Sáng sớm là thời khắc lãng mạn nhất, Khương Từ cùng Thẩm Thính Nam hôn một cái thật sâu, khi tách ra, mặt cô ửng hồng, tim đập cũng thực nhanh, tuy rằng lúc hôn môi có đáp lại, nhưng sau khi kết thúc nhiều ít cũng vẫn thẹn thùng, cô làm đà điểu dựa vào trong l*иg ngực Thẩm Thính Nam, mặt chôn ở trên vai anh nửa ngày không ngẩng lên. Muốn chờ hô hấp ổn định một chút lại nói.Thẩm Thính Nam dựa vào sô pha, cánh tay phải ôm lấy cô, khuỷu tay anh rộng lớn, một cánh tay là có thể đem cô hoàn toàn ôm trong ngực, anh có lẽ nghe thấy được nhịp tim cô đập, nghiêng đầu nói bên tai cô, tiếng nói mang theo ý cười, thấp thấp, “Khương Từ.”
“Ân?” Khương Từ nhỏ giọng đáp một tiếng, dựa trong lòng ngực anh không nhúc nhích.
Thẩm Thính Nam cười nhẹ, trong giọng nói mang theo ý sủng nịch, trêu, “Trong lòng em đang đánh trống à?”
Khương Từ ngốc một chút, bỗng nhiên phản ứng lại, ngồi dậy, nhìn Thẩm Thính Nam, còn rất nghiêm túc hỏi: “Anh có thể nghe thấy sao?”
Thẩm Thính Nam lôi kéo tay cô, nói: “Em nói xem?”
Kỳ thật không phải nghe thấy, là cảm nhận được, hai trái tim kề ở bên nhau, anh đương nhiên có thể cảm nhận được tiếng tim Khương Từ đập.
Khương Từ có một chút thẹn thùng, hỏi lại Thẩm Thính Nam, “Anh không thế sao? Bình thường trong tình huống cùng người yêu hôn môi, nhịp tim đều sẽ tăng lên, đây là hiện tượng sinh lý bình thường. Anh nếu không có, có nghĩa là anh không yêu em.”
Thẩm Thính Nam không nhịn được cười, nhìn Khương Từ, nói: “Luật sư bọn em còn có thể phản biện giỏi thế sao? Còn biết chụp mũ cho anh.”
Khương Từ cười, cô tiến đến trước mặt Thẩm Thính Nam, hỏi: “Vậy tim anh vừa nãy có đập nhanh hơn không?”
Sau khi Thẩm Thính Nam cùng Khương Từ ở bên nhau, mới phát hiện cô có một mặt khác rất đáng yêu, anh sủng nịch mà xoa mặt cô, cười nói: “Vậy lần sau em thử nghe xem.”
Khương Từ nói: “Bây giờ em nghe luôn.”
Cô hôn một cái lên mặt Thẩm Thính Nam, sau đó nghiêng tai ghé vào ngực anh.
Thẩm Thính Nam buồn cười lại bất đắc dĩ mà nhìn cô, giơ tay sờ sờ đầu cô, hỏi: “Có phải nên cho anh sửa lại án xử sai không a luật sư Khương?”
Khương Từ không nhịn được cười, đôi tay ôm quanh eo Thẩm Thính Nam, hoàn toàn dựa vào trong lòng ngực anh.
Cô đương nhiên nghe thấy được tiếng tim Thẩm Thính Nam đập, trong nháy mắt khi cô vừa mới hôn anh kia, tim anh đập rõ ràng nhanh hơn so với bình thường một chút.
Cô không tự giác mà cong khóe môi, cảm nhận được trong lòng được ngọt ngào cùng hạnh phúc vây quanh.Thẩm Thính Nam ôm cô, ở bên tai cô thấp giọng nói chuyện, “Chốc nữa ra ngoài ăn cơm? Buổi chiều mang em ra ngoài chơi, buổi tối đi xem phim được không?”
Khương Từ nghe vậy từ trong lòng ngực Thẩm Thính Nam ngồi dậy, nghiêm túc hỏi: “Anh hôm nay không phải đến công ty sao? Hôm nay không phải cuối tuần nha.”
