Đầu óc Nguyễn Kiều choáng váng tỉnh lại ở một nơi xa lạ, xung quanh là một khoảng trắng xóa mênh mông kéo dài vô tận, cho đến khi biến thành một mảnh hư vô. Chỉ có một mình cậu ngồi trong không gian này, sợi tóc đen quá dài che đi hai má trắng như tuyết, hai mắt to tròn tò mò nhìn xung quanh, ấm ướt lại trong trẻo, mang theo sự hồn nhiên ngây thơ không biết thế sự, giống như hai dòng suối trong vậy.
Âm thanh máy móc lạnh như băng đột ngột vang lên trong không gian trống rỗng.
[Ký chủ Nguyễn Kiều thân mến, xin chào, xin chúc mừng ngài đã được hệ thống nhiệm vụ chọn, ngài có thể gọi tôi là -0321]
Âm thanh này khiến Nguyễn Kiều giật nảy mình, nhưng lại khiến cậu cảm thấy rất mới lạ, đây là âm thanh trước đây cậu chưa từng nghe qua trên núi. Cậu cuộn người lại, nhỏ giọng nói:
"Ừm... 0321, xin, xin chào, xin vui lòng cho tôi biết những gì đang xảy ra bây giờ vậy ạ..."
0321 quét qua thân thể Nguyễn Kiều một lần, chậm rãi nói : "Vì ngài trượt chân rơi xuống vách đá mà chết, được hệ thống lựa chọn, ký kết hiệp ước với ngài, căn cứ vào hiệp ước, chỉ cần ngài hoàn thành nhiệm vụ nhập vai, là có thể lấy lại được mạng sống, xin hỏi ngài có đồng ý không ạ?]
Nguyễn Kiều chớp mắt. Trước khi đi tới nơi kỳ lạ này, đúng là cậu đang ở gần núi, vốn là muốn hái một gốc rau dại, không ngờ vách núi đột nhiên sụp xuống.
Người chết lại còn có cơ hội sống lại, vượt xa nhận thức của Nguyễn Kiều. Nhưng như vậy xem ra, Hệ Thống tiên sinh là người tốt đã cứu vớt cậu!
Vì thế cậu rất vui vẻ bò về phía trước, lớn tiếng nói: "Tôi đồng ý!"
Đôi mắt của ký chủ nhỏ như hạt ngọc trời sáng bóng nhìn trên cao, chân mày cong cong, giống như mặt trăng treo lơ lửng, luồng dữ liệu không có ánh mắt thực thể, lại có một loại cảm giác ánh mắt đều nhìn thẳng, cơ sở dữ liệu bình tĩnh dường như đang có chút sôi trào.
0321 Che giấu điều ra giao diện nhiệm vụ, dòng dữ liệu lóe lên, trên đó ghi lại một chuỗi văn bản lớn, đây là nhiệm vụ đầu tiên của Nguyễn Kiều, phải sắm vai một người đàn ông ở trường nam sinh quý tộc quyến rũ đàn ông con trai ở khắp nơi, có gia cảnh bần hàn, vốn tưởng rằng có thể dựa vào câu "Khải Tử" mà thay đổi giai cấp, ai biết tất cả mọi người đều coi cậu là trò cười, ai ngờ trò cười này còn thích cáo giả hổ uy, cuối cùng đắc tội với những người cấp bậc cao mà vội vàng thôi học. Phân cảnh của Nguyễn Kiều rất đơn giản, chỉ cần đi học, cuối cùng đắc tội với người ta thì thôi học là được, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ này gần như là 100%.
Âm thanh điện tử một lần nữa vang lên,
[Sắp bắt đầu chuyển giao, xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng]
Giọng nói lạnh như băng dừng một chút, sau đó nói thêm.
[Chúc ngài vui vẻ hoàn thành nhiệm vụ.]
Ánh sáng trắng dịu dàng bao phủ lên người Nguyễn Kiều, đợi ánh sáng trắng tản đi, Nguyễn Kiều cũng biến mất trong không gian hệ thống.