Kiến Quốc

Chương 1

《Kiến Quốc》 là một trong những bản game online nổi đình đám đang được nhiều người săn đón.

Nó còn được gọi là bản game "ảo ma" nhất.

Không chỉ với đồ họa đẹp mắt và chân thật. Ngay từ tính logic, công năng cho đến cách xây dựng nội dung của game đều rất hoàn hảo đến không tì vết.

《Kiến Quốc》 cho phép game thủ được lựa chọn ngẫu nhiên điểm thế giới trong hàng nghìn thế giới ít trùng lặp.

Tại sao lại là "ít" ?

Vì dù bối cảnh có giống nhau nhưng điều kiện thuận lợi của chúng có đủ để tồn tại hay không thì còn phụ thuộc vào vận may của bạn.

Sau khi có được thế giới, game thủ sẽ bắt đầu xây dựng lên Vương Quốc của mình và chiến đấu chống lại đội quân xâm lược đến từ bên ngoài.

Bạn có thể chơi mượt mà trên mọi thiết bị, đặc biệt là bởi nó chẳng ngốn được bao nhiêu dung lượng của máy.

Và 《Kiến Quốc》 cũng từng là trò chơi mà tôi yêu thích nhất.

Tôi tình cờ bắt gặp nó hiện lên trên chiếc điện thoại cũ kĩ của mình khi còn là một học sinh cấp ba.

Trong khoảng thời gian đó tôi đã hao hết tâm tư của mình cho con game và trở thành người chơi Top 1 trong 《Kiến Quốc》 ở thời điểm lúc bấy giờ.

Cho đến hiện tại tôi đã bỏ bê nó được tròn ba năm. Giờ thì nó lại xuất hiện trước mặt tôi khi trở nên hot thế này đây.

Dù đã khá lâu chưa chạm tới nhưng kí ức vẫn còn đó thôi. Tôi nghĩ mình của hiện tại đã có khả năng để tiếp tục chơi con game này.

Nghĩ là làm, tôi nhấn vào game và tải xuống.

Trong lúc chờ đợi, tôi bất chợt nhớ ra và lục lọi trong chiếc hộp cát - tông nhỏ.

Là một chiếc sổ tay cũ.

Bên trong đó chứa tên tài khoản và mật khẩu lúc trước của tôi. Mặc dù hiện tại chả biết nó có thể sử dụng được không.

Chiếc điện thoại rung lên. Trò chơi đã tải xong.

Tôi nhấn vào, phần giao diện đẹp mắt hiện ra.

" Cũng phải...đã ba năm nên cũng không thể nào giống trước được. "

Tôi nhập tài khoản vào, màn hình cứ xoay vòng khiến tôi không nghĩ nó còn tồn tại. Tôi không biết tim mình đã đập nhanh hơn không.

Nhưng sự chờ đợi làm tôi khá căng thẳng, dù chỉ là chơi game.

Đúng lúc đó, một thông báo bật ra.

[《Kiến Quốc》 đã có phiên bản đặc biệt. Bạn có muốn cập nhật?

(Có) (không) ]

Tôi chọn [Có]

[ 《Kiến Quốc》 đang cập nhật...Cập nhật thành công!]

Một thông báo bật ra.

[Chào mừng người chơi "King" đã quay trở lại!]

Tôi ngỡ ngàng khi nhìn thấy giao diện quen thuộc nhưng cũng lạ lùng này.

Vùng đất rộng lớn hiện ra trước màn hình, đi kèm theo đó là các số liệu cỡ khủng, cùng một đống lời nhắn của bạn bè và thông báo đến từ thần dân của Vương Quốc Firman.

Ngay cả chính bản tôi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Vương Quốc đã tự phát triển và trở nên hùng mạnh hơn.

Tôi cứ ngỡ nó sẽ bị mất hoặc dừng lại vì không có người chơi.

Thật không ngờ 《Kiến Quốc》 còn có chức năng như vậy.

Tôi mở ra bảng xếp hạng.

Không ngoài dự đoán, chữ "King" vẫn chiếm trọn bảng xếp hạng và trở thành một trong những người chơi lâu năm bí ẩn.

Cũng có khá nhiều lời bàn tán về tôi.

Tôi không để ý lắm và đi vào Vương Quốc của mình.

Khung cảnh trên màn hình đã thay đổi. Trước mắt tôi là một căn phòng cực kì xa hoa, xa hoa đến mức tự hỏi có phải mình vào nhầm rồi không.

Tôi nhớ "nhà" của mình trước đây khá giản dị nhưng cũng đã được xem là phú quý rồi. Còn hiện tại...