Cô không muốn làm chậm trễ công việc của Thẩm Thính Nam, nghiêm túc nói với: “Anh đi bận chuyện của anh đi, em có thể đi tìm bạn chơi.”
Hôm nay Thẩm Thính Nam ở công ty xác thật có chút việc, anh suy nghĩ một chút, nhìn Khương Từ, hỏi: “Tự em đi được không?”
Khương Từ gật đầu, mỉm cười nói: “Đương nhiên, em tốt xấu gì cũng ở Bắc Thành hơn 5 năm, hơn nữa có nhiều bạn học đại học cũng đều ở bên này, em đi tìm mấy cô ấy chơi,anh không cần lo lắng.”
Thẩm Thính Nam suy nghĩ một chút, ngẩng đầu cùng Khương Từ nói: “Vậy anh buổi sáng đến công ty mở họp, buổi chiều khả năng có hạng mục đấu thầu, nếu thuận lợi thì đại khái bốn giờ là kết thúc, xong anh liền tới đón em, buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm, sau đó đi xem phim.”
Khương Từ mỉm cười gật đầu, đáp: “Được.”
Thẩm Thính Nam xác định lịch trình hôm nay xong, sau đó cùng Khương Từ ra ngoài ăn sáng, lại lái xe đưa cô đến chỗ hẹn gặp mặt bạn, tới nơi, Khương Từ cúi đầu cởi bỏ đai an toàn, nghiêng đầu cùng Thẩm Thính Nam nói: “Em đi đây.”
Thẩm Thính Nam nhìn ra phía ngoài một cái, lại nhìn về phía Khương Từ, không yên tâm hỏi: “Bạn em mấy giờ tới?”
Khương Từ nói: “Bọn em hẹn 10 giờ gặp nhau, em vào quán cà phê chờ một lát, anh đừng lo cho em, anh buổi sáng không phải còn phải mở họp sao.”
Cô nói xong liền muốn xuống xe, bị Thẩm Thính Nam kéo tay lại dặn dò, “Khi nào xong gọi điện thoại cho anh, anh tới đón em.”
Khương Từ mỉm cười gật đầu, nói: “Đã biết.”
Cô thò lại gần, hôn lên mặt Thẩm Thính Nam, sau đó nói: “Em đi đây.”
Cô xách túi xuống xe, lập tức đi về phía quán cà phê đối diện, đi được một nửa, quay đầu lại phát hiện Thẩm Thính Nam còn chưa đi, cô lại quay lại đó, khom người cách cửa sổ xe cùng Thẩm Thính Nam nói chuyện, “Anh sao còn không đi?”
Thẩm Thính Nam cười, nhìn cô, nói: “Em đi vào anh liền đi.”
Khương Từ cắn môi cười một chút, nhìn Thẩm Thính Nam, dặn dò nói: “Chú ý an toàn, lái xe cẩn thận.”
Thẩm Thính Nam gật đầu, nói: “Được.”
Khương Từ vào quán cà phê rồi , Thẩm Thính Nam mới thu hồi ánh mắt, một lần nữa đem xe khởi động, lập tức đi công ty.
Khương Từ buổi sáng hẹn Từ Từ uống cà phê ăn cơm trưa, buổi chiều hẹn Bùi Hân đi dạo phố, thời gian cô ở lại đây lần này ngắn, tranh thủ một ngày gặp hai người bạn luôn.
Cô ở quán cà phê ngồi một lát, không bao lâu, Từ Từ liền tới đây.
Chu Nhiễm nhìn qua có vẻ hơi mỏi mệt, Khương Từ nhìn cô đến gần, có chút ngoài ý muốn, lo lắng hỏi: “Từ Từ cậu làm sao vậy? Sao gầy đi nhiều như vậy?”
Chu Nhiễm kéo ghế dựa ngồi xuống, than thở, muốn nói cho Khương Từ, há mồm lại không biết nên nói từ đâu, đơn giản hỏi Khương Từ, “Tiểu Từ, cậu gần đây ổn không? Cậu đã lâu không tới Bắc Thành, chúng ta khó lắm mới gặp mặt được một lần.”
Khương Từ duỗi tay giữ chặt tay Chu Nhiễm, nói: “Thực xin lỗi Từ Từ, tớ ngày thường công việc có hơi bận, xác thật thời gian tới Bắc Thành rất ít, bất quá về sau hẳn là sẽ thường xuyên tới một chút, mỗi lần tới đây tớ sẽ hẹn cậu.”
Chu Nhiễm nắm lại tay Khương Từ, có một ít tâm sự muốn nói hết cùng cô, nhưng lời nói đến bên miệng lại nuốt trở về, cô cười đến có điểm miễn cưỡng, nhìn Khương Từ, bỗng nhiên nhớ tới hỏi: “Đúng rồi Tiểu Từ, cậu đang yêu đương sao?”
Nhắc tới chuyện này, Khương Từ trong lòng có chút ngọt ngào, cô nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười nói: “Tớ đang muốn cùng cậu nói chuyện này. Cậu còn nhớ rõ Thẩm Thính Nam không?”
Chu Nhiễm gật đầu, nói: “Nhớ rõ, anh trai nhà Thẩm gia, mắt cao tận trên bầu trời, có thành kiến rất sâu với cậu.”
Khương Từ nghe vậy không nhịn được cười, nói: “Cậu không nhắc tới còn tốt, nhắc tới tớ lại bực mình. Anh ấy lúc trước đúng là cao cao tại thượng, làm như tớ muốn tranh gia sản nhà bọn họ với anh ấy không bằng.”
Chu Nhiễm thấy biểu tình của Khương Từ khi nhắc tới Thẩm Thính Nam không quá bình thường, này làm gì thấy bộ dáng tức giận, rõ ràng là một cô gái đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt.
Cô nghĩ đến Khương Từ vừa mới nói đến chuyện yêu đương, tức khắc phản ứng lại, kinh ngạc mà mở to hai mắt, “Cậu thật hay giả đấy Tiểu Từ?! Cậu cùng Thẩm Thính Nam ở bên nhau?”
Khương Từ bị Chu Nhiễm đột nhiên lớn tiếng như vậy dọa nhảy dựng, vội vàng duỗi tay che miệng cô ấy lại, hạ giọng, “Cậu nhỏ giọng chút.”
Cô theo bản năng nhìn nhìn các nơi, sợ gặp được người Thẩm gia.
Chu Nhiễm nói: “Sợ cái gì, dù sao hai người cũng không phải anh em ruột, hơn nữa mẹ cậu với ba anh ấy cũng đã sớm chia tay, hai người bọn cậu ở bên nhau cũng không có gì sai trái, có cái gì không thể nói.”
Khương Từ không thể giải thích cho Chu Nhiễm cô hiện tại không muốn để người Thẩm gia bên kia biết chuyện cô cùng Thẩm Thính Nam, cô còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với bọn họ. Cô nhỏ giọng nói: “Dù sao chuyện này tớ nói cho cậu biết, cậu trước hết đừng nói cho người khác.”
Chu Nhiễm không biết lí do, nhưng cô luôn có thể vì bạn bè mà giữ bí mật, cô gật đầu, cười nói: “Yên tâm đi, tớ sẽ không nói với ai.” Lại rất tò mò, hỏi: “Bất quá hai người các cậu ở bên nhau như nào? Các cậu lúc trước không phải đều nhìn nhau không thuận mắt sao?”
Khương Từ nói: “Nói ra thì rất dài, dù sao tớ hiện tại rất thích Thẩm Thính Nam, cùng anh ấy ở bên nhau cảm thấy rất hạnh phúc.”
Chu Nhiễm hỏi: “Anh ấy yêu cậu sao?”
Khương Từ gật đầu, rất chắc chắn nói: “Anh ấy hẳn là yêu tớ sớm hơn một chút, tớ tránh anh ấy đã lâu, bây giờ nhớ lại thấy mình khi đấy đối xử với anh ấy rất tệ.”
Chu Nhiễm thấy Khương Từ nhắc đến Thẩm Thính Nam là dáng vẻ hạnh phúc, xác định cô hiện tại xác thật rất vui vẻ, nắm lấy tay cô, thiệt tình chúc phúc, cười nói: “Chúc mừng cậu a Tiểu Từ, vòng đi vòng lại cuối cùng cũng tìm được chân ái. Nhớ trước đây là ai mỗi ngày đều thề, cả đời không yêu đương cả đời không tới gần đàn ông.”
Khương Từ đương nhiên nhớ rõ chính mình lúc trước thề sẽ không yêu bất cứ ai, nhưng cô khi đó chưa có gặp được Thẩm Thính Nam a. Cho nên nói loại chuyện tình cảm này, thật sự tới cũng cản không được.
Chu Nhiễm nhìn Khương Từ, đột nhiên hỏi: “Hai người các cậu ở bên nhau bao lâu rồi?”
Khương Từ mỉm cười nói: “Hôm nay mới là ngày đầu tiên.”
Chu Nhiễm gật đầu, bỗng nhiên lại hỏi: “Lên giường chưa?”
Khương Từ lắc đầu, “Mới ngày đầu tiên, sao có thể.”
Chu Nhiễm không biết nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên thở dài, giữ chặt tay Khương Từ, nghiêm túc dặn dò cô, “Dù sao cậu phải nhớ kỹ, trước khi kết hôn ngàn vạn lần phải làm tốt các biện pháp phòng tránh, đừng nghe đàn ông nói lời ngon tiếng ngọt liền mềm lòng đồng ý để anh ấy không mang bao, đàn ông thì sướиɠ, chỉ có chúng ta phải chịu tội.”
Khương Từ nghe vậy không khỏi sửng sốt, cô nhìn Chu Nhiễm, hậu tri hậu giác mà phảng phất đoán được cái gì, cô dè dặt hỏi cô ấy, “Từ Từ, cậu hôm nay vẫn luôn có gì đó muốn nói lại thôi, cậu có chuyện muốn nói cho tớ biết phải không?”
Chu Nhiễm do dự một lát, sau đó rốt cuộc mở miệng, nói: “Kỳ thật cũng không phải chuyện gì lớn, chính là tớ đợt trước mới vừa làm một ca phẫu thuật phá thai, vốn dĩ muốn nói cho cậu, nhưng lại sợ cậu mắng.”
Khương Từ chấn kinh, cô vừa đau lòng lại vừa tức giận, “Chuyện lớn như vậy sao cậu không nói với tớ? Là của Triệu Trí sao? Tên cặn bã này!”
Cô nói xong liền đứng lên, lôi kéo Chu Nhiễm đi tìm người.
Chu Nhiễm vội vàng giữ chặt Khương Từ, nói: “Đừng Tiểu Từ, việc này cũng không thể toàn trách hắn, hơn nữa bọn tớ đã chia tay.”
“Này như thế nào không thể trách hắn!” Khương Từ tức giận đến không chịu được, ngại đang ở bên ngoài, chỉ có thể đè nặng thanh âm nói: “Hắn là đàn ông, hắn hẳn là biết phải làm biện pháp phòng tránh, hắn rõ ràng chính là không quan tâm cậu.”
Chu Nhiễm không nói lời nào, đôi mắt hồng hồng.
Khương Từ hỏi: “Chia tay khi nào? Lúc làm phẫu thuật hắn có đưa cậu đi không?”
Chu Nhiễm lắc đầu, trong nháy mắt tất cả ủy khuất đều dâng lên, nói: “Hắn nói không phải của hắn.”
“Cái tên vương bát đản này.” Khương Từ tức giận đến muốn mắng chửi thô tục, cô xách túi, kéo Chu Nhiễm đi ra ngoài.
Buổi trưa 11 giờ rưỡi, vừa lúc là giờ ăn trưa, Khương Từ kéo Chu Nhiễm tới một hội sở, cô biết Triệu Trí là khách quen của hội sở này, trực tiếp kéo Chu Nhiễm tới tìm.
Cô đẩy cửa phòng bao, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Triệu Trí đang ôm ấp một cô gái.
Triệu Trí ngẩng đầu nhìn thấy Chu Nhiễm, sắc mặt lạnh đi, “Ai bảo cô tới chỗ này?”
Khương Từ cũng lạnh mặt, lập tức đi về phía hắn, “Triệu Trí,yêu cầu anh xin lỗi Từ Từ, hơn nữa tôi muốn yêu cầu anh bồi thường tiền và bồi thường thiệt hại tinh thần cho cô ấy.”
Ánh mắt Triệu Trí rơi trên mặt Khương Từ, nhìn chằm chằm cô nửa ngày, lười biếng mà dựa vào sô pha, châm chọc mà cười nói: “Thật là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Khương Từ, chuyện cô với mẹ cô trong cái giới thượng lưu này đã không còn là bí mật nữa rồi, đi lối tắt, dựa vào đàn ông để moi tiền, nghe nói mẹ cô gần đây đã mua cả biệt thự rồi, còn bao dưỡng tiểu bạch kiểm, lợi hại a.”
Khương Từ lạnh lùng trừng mắt, “Tôi bây giờ đang nói chuyện của anh với Từ Từ, yêu cầu anh xin lỗi cô ấy.”
Triệu trí cười lạnh, nhìn Khương Từ, “Cô là cái thá gì, cô bảo tôi xin lỗi tôi liền xin lỗi? Tự cô hỏi cô ấy xem, cô ấy chỉ làm với mỗi tôi sao?”
Nước mắt Chu Nhiễm nháy mắt trào lên, “Triệu Trí anh không phải người!”
Cô tức quá, tiến lên lôi kéo Triệu trí, Triệu trí bực, đứng dậy, một tay đẩy cô ra. Chu Nhiễm bị đẩy ngã đến trên mặt đất, Khương Từ vội vàng đi qua nâng cô ấy dậy, cô cắn chặt răng, oán hận mà nhìn về phía Triệu Trí, “Đồ tra nam.”
Ngón tay Triệu Trí chỉ vào mặt cô, “Cô nói lại lần nữa.”
Khương Từ đứng lên, mắt cũng không nháy mà nhìn chằm chằm Triệu Trí, như nhìn thứ rác rưởi, “Tôi nói, tra nam, anh là đồ tra nam.”
Triệu Trí giương tay muốn tát một cái lên mặt Khương Từ, nhưng tay còn chưa kịp rơi xuống, bỗng nhiên đã bị một lực bắt lấy.
Hắn nhíu mày, “Ai mẹ nó ——”
Lời còn chưa nói hết, khi nhìn thấy người đấy, ý thức mà ngậm lại.
Thẩm Thính Nam âm trầm nhìn hắn, thanh âm cũng lạnh lẽo, “Cậu nên cảm thấy may mắn tôi tới kịp thời, nếu cái tát này của cậu dám rơi xuống trên mặt em ấy, tôi sợ cậu phải hối hận cả đời.”
Nhà của Triệu Trí ở Bắc Thành tuy rằng cũng coi như có chút địa vị, nhưng so sánh với gia thế của Thẩm Thính Nam vẫn là kém xa, cho nên hắn trong lòng cho dù không phục, cũng không dám trực tiếp đối nghịch với Thẩm Thính Nam.Hắn nhìn về phía Thẩm Thính Nam, cười một cái, nói: “Ngại quá tứ ca, em thiếu chút nữa đã quên, Khương tiểu thư cùng anh đã từng cũng coi như là anh em, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, em xin lỗi cô ấy.”
Nói, nhìn về phía Khương Từ, vui cười nói: “Thực xin lỗi a Khương tiểu thư, cô sớm nói quan hệ của cô với tứ ca rất tốt, tôi nào dám chạm vào cô.”
Khương Từ vẫn là lạnh lùng nhìn hắn, kiên trì mà nói: “Tôi bảo anh xin lỗi Từ Từ.”
Triệu Trí nhíu mày, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Khương Từ.Nhưng Khương Từ không sợ hắn, tiếp tục nói: “Anh nếu kiên trì không chịu cùng xin lỗi Từ Từ hơn nữa nhất định phải bồi thường tiền thiệt hại tinh thần cho Từ Từ, chúng tôi sẽ gửi lên toà án.”
Triệu Trí không nghĩ tới Khương Từ khó chơi như vậy, hắn cau mày, nhìn chằm chằm cô nửa ngày không nói chuyện.
Thẩm Thính Nam ngồi trên sô pha bên cạnh, ánh đèn trong phòng bao màu ấm chiếu sáng đến trên người anh, làm cả người anh trông vừa nguy hiểm lại cấm dục.