Nam nhân cùng với nữ nhân khi quan hệ xong thật ra không có phức tạp như vậy, huống chi bây giờ lại có thêm quan hệ xá© ŧᏂịŧ? Ngay từ đầu thật sự là nàng thấy rất xấu hổ, lại cảm thấy căm hận nữa, nhưng bây giờ bị nam nhân lần lượt làm thành công, chính nàng cũng phải có trách nhiệm… Nghĩ tới đây, ngược lại nàng chỉ cảm thấy ngại ngùng mà không biết phải ứng phó ra sao.
“Đại tẩu… Tỷ, tỷ có trách ta không?” Hắn ôm chặt lấy tiểu mỹ nhân mềm mại vào trong ngực, sau khi làʍ t̠ìиɦ xong, nhìn bộ dáng đại tẩu giống như một bông hoa mới bị cơn mưa tàn phá xong vậy, tóc mai lộn xộn, toàn thân đều là vết tích sau khi làʍ t̠ìиɦ xong, nhìn bộ dáng của nàng, thì liền biết nam nhân này có bao nhiêu đói khát, nhưng bây giờ hắn mới cảm thấy đau lòng cho tiểu quả phụ này, hắn không ngừng dỗ dành nàng, để nàng bớt giận.
“Ta, ta…” Nghe được nam nhân nói như vậy, Khương Dung không khỏi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt nàng, sau đó nàng im lặng một lát, rồi mới lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Ta, ta không trách ngươi… Thật…” Bây giờ nói những câu này có ích gì chứ?
Chuyện này một cây chẳng làm nên non, ngay từ đầu quả thật là người nam nhân này uống say rồi cưỡиɠ ɧϊếp nàng, nhưng mà nàng cảm thấy hình như nàng cũng không chán ghét hắn khi làm vậy với mình, thậm chí mỗi lần tiến vào bên trong nàng…
Nàng cảm thấy như đang sống lại vậy, thậm chí còn, còn lén lút bắn ra rất nhiều nước da^ʍ… Nghĩ tới những thứ này, Khương Dung thật sự là ngại đến sợ, căn bản không dám suy nghĩ gì nữa, cùng không dám lại nhìn hắn!
Thấy đại tẩu không có trách tội mình, Tiêu Lân cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, giờ đây hắn cảm thấy hắn hình như lạc vào mê cũng vậy, trong lòng đều là ánh mắt mềm mại lại quyến rũ của nàng. Hai người cứ như vậy mà dựa sát vào nhau, nam nhân ôm nàng ngồi gần chậu than hồi lâu, đợi cho mưa tạnh đi rồi, quần áo được đặt bên chậu than cũng khô rồi, lúc này hai người mới đem y phục mặc vào.
Bị Tiêu Lân giày vò lâu như vậy, Khương Dung thật sự là mệt mỏi cực kỳ, giờ đây một chút sức lực nàng cũng không có, nam nhân nhìn thấy đại tẩu của mình như vậy thì đau lòng, hắn đến gần vịn cơ thể nhỏ nhắn lại đầy đã của nàng đứng thẳng, sau đó mới giúp nàng mặc y phục.
Nhìn thấy trên người nàng đều là những vết hôn, vết cắn, đều là chính bản thân hắn lưu lại trên người nàng, đặt biệt là bầu vυ' căng tròn lại đầy đặn giống như trái dưa ngọt to mọng, hắn thích nhất là chỗ này, cũng thích uống sữa của nàng nữa, nên đương nhiên nó cũng bị giày vò, nhìn thấy bộ dạng này của nàng, Tiêu Lân càng đau lòng, hắn ôm chặt nàng vào lòng, đem tiểu mỹ nhân này đặt vào nơi trái tim mình đang đập, hắn yên lặng nhắm mắt lại.
Khương Dung lại không biết tâm tư của nam nhân này, dưới cái nhìn của nàng, quan hệ của hai người không thể bị lộ ra ngoài ánh sáng, mình lại không ra gì, là một quả phụ khắc chồng, về sau nên sinh hoạt như thế nào đây? Quan hệ của bọn họ bây giờ cũng quay trở lại được? Thế nhưng nàng nhịn không được mà nghĩ đến bà mẫu dặn dò mình, nàng muốn giúp tiểu cô mang đứa bé, chỉ cần mang bầu, mình lại giúp bọn họ sinh đứa bé ra là được rồi… Nghĩ đến như vậy, không hiểu sao trong lòng Khương Dung hơi chua chua.
Nam nhân chỉ ôm nàng một hồi lâu, cũng không nói thêm gì, cuối cùng mới thấy trời sắp tối rồi, lúc này mới ôm nàng xuống núi.
Nằm ở trong lòng ngực của nam nhân, cảm nhận trái tim trong lòng ngực hắn đập, tiếng tim đập làm người nghe đến mê loạn trong ngực, lúc này đây Khương Dung không còn có cảm giác đang yêu đương vụиɠ ŧяộʍ nữa, ngược lại thấy ấm áp trong lòng.