Phải đi lùi vài trăm nghìn bước chân mới có thể giống như trước.

Trong lúc tôi còn khó tin, bảng thông báo yêu cầu trò chuyện bật ra.

Là từ quản gia thân cận của tôi, ông Robert.

Với hình ảnh là một người đàn ông trung niên mặc áo đuôi tôm nghiêm nghị.

Lời văn đầy xúc động hiện giữa màn hình.

[Ôi, Vua của tôi, ngài cuối cùng cũng đã tỉnh dậy! Tôi phải mau chóng thông báo cho mọi người!]

Tôi bật cười khi nhìn thấy tin nhắn đầy tình cảm như thế này.

Con game này vẫn tuyệt như vậy.

Tôi đánh bàn phím.

King: [Đã lâu rồi Robert, nhìn ngươi không thay đổi chút gì cả. Mọi thứ vẫn tốt chứ?]

Robert: [Cảm ơn vì lời khen của ngài. Mọi thứ vẫn luôn tốt đẹp thưa Vua. Ngũ Tướng đều đã làm rất tốt nhiệm vụ của mình.]

[Nhưng có một vấn đề là bọn họ lúc nào cũng láo nháo muốn gặp ngài.]

King: [Thật vậy sao. Vậy đều nhờ vào các Tướng và các thần dân chăm chỉ cả.]

Tôi suy nghĩ một lúc rồi quyết định:

King: [Ta muốn đi du tuần. Nhưng trước đó, hãy cho triệu gọi Ngũ Tướng đến.]

Robert: ...Vâng, thưa Ngài. Nhưng tôi kiến nghị rằng, ngài hãy ngơi một lúc.]

Tôi cảm thấy dở khóc dở cười. Không ngờ lại có ngày mình được một nhân vật trong game quan tâm thế này.

King: [Robert, ta vẫn ổn. Lần này ta sẽ không đi vào giấc ngủ sâu trong một khoảng thời gian dài.]

Dòng chữ đầy cảm xúc lại hiện ra.

Robert: [Thật tốt quá thưa Vua của tôi! Tôi sẽ mau chóng hoàn thành nhiệm vụ ngay đây.]

Sau khi hình ảnh Robert vừa biến mất, trên màn hình lại bật ra thông báo đến từ hệ thống.

[Phát hiện Ngoại tinh nhân xâm lược! Bạn có sẵn sàng chiến đấu?

(Có) (không)]

Tôi nhướn mày khi đọc dòng thông báo. Phải biết Firman của tôi hiện tại không dễ gì để xâm lược. Ắt hẳn đối phương phải là một kẻ địch đơn giản.

Tôi chọn [có].

Đúng lúc này, màn hình của tôi đột nhiên sáng một cái lên rồi tắt ngúm.

"Không phải là hỏng rồi chứ..."

Tôi nhấn đi nhấn lại nút nguồn nhiều lần. Chiếc điện thoại vẫn hoàn toàn không phản ứng chút nào.

Sau đó một tiếng nổ lớn phát ra từ bên ngoài.

Tôi vứt điện thoại xuống rồi kéo rèm ra.

"Chuyện gì thế này?!"

Cột khói đen bốc lên mù mịt. Tòa khách sạn lớn nhất được coi là biểu tượng của thành phố đã sụp đổ.

Không chỉ vậy, lấy nó làm trung tâm từng tiếng nổ "đùng đoàng" liên tiếp nhắm vào những tòa nhà nhà xung quanh.

Tiếng la hét lớn đến nỗi tôi có thể nghe rõ mồn một.

Dưới khung trời màu cam nhẹ nhàng, một cái bóng hình cực lớn bay qua, mang theo uy áp khiến loài người khϊếp sợ.

Đôi cánh của nó giang rộng, thân mình sần sùi, hàm răng sắc bén có thể gặm nát mọi thứ.

Một đoàn lửa lớn từ miệng của nó bắn ra.

Tôi kinh ngạc và dường như không tin thể tin vào mắt mình.

Đó là một con rồng! Thứ vốn chỉ có trong những bộ phim viễn tưởng.

Chưa hết, ngay lúc con rồng rời đi, một cơn chấn động xảy ra ngay tại tòa nhà tôi đang ở.

Tôi mau chóng xoay người chạy đi.

Chiếc chân lớn từ phía sau mạnh mẽ đâm thẳng vào bức tường.

Dường như nó đã phát hiện ra con mồi của mình chạy mất, đành phải di chuyển lên chỗ khác.

Tôi nhìn thấy bóng dáng khổng lồ của nó.

Là một con nhện!