Nàng ngập ngừng nhìn bà bà, thực ra Khương Dung không muốn tiếp xúc với cô gia, cũng thực sự không muốn giao hợp với gã nam nhân kia nữa.
Nghĩ thế, mỹ phụ càng bối rối hơn, nhưng nàng không biết phải từ chối thế nào.
“Mau đi đi, nghe lời…” Bà bà lại thúc giục, cho nên dù có bất đắc dĩ nhưng cuối cùng nàng cũng không còn cách nào khác đành phải làm theo.
Lúc này, Tiêu Lân đã mặc quần áo xong xuôi, đang rửa mặt chải đầu bên cạnh giếng trong ruộng rau, nam nhân đang tính đi ăn điểm tâm thì đã thấy tẩu tử mang đồ ăn đến cho mình.
Nhìn sắc mặt ửng hồng cùng thân hình mặn mà của tiểu mỹ nhân, cho dù quần áo quấn chặt lấy cơ thể nàng không một kẻ hở, nhưng hai ngày qua, nam nhân đã nhìn thấy vẻ dáng vẻ phong tình quyến rũ của nàng trong vòng tay mình, nhất là khi nàng luôn nói không muốn, nhưng thân thể thì lại vô cùng thành thật, chim lớn của mình vừa cắm vào tiểu bức của nàng, thì miệng huyệt non mềm như cái miệng nhỏ đói khát, lập tức cắn chặt côn ŧᏂịŧ của hắn!
Nghĩ đến đây, nam nhân cực kỳ vui sướиɠ, liền kích động nhìn chằm chằm nàng.
Thấy nam nhân như vậy, Khương Dung thực sự sợ hãi, nàng dè dặt đặt bát đũa lên chiếc bàn nhỏ ở lối đi, rụt rè nói: “Cô gia, ngươi, ngươi ăn một chút đi...”
Nói xong câu này, Khương Dung vốn muốn chạy trốn, nhưng lại nhớ tới bên giếng còn quần áo chưa giặt nên liền xắn tay áo, xắn ống quần, ngồi xổm giặt đồ bên cạnh giếng.
Khương Dung bị hắn giày vò, thật sự rất mệt mỏi, nàng ngồi xổm xuống giặt quần áo cũng thấy hơi mệt, nhưng khi nghĩ đến bà bà và tiểu cô vất vả trông con giúp mình, nàng không dám lười biếng, giặt quần áo hết sức cẩn thận.
Tiêu Lân vừa ăn cháo vừa ngắm nhìn dáng vẻ của Khương Dung, trong lòng hắn lại thấy kích động, đầu óc quay cuồng.
Trong đầu hiện lên hình ảnh cả người nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị hắn ôm vào lòng, thân thể không ngừng run rẩy.
Bộ ngực lớn đầy đặn như dưa mật của nàng đung đưa mãnh liệt, nghĩ đến đây, Tiêu Lân lại cảm thấy côn ŧᏂịŧ của mình lại cứng lên!
Làm việc được một lúc, Khương Dung muốn kéo cây sào trúc cất trong góc ra để làm giá phơi quần áo.
Nam nhân đã ăn xong, thấy nàng còn đang bận nên rất ân cần tiến tới giúp đỡ, sào trúc đã dựng xong xuôi, thấy nàng vắt quần áo của mình thì hắn bước tới giúp nàng.
“Không, không cần, ta, ta tự làm được mà ~” Lúc này Khương Dung thực sự sợ người đàn ông này, không muốn để hắn giúp nàng một chút nào, đành nhẹ nhàng từ chối.
Nhưng nam nhân lại không nghe, hắn ôm nàng từ phía sau và giúp nàng vắt quần áo.
Vốn dĩ Khương Dung đã rất sợ hãi và căng thẳng, nhưng bây giờ nam nhân áp sát vào người nàng, toàn thân hắn dán chặt vào lưng nàng, côn ŧᏂịŧ thô to áp vào mông, thực sự khiến nàng phải kinh hãi, toàn thân không tự chủ được run lên: “Cô gia, ngươi, ngươi, đừng, đừng làm như vậy ~ sẽ bị nhìn thấy...”
Nhưng nam nhân nào đó không nghe lời mà tiếp tục giúp nàng vắt khô quần áo, đồng thời hắn còn như có như không dùng côn ŧᏂịŧ to lