Bé Con Ba Tuổi Rưỡi Được Bảy Anh Trai Cưng Chiều

Chương 15

Tóc con trên đầu dựng lên, Tiểu Tinh Tinh chớp chớp mắt, nhất thời không nhận ra là mình đang ở đâu.

Một lát sau, ánh mắt cô bé dần bớt mơ màng, đứng dậy lần theo mùi thơm đi vào phòng bếp.

Nhìn thấy Tô Bắc đang bưng đồ ăn ra, cô bé cười tươi: "Anh trai nhỏ, anh đã tỉnh rồi!"

"Lúc nãy anh tự nhiên ngất đi làm em giật hết cả mình."

"Lần sau nếu anh sợ thì phải nói thật với em nha."

Tô Bắc: ...

"Anh không sợ."

Tô Bắc có chút chột dạ những vẫn phải duy trì hình tượng của mình trước ống kính.

Nào có biết hình tượng của mình đã sớm mất rồi.

Tô Bắc bưng đồ ăn đến phòng ăn, Tiểu Tinh Tinh ngoan ngoãn đi theo.

Tô Bắc đặt đồ ăn xuống, xoay người bế cô bé lên ghế, xới một bát cơm cho cô bé: "Ăn đi."

Tiểu Tinh Tinh xúc một thìa, ăn “nhoàm” một miếng, hai mắt lập tức phát sáng: "Oa ~~ "

"Ngon quá, anh trai nhỏ ơi anh thật lợi hại."

Tô Bắc được khen, luôn cảm giác mình tìm về được một chút đất diễn, cậu hơi hất cằm lên, khẽ hừ một tiếng: "Đương nhiên."

Tiểu Tinh Tinh không để ý đến cậu nữa, cúi đầu nhanh chóng bắt đầu ăn, cô bé đúng là đói rồi, cơm rang trứng này thật sự rất ngon.

Tô Bắc thấy cô bé ăn vui vẻ như vậy, yên lặng cúi đầu bới cơm, đột nhiên cảm thấy ăn ngon miệng hơn hẳn.

Nhóc con ăn phồng cả má lên, trông giống như một bé chuột hamster, trong đôi mắt to tròn tràn ngập ánh sáng.

Dáng vẻ đáng yêu đó làm mọi người trong tổ sản xuất chương trình nhìn mà nuốt nước bọt.

Thật sự ngon đến vậy sao?

Tiểu Tinh Tinh ăn xong, liếʍ sạch từng hạt cơm trong bát, "Mỗi hạt đều là vất vả!"

"Tiểu Tinh Tinh không lãng phí nha."

Tiểu Tinh Tinh tự mình nói, bình thường cô bé toàn nói cây này với sư phụ.

Sư phụ dạy cô bé không được lãng phí lương thực.

Cô bé vẫn luôn nhớ kĩ.

Bình luận:

[!!!! Wowwww, con gái ơi, con đáng yêu quá!!]

[Thấy Tiểu Tinh Tinh ăn cơm, tôi cũng ăn hai bát to, cảm giác cơm hôm nay ngon dã man.]

[Đương nhiên là thế rồi, gần đây tôi ăn không ngon, nhìn bé ăn mà tôi cũng muốn ăn.]

[Đồ ăn anh Bắc làm thật sự ngon đến thế sao? Tôi cũng muốn ăn, anh Bắc, fan meeting lần sau anh làm cơm rang trứng cho bọn em ăn đi!]

[Lầu trên là fan thật à? Ha ha ha ha, fan meeting cơm rang trứng, không xong rồi, tôi bắt đầu có chút mong đợi rồi.]

...

Ăn cơm xong chính là thời gian tự do, vẫn chưa quét dọn xong phòng ở lầu trên, Tiểu Tinh Tinh xách thùng nước lại định đi lên.

Tô Bắc vội vàng bước nhanh tới lấy thùng nước, "Để anh."

"Em nghỉ ngơi."

Cậu lớn hơn Tiểu Tinh Tinh nhiều như vậy, sao có thể bóc lột sức lao động của cô bé.

Có thích cô bé hay không là chuyện khác, để trẻ con làm việc thì trong lòng cậu áy náy lắm.

Tiểu Tinh Tinh cũng không miễn cưỡng, thuận thế buông lỏng tay, cô bé ngẩng đầu lên nhìn về phía cậu: "Anh trai nhỏ, em có thể xem phim hoạt hình một tí không?"

"Ừm, nhưng không được xem quá lâu."

"Dạ, em chỉ xem một tập."

Tiểu Tinh Tinh ngoan ngoãn gật đầu.

Tô Bắc lại đi bật ti vi lên hộ cô bé, hỏi cô bé: "Em muốn xem phim gì?"

"Siêu cấp bảo bối JoJo."

Tiểu Tinh Tinh ngồi thẳng tắp trên ghế sô pha, hai mắt sáng lấp lánh.

Đến thời gian cô bé mong đợi nhất trong ngày rồi!

Tô Bắc bật giúp cô bé, dặn dò nhân viên của tổ sản xuất ở bên cạnh: "Nhớ giám sát con bé, chỉ được xem một tập."

Trẻ con xem ti vi nhiều không tốt cho mắt.

Người của tổ sản xuất đồng ý, Tô Bắc xách đồ đi lên lầu.

Siêu cấp bảo bối JoJo trong ti vi đang hát bài “Baby Shark”, vừa hát vừa nhảy.

Tiểu Tinh Tinh xem một lúc, dứt khoát từ sô pha nhảy xuống, bắt đầu nhảy theo.

Tiểu Tinh Tinh nhảy rất đúng, cánh tay như củ sen vung lên, mỗi động tác đều rất đáng yêu. Mang cảm giác tinh nghịch vui vẻ.

Bình luận:

[Aaaaa, hết mana òi, waaaa cute xỉu.]

[Tôi cũng biết hát ‘Baby Shark’, baby Shark dudududududu...]

[Lầu trên, sao cô có thể đăng giọng nói!]

[Căn biệt thự này của anh Bắc đúng là rất xa hoa, Tiểu Tinh Tinh còn có thể xem ti vi, ba đội khác ngay cả ti vi cũng không có!]

[Lại chả thế, Hách Hà và Linh Bảo còn ở nhà tranh đây này, thảm ghê.]