Sự lạnh lùng của Cố Thanh Lan không phải như dòng suối trong rừng, mà là sự lạnh lùng mang theo sát khí, giống như một dòng sông băng, sắc bén, không chỉ có cảm giác xa xôi mà còn có cảm giác nguy hiểm.
Nhưng một người như vậy đột nhiên thốt ra những từ như Những cô tiên Balala.
Có thể nói, nhiều người có mặt tại đây thậm chí còn chưa từng nghe đến tên một bộ phim truyền hình đúng không? Loại phim thiếu nhi này ngay cả Omega nữ cũng không xem, huống chi là người thuộc giới tính khác.
Vì vậy, khi tất cả tân binh nghe được lời so sánh của Cố Thanh Lan, đều bối rối không kém Tiết Duệ.
Ngoại trừ Thượng Dã.
Trên mặt hắn lộ ra một loại biểu cảm như học được một điều mới: "Thì ra thượng tướng thích xem Những cô tiên Balala, thật đáng yêu."
Chu Chu: "???"
Cậu không nghĩ nó rất đáng sợ sao?
Một vị thượng tướng dễ dàng một chọi mười, nhưng về đến nhà lại xem Những cô tiên Balala, loại cảnh tượng này nghĩ đến rất kỳ quái, hiểu không?
Dễ thương chỗ nào.
Bộ lọc của anh Dã cũng quá dày rồi đó!
Thượng Dã không biết Chu Chu đang chửi thầm, hắn thực sự cảm thấy Cố Thanh Lan đáng yêu, hắn có cảm giác phát hiện được một khía cạnh khác của thương tướng, hắn đã tưởng tượng ra hình ảnh lén lút như thỏ của anh.
Nếu Cố Thanh Lan biết Thượng Dã hình dung mình là thỏ, có lẽ sẽ bị bắt hắn ra đánh một trận, cái kiểu đánh tơi bời ấy.
Sau khi dạy cho đám người này một bài học, uy tín đáng lẽ phải lập cũng được xác lập, Cố Thanh Lan phái người khiêng mấy người Tiết Duệ, còn anh thì đi trước mặt những người không chịu lùi bước.
Họ đã nghiêng ngã khắp nơi, hỗ trợ kéo lẫn nhau lên.
"Lần sau nhớ lui tới hai mươi mét."
Vừa rồi có mấy người, suy nghĩ khinh thường Cố Thanh Lan trong lòng hoàn toàn bị dập tắt, hiện tại đứng ở trước mặt thượng tướng, bắp chân run lên: "Rõ....Đã rõ, thưa thượng tướng, chúng ta sẽ Lần sau ngoan ngoãn nghe lời."
Thượng tướng quả thực chính là ma quỷ, anh có thể đá người xa hơn mười mét, theo như lời anh mà nói, anh cũng có thể đá người bay xa hai mươi mét?
Khủng khϊếp, quá khủng khϊếp!
Thân là một Omega, Cố Thanh Lan dọc đường đã trải qua quá nhiều khinh bỉ và khinh thường, mới đầu anh sẽ vì những điều đó mà tức giận, khó chịu, nhưng bây giờ trải qua nhiều trận chiến, trái tim của anh đã đủ cường hãn đến bách độc bất xâm.
Vì vậy, đối mặt với sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của tân binh, anh kỳ thực rất bao dung, chỉ cần biết sửa chữa sai lầm của mình, anh sẽ không tiếp tục truy cứu. Cố Thanh Lan gật đầu với mọi người: "Quay về chỗ đi."
Cuộc đấu vẫn tiếp tục, hiện tại không còn ai dám khiêu chiến thượng tướng nữa, ngay cả những người trước đây luôn nghi ngờ năng lực của Cố Thanh Lan trong lòng cũng chuyển thành ngưỡng mộ, Cố Thanh Lan nói gì, làm gì bọn họ đều rất sẵn lòng, tích cực.
Luyện võ một ngày, mọi người dưới ánh trăng trở lại ký túc xá, công khai nói về Cố Thanh Lan.
"Thượng tướng thật lợi hại, động tác đánh bọn Tiết Duệ của ngài tôi không nhìn thấy rõ, quá nhanh, tôi mới chỉ thấy tốc độ này trên TV, còn tưởng rằng con người chúng ta không có khả năng đạt tới tốc độ đó."
"Tôi đã quyết định rằng ngài sẽ trở thành thần tượng của mình, trong tương lai tôi cũng muốn trở trở nên mạnh mẽ như ngài ấy."
"Hôm qua, tên Tiết Duệ đó dám coi thường thượng tướng của chúng ta à... hôm nay hắn đã bị xử thảm rồi phải không? Hắn tưởng mình mạnh lắm nhưng ngay cả một ngón tay cũng không chạm vào được thượng tướng..."
Giọng nói sau đó đột ngột dừng lại, người vừa nói lời này chợt nhìn thấy Tiết Duệ từ bên ngoài đi vào, nhanh chóng ngừng nói, nháy mắt với những người khác.
Một vài người trò chuyện đều quay lại nhìn Tiết Duệ .
Sau khi nhận được ánh mắt kỳ quái của mọi người, sắc mặt Tiết Duệ càng thêm xấu xí, hôm nay gã quá mất mặt, tức giận trừng mắt nhìn lại: “Nhìn cái gì mà nhìn, chưa nhìn thấy soái ca bao giờ à!”
Mọi người: "..."
Trong ký túc xá có một đại soái ca như Thượng Dã, nếu họ muốn thưởng thức vẻ đẹp thì không đến lượt gã - Tiết Duệ đâu ha?
Ánh mắt càng trở nên kỳ lạ hơn.
Tiết Duệ rất tức giận, nhưng tục ngữ có câu “Pháp bất trách chúng” (Nói chung là không đổ lỗi cho số đông), một đám người nhìn gã như vậy, nhưng gã không biết nên giận ai, cuối cùng chỉ có thể hung hăng liếc Thượng Dã bên kia.
Thượng Dã đang đeo tai nghe, xem "Những cô tiên Balala" yêu thích của thượng tướng nên không biết gì về chuyện xung quanh.
Tiết Duệ tức giận đến mức lục phủ ngũ tạng đều đau nhức.
Ddàn em Trình Lượng đi theo gã khôn ngoan đưa bậc thang cho gã xuống: "Anh Duệ, chúng ta đi tắm đi? Tắm rửa sớm rồi đi ngủ sớm."
Buổi tập kết thúc lúc 9 giờ 30, đèn tắt lúc 11 giờ, mà nước trong nhà tắm ngừng lúc 10 giờ 30, nên không còn nhiều thời gian nữa, mấy người trong ký túc xá đã chuẩn bị quần áo và chuẩn bị đi tắm.
Tiết Duệ thực sự không thể ở lại ký túc xá nữa nên đi tắm cùng Trình Lượng.
Chu Chu chuẩn bị quần áo xong, thúc giục Thượng Dã: "Anh Dã, đừng xem nữa, nhà tắm sắp hết nước rồi, chúng ta nhanh chóng đi tắm thôi."
Thượng Dã đang xem vui vẻ, có chút không đành lòng rời đi, mười một giờ sau khi đèn tắt, tín hiệu liên lạc sẽ hoàn toàn bị chặn, hắn không thể xem lên mạng xem được: " Còn tập cuối tôi chưa xem xong."
"Xem xong thì có ích lợi gì chứ, chẳng lẽ muốn cùng thượng tướng thảo luận về cốt truyện sao?" Chu Chu liếc nhìn màn hình 3D Thượng Dã chiếu lên không trung, nhìn thấy quần áo sặc sỡ màu sắc trên TV, tỏ vẻ đau đầu.: "Thật trẻ con, anh Dã, sao anh có thể chịu đựng được xem hết thế?"
"Bởi vì... tình yêu."
Chu Chu: "...Xin lỗi, để tôi nôn một chút."
Nghiêng đầu cúi xuống, Chu Chu nôn mửa.
Thượng Dã chán ghét “chậc chậc”, “Tố chất tâm lý không mạnh chút nào, giống như cậu, sau này nếu bị địch bắt được, e rằng nếu cho cậu xem mấy tập Những cô tiên Balala, cậu sẽ phun sạch thông tin tình báo cho kẻ thù nghe."
“Làm sao có thể.” Chu Chu khoa trương hét lên: “Nếu thật sự gặp kẻ địch, tớ thà chết cũng không chịu đầu hàng.”
“Hai người còn tám đấy à, nhanh đi tắm đi đi, đã mười giờ năm phút rồi.” Phương Nghị cầm chậu nước trong tay đi đến bên giường hai người, bất đắc dĩ nhắc nhở họ.
Thượng Dã liếc nhìn thời gian trên máy liên lạc, dứt khoát thoát khỏi giao diện web, xoay người xuống giường đi tắm: “Đi thôi, chúng ta đi tắm.”
Ban ngày, Phương Nghị và Thượng Dã hợp tác nửa ngày nên đã làm quen với hai người, ba người vừa vào nhà tắm vừa nói chuyện.
Nhà tắm rất rộng, chia làm hơn mười khu vuẹc, không cần lo không có chỗ, hơn nữa có nam A và nam B, tắm cũng giống như một cuộc thi, từng người một tranh nhau về tốc độ tắm.
"Éc, thật kỳ lạ, tại sao đội Hổ Gầm không có nữ A chứ?" Chu Chu bước vào một căn phòng, vừa cởϊ qυầи áo vừa nói chuyện với Thượng Dã bên cạnh và Phương Nghị ở phía sau.
Thượng Dã không phải là người được chọn từ học viện quân sự, những chuyện này hắn không biết nhiều, cho nên không nói một lời, lặng lẽ nghe Phương Nghị nói: “Hình nư là do thượng tướng tiền nhiệm của đội đặc chủng đã nói những lời gì đó kỳ thụ nữ A nên đắc tội họ. Hơn nữa, thượng tướng của Hạm đội Vân Giao là nữ A, cho nên các Alpha nữ thường báo danh ở hạm đội đó."
"Thì ra là vậy." Chu Chu bừng tỉnh gật đầu, sau đó nghĩ tới điều gì đó, hỏi: "Nghe nói thượng tướng của hạm đội Vân Giao hình như đã theo đuổi thượng tướng của chúng ta, điều này có đúng không?"
"Hả?" Thượng Dã nhất thời có hứng thú, từ trong mũi phát ra một âm thanh nghi hoặc, quay đầu nhìn Phương Nghị, bởi vì hắn đang gội đầu, đầu đầy bọt, cho nên khi quay đầu hăt ra một số bọt trắng, Tiết Duệ đang định đi ngang qua lối này đã được hưởng tất vào mặt.
Trong nhà vệ sinh công cộng, ngăn này kề ngăn kia, không có cửa chặn, bình tường đi ngang qua giữa khó tránh khỏi bị nước hoặc bọt hai bên bắn vào, chuyện nhỏ thôi, nhưng ai bảo bọt của Thượng Dã bắn lên mặt Tuyết Duệ, việc này không thể là chuyện nhỏ được!
Những người đang tắm ở buồng bên cạnh nghe thấy mấy tiếng cãi vã, thò đầu ra ngoài thì phát hiện hai người đang đánh nhau.
Nó khốc liệt và ghê gớm hơn ngày hôm qua, đó là một cuộc chiến tay đôi thực sự.
"Mau đí kêu thượng tướng, mau kêu thượng tướng đi, can không được, can không được."
Có người hét lên, sau đó người đứng ngoài nhà tắm nhanh chóng mặc quần áo đi tìm Cố Thanh Lan.
Sau khi người đó chạy ra ngoài, có người muộn màng nhận ra: “Thượng tướng là Omega, kêu ngài ấy đến thì ngài ấy vào cách nào?”
Alpha và Beta với cặp mông trần sững sờ trong giây lát, sau đó vội vàng mặc quần áo vào.
-----------
Truyện này các chương khá dài nên khá tốn thời gian. Vả lại lần này Mị và một số người nữa cùng làm nên giá tăng hơi cao, 4 người lận, nên giá sẽ cao hơn mọi truyện khác nhưng sẽ đảm bảo tiến độ ra hơn