Xuân Khuê Diễm Phụ

Chương 3

"Phu nhân, sao hôm nay nàng khẩn trương như vậy? Là ta, Tiêu Lâm đây..." Lúc này, Tiêu Lâm đã say xỉn đến mức không còn nhận ra nữ nhân trong cơ thể mình là ai nữa, hắn chỉ biết rằng nàng rất mềm mại thơm tho, càng hôn nàng, hắn càng hưng phấn đến mức không nhịn được mà lần mò xuống dưới hạ thân, ngón tay không ngừng đâm vào rút ra trong tiểu huyệt chật hẹp.

"Không, không được..." Nghe lời mê hoặc của nam nhân kia, Giang Dung xấu hổ vạn phần, nàng không biết phải làm sao, chỉ có thể giãy giụa trốn tránh. Tuy nhiên, bấy lâu này nàng đã cô đơn quá lâu rồi, thân thể lại thiếu hơi ấm của nam nhân, làm sao có thể kiềm chế được du͙© vọиɠ trước sự trêu đùa dâʍ đãиɠ của Tiêu Lâm? Một lúc sau, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của ngón tay đang không ngừng chọc ngoáy trong u kính, dâʍ ŧᏂủy̠ bắt đầu ồ ạt chảy ra, thấm đẫm lên ngón tay của nam nhân.

Cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể của Giang Dung, Tiêu Lâm gần như phát cuồng, hắn siết chặt vòng eo thon gọn của nàng, cử động phía dưới cũng càng lúc càng nhanh hơn: “Nhìn nàng kìa, dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều quá, ướt cả tay ta rồi!”

Vừa nói, Tiêu Lâm vừa rút ngón tay ra, cố tình nắm lấy côn ŧᏂịŧ to lớn của mình vỗ nhẹ vào bờ mông tròn trịa của Giang Dung, sau đó từ phía sau chậm rãi đưa “con thú” to lớn chen vào giữa hai vách hoa của nàng.

"A... Đừng, đừng thế mà..." Nàng bị Tiêu Lâm thắt chặt lấy vòng eo thon thả, không ngừng dùng côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn đâm sâu vào hoa huyệt nóng ấm. Giang Dung đã lâu rồi không được nam nhân thao mạnh như vậy, cảm giác thật kí©ɧ ŧìиɧ, không chịu nổi sự ra vào điên cuồng của hắn, nàng vặn vẹo thân thể, miệng không ngừng thở dốc: “Đừng, đừng mà... Sâu quá!”

Bị côn ŧᏂịŧ thao túng tâm hồn cùng thân thể, Giang Dung không chỉ cảm thấy xấu hổ mà trái lại nàng còn thấy rất phấn khích, như thể trái tim và hoa huyệt trống rỗng hơn nửa năm qua của nàng đã được lấp đầy. Từ phía sau, qυყ đầυ khổng lồ không ngừng húc mạnh vào tử ©υиɠ của Giang Dung, ngay cả hai quả đào đầy đặn của nàng cũng rung theo từng nhịp đập, hai bên vυ' va chạm vào nhau, phát ra âm thanh “bộp bộp”.

"Tiểu tao phụ... bầu sữa của nàng cũng ngân nga theo động tác của chúng ta..." Tiêu Lâm không ngừng thúc mạnh côn ŧᏂịŧ của mình vào lỗ hoa của nàng, hai tay hắn vòng ra phía trước nắn bóp nhào nặn hai bầu ngực trắng ngần mềm mại. Mặc dù vẫn còn men say trong người, nhưng Tiêu Lâm vẫn không khỏi cảm thán khi phát hiện ngực của nữ nhân xinh đẹp này lại to hơn ngày thường.

"Ta... ta không phải Liên..." Khi nghe thấy lời của hắn, Giang Dung cố gắng giải thích rõ ràng, nhưng còn chưa kịp nói xong thì nam nhân đáng ghét kia lại nhéo mạnh vào nhũ hoa của nàng. Khoảnh khắc ấy, vô số tia sữa phun ra từ trong nhũ hoa, không chỉ làm ướt tay của Tiêu Lâm mà còn bắn lên mặt và má của Giang Dung.

"Ta, ta không muốn làm điều này, không ~" Nhìn vào dòng sữa tanh nồng do chính cô gia dùng tay vắt ra, Giang Dung xấu hổ đến nhòe lệ, nàng chỉ biết vặn vẹo vùng vẫy cố gắng trốn thoát. Nàng muốn thoát khỏi nam nhân đang mãnh liệt thao nàng, nhưng Tiêu Lâm không cho nàng cơ hội mà liên tục đẩy côn ŧᏂịŧ cứng ngắc của hắn vào trong tiểu huyệt mỏng manh.

"Tiểu tao hóa, nàng còn có cả sữa nữa. Nói đi, có phải nàng đã lén lút làm gì đó sau lưng ta đúng không?" Vừa nói, nam nhân vừa véo bộ ngực nảy nở của Giang Dung, côn ŧᏂịŧ bên dưới còn luận động mạnh mẽ hơn.