[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Ta, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt

Chương 1

Giữa mùa hè nắng nóng gay gắt, cái nóng như thiêu đốt.

Một góc sân trồng đầy giàn dây leo, lá cây xanh mướt, từng quả xanh trĩu quả điểm xuyến trong đó, làm cho lòng người vui sướиɠ.

Một cô gái mặc áo sơ mi hoa nằm ở góc tường, trán trơn bóng chảy máu tươi, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở gần như không thể nghe thấy.

Một cô gái khác cùng tuổi tác kinh ngạc nhìn một màn này, lại nhìn hai tay mình, cứ như vậy ngã xuống?

Không phải tại cô ấy!

Nhất định là đối phương lừa gạt! Đây rõ ràng là cố ý!

Hừ, cô sẽ không từ thủ đoạn mà ở lại nơi này, cô sẽ không để cho âm mưu này thành công!

Cô mới là con gái ruột của Vu gia! Đối phương chỉ là hàng giả, không có tư cách tiếp tục ở lại Vu gia.

Bọn họ chú định sẻ ở thế đối lập, không thể cùng tồn tại.

Vừa nghĩ đến đây, trong mắt Vu Tinh Tinh hiện lên một tia lãnh ý, trong nháy mắt nghĩ đến một mưu kế.

Cô nhìn mặt trời ngã về phía tây, yên lặng tính toán thời gian, người nhà hẳn là sắp tan tầm rồi.

Vẻ mặt kinh hoàng của nàng ngồi xổm xuống, dùng sức lay động đối phương, "Tiểu Muội, tiểu Muội, tiểu Muội mau tỉnh lại. "

Thanh âm vừa nhẹ vừa mềm mại, tựa như một dòng nước mùa xuân, phối hợp với khuôn mặt quan tâm, thật sự là một cô nương ôn nhu săn sóc tốt, nhưng sức lực trong lòng bàn tay rất lớn, động tác cực kỳ thô lỗ, lời nói so với cử chỉ cực kỳ trái ngược.

Bỗng nhiên, cô gái dưới tay mở mắt ra, ánh mắt tê dại, mệt mỏi, lại mang theo một tia khí tức tang thương, phảng phất như sống không còn gì luyến tiếc.

Trời đất rộng lớn, không nơi nào là nhà, không có nơi nào để hướng tới.

Vu Tinh Tinh bị ánh mắt này làm cho hoảng sợ, không tự chủ được muốn lui ra phía sau, lại quên mình đang ngồi xổm, bùm một tiếng, ngã chổng vó lên trời.

Ninh Yên bị bừng tỉnh, cảnh giác nhìn lại, nhất thời ngây ngẩn cả người, đây là?

Bầu trời xanh, những đám mây trắng trôi nổi, không khí trong lành, ruộng rau xanh mướt.

Không biết đã bao lâu rồi không được nhìn thấy cảnh tượng như vậy? Suốt năm năm, sau khi bầu trời trở nên xám xịt, mắt đất đều là đống đổ nát hoang tàn, cả ngày đều bị sương mù bao phủ, không thể trồng được bất kỳ thực vật nào.

Nhưng bây giờ... Đây có phải là một giấc mơ?

Trong mắt cô hiện lên vẻ lạnh lùng cứng rắn, lại thêm một tia chờ mong xuân ấm hoa nở.

Vu Tinh Tinh dụi dụi mắt lại nhìn, ừm, là cô nhìn lầm rồi, đối phương chỉ có sự mê mang, lấy đâu ra vẻ lạnh như băng vô tình.

Cô giãy dụa đứng lên, ôm ngực kêu rên, "Tiểu Muội, tại sao lại đẩy tôi? Chân đau, tay đau, ngực cũng đau.

Ninh Yên bị trà ngôn trà ngữ cắt đứt suy nghĩ, bình tĩnh nhìn cô gái trước mắt, trong đầu có rất nhiều tin tức.

Nguyên thân tên là Vu Hồng Muội, con gái út của Vu gia.

Mà cô gái trước mắt tên là Ninh Tĩnh, không đúng, đã đổi tên thành Vu Tinh Tinh, mấy ngày trước bỗng nhiên chạy đến nói mình mới là con gái ruột của Vu gia, còn lấy ra chứng cứ xác thực, khiến cho một mảnh xôn xao.

Con gái ruột Vu Tinh Tinh này trở về đòi lại vị trí, con gái giả Vu Hồng Muội cũng nên trở về Ninh gia, nhưng Vu mẫu rất thương cô con gái này, thật sự luyến tiếc, liền bảo cùng nhau chung sống, dù sao cũng đã 16 tuổi, qua hai năm nữa là có thể lập gia đình.

Nhưng điều đó có thể sao?

Lập trường của thiên kim thật giả chủ định sẽ đối lập, không ngừng mâu thuẫn, náo loạn không thể giải quyết.

Đương nhiên, ở trong mắt người khác, là Vu Hồng Muội lòng dạ hẹp hòi, chiếm lời mà lại còn hùng hổ bức người.

Rõ ràng Vu Hồng Muội chiếm cứ ổ của người ta, trải qua 16 năm tốt đẹp, nhưng không có chút biết ơn, chỉ biết khi dễ con gái ruột người ta.