Bé Con Ba Tuổi Rưỡi Được Bảy Anh Trai Cưng Chiều

Chương 48

“Tiểu Tinh Tinh.”

Đạo diễn Lưu quay lại và nhìn thấy cô bé như thể nhìn thấy một vị cứu tinh: "Chuyện này, con có biện pháp gì không?"

"Chúng ta không biết đã xảy ra chuyện gì, đến bước cuối cùng, kết quả là nhà ma cùng nhân viên trong nhà ma trong nháy mắt đều biến mất khỏi tầm mắt của chúng ta."

Đạo diễn Lưu nghĩ đến vẫn có chút sợ hãi: “Liệu có phải chúng ta đã làm gì kinh động đến ma quỷ ở đây rồi không?”

“Nhưng chúng ta cũng đã thắp hương rồi mới khởi công mà.”

Đạo diễn Lưu thật sự không hiểu rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ là thắp hương quá ít sao?

Tiểu Tinh Tinh được Tô Tu ôm ở trong lòng, cô bé kiên định nhìn về phía sau đạo diễn Lưu: “Nhà và nhân viên đều không biến mất, bọn họ ở ngay sau lưng chú đấy ạ.”

Giọng nói trong trẻo của Tiểu Tinh Tinh khiến đạo diễn Lưu sợ đến toát mồ hôi lạnh.

Trời ơi!

Đạo diễn Lưu nhảy cẫng lên, chạy đến phía sau Tô Tu, nuốt nước bọt: “Vậy, vậy họ còn sống không?”

Ôi chúa ơi!

Nghĩ đến hồn ma ở gần mình đến thế, ông ấy liền cảm thấy dựng tóc gáy.

Tiểu Tinh Tinh gật đầu: “Vẫn còn sống.”

Tiểu Tinh Tinh nhìn hình ảnh kia với vẻ mặt phức tạp.

Từ những gì cô bé có thể thấy, thỉnh thoảng có một bóng ma xuất hiện trong ngôi nhà màu xám, khiến các nhân viên sợ hãi chạy xung quanh và la hét.

Một số người nhát gan đã bị dọa cho hôn mê bất tỉnh.

Cả ngôi nhà ma chỉ có một con ma, nhưng nó có thể biến thành nhiều loại âm thanh khiến họ sợ hãi đến mức tưởng rằng có nhiều ma.

Lúc này, con ma đó ngồi xuống trên người người đang hôn mê, bắt chéo chân nói: “Nghe nói nơi này sắp mở nhà ma nên ta đã tới đây.”

"Vốn nghĩ sẽ chơi cùng các ngươi, kết quả lại khiến các ngươi sợ hãi như vậy?"

“Sợ đến như vậy mà còn mở nhà ma làm gì! Thật là…”

Dứt lời, giọng nói của nó lại thay đổi, chuyển thành giọng nữ sắc bén: "Trốn xong chưa? Ta sắp đến tìm các ngươi rồi đây, hi hi hi... Hahaha..."

Những người đang lẩn trốn đều sợ hãi đến mức bật khóc, môi run run, không dám phát ra âm thanh nào, lặng lẽ rơi nước mắt.

Nếu biết trước sẽ xảy ra chuyện như thế này khi xây dựng ngôi nhà ma này thì bọn họ sẽ không làm đâu!

Cho dù có đưa bao nhiêu tiền cũng không làm!

Tiểu Tinh Tinh: …

Con ma này nhìn qua chỉ khoảng mười tuổi, không ngờ lại biết chơi như vậy.

Hơn nữa với sức mạnh này, nó có thể là cấp bậc của một Quỷ Vương.

Chỉ có ở cấp bậc Quỷ Vương mới có thể trở làm cho cả người và ngôi nhà trở nên vô hình.

Tiểu Tinh Tinh nói: “Anh trai nhỏ, đừng đè lên người anh ấy nữa, quỷ khí trong cơ thể anh sẽ làm anh ấy bị thương.”

“Chậc.” Tiểu Quỷ Vương hừ một tiếng, nhưng hắn vẫn đứng dậy, trước giờ hắn chưa từng làm hại ai, vừa mới thành công thăng cấp thành Quỷ Vương, hắn mới không muốn công sức trước đây của mình bị lãng phí chỉ vì một nhân vật nhỏ như vậy đâu.

Chàng thiếu niên ngước mắt nhìn Tiểu Tinh Tinh, ngay lập tức bị ánh sáng vàng óng ánh từ những công đức trên cơ thể cô bé làm chói mắt.

Hắn đưa tay che tầm mắt: “Ta đi đây.”

"Ngươi đây là đã làm chuyện gì vậy? Tại sao lại có nhiều công đức như vậy?"

"Ngầu quá!"

Tiểu Tinh Tinh chớp mắt một cái, gãi gãi đầu: “Em không có làm gì cả, chỉ là hàng ngày ăn uống ngủ nghỉ, ngồi thiền, đọc sách, rèn luyện các kỹ năng cơ bản thôi."

Tiểu Quỷ Vương: …

Bọn họ đều liều mạng tu luyện mới có thể tiến bộ một chút, cô bé này...

Mẹ nó, người này sinh ra là để nói cho họ biết thiên tài là làm thế nào mà luyện thành sao?

"Có rất nhiều cách để sỉ nhục người khác, nhưng ngươi lại chọn cách sỉ nhục tồi tệ nhất."

Tiểu Quỷ Vương với vẻ mặt tuyệt vọng.

"Ta không làm hại ai cả, ta chỉ đùa giỡn với bọn họ thôi, ngươi không được bắt ta!"

Tiểu Quỷ Vương im lặng lùi lại một bước, ánh sáng vàng trên người cô bé này khiến hắn ta sợ hãi.

Đạo diễn Lưu ở một bên nuốt nước bọt, lông tơ trên người dựng đứng: "Tiểu Tinh Tinh... con đang nói chuyện với ai vậy?"

Tiểu Tinh Tinh liếc mắt nhìn đạo diễn Lưu: “Là một anh trai Tiểu Quỷ Vương a.”

Đạo diễn Lưu: …

Làm sao lại mời đến một Tiểu Quỷ Vương nữa chứ!

Đạo diễn Lưu ước gì mình có thể ngất xỉu ngay tại chỗ.