Hệ Thống Giọng Nói Bí Ẩn

Chương 7

Mộ Vãn Vãn thở dài, nghĩ tới đây là phòng làm việc của Quý Tu Viễn, cô vội vàng bịt miệng lại, không dám chạm vào nữa.

Ngực cô đột nhiên bị thứ gì đó vô hình bao phủ, Mộ Vãn Vãn nhìn thấy bộ ngực của mình trong gương đột nhiên biến dạng, phản chiếu hình dạng một bàn tay. Đôi mắt cô mở to, suýt chút nữa đã hét lên sợ hãi.

"A…"

Cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc và tiếng sột soạt, giống như đang giao tiếp qua điện thoại di động, giọng nói kèm theo âm thanh điện từ rõ ràng đã sử dụng máy biến âm.

Có thể nói chuyện và giao tiếp.

"Anh, anh là ai?"

Chủ nhân của đôi tay không trả lời, hai tay nhào nặn hai bầu ngực của cô, động tác của anh nhanh chóng làm nóng bộ ngực của cô. Bộ ngực của cô bị vo tròn nhào nặn ngay trước gương.

Nỗi sợ hãi của Mộ Vãn Vãn bị cảm giác nhói đau ở ngực thay thế, cô run rẩy: "Ưm… đừng mà…"

Cô sợ hãi không chỉ vì không biết sinh vật kỳ lạ này, mà còn vì phòng làm việc của Quý Tu Viễn quá yên tĩnh, động tĩnh của cô trong phòng vệ sinh quá lớn thì có thể bên ngoài sẽ nghe thấy, hơn nữa khi vào đây cô đã nói mình vào để làm cái chuyện này.

Nếu hành động tùy tiện trước mặt người đàn ông khôn ngoan này thì công việc của cô tiêu rồi.

"Vãn…"

Một sinh vật vô hình nói vào bên tai cô, cô có thể cảm nhận được hơi thở của sinh vật đó phả vào tai mình. Lỗ tai của Mộ Vãn Vãn rất mềm mãi, khi thổi vào có cảm giác như vô số côn trùng đang bò trong tai cô.

Cô cúi đầu né sang một bên, nhưng lại bị đối phương dùng tay khống chế, không cho cô trốn thoát, người đó còn dán lên môi cô, hôn lên tai cô.

"Ưm…"

Toàn thân Mộ Vãn Vãn run lên, đôi mắt gần như trở nên mơ màng trong nháy mắt, môi hơi hé ra, tiếng thở gấp gáp tràn ngập toàn bộ phòng vệ sinh.

Cô nghe thấy giọng nói của mình rất rõ ràng, sau khi nghe thấy liền vội vàng che miệng lại, giấu tiếng rêи ɾỉ trong lòng bàn tay.

"Vãn Vãn..."

Cô lại nghe thấy giọng nói đó, mặc dù luôn cảm thấy ngăn cách một cái gì, tín hiệu không tốt lắm, nhưng cô nhận ra đó là giọng nói của một người đàn ông. Cơ thể cô nóng như vậy cho nên đó không phải là quỷ. Nhưng cô lại không nhìn thấy anh ta trong gương. Anh ta là người vô hình sao?

Mộ Vãn Vãn không thể biết đó là giọng nói của ai.

Anh ta quấn lấy tai Mộ Vãn Vãn, mang theo sự vội vàng và kìm nén cảm xúc, mυ'ŧ tai cô giống như mυ'ŧ ngực cô. Anh ta thích dùng đầu lưỡi triền miên, đầu lưỡi mềm mại và nóng bỏng khiến toàn bộ tai của Mộ Vãn Vãn bị hút chuyển sang màu đỏ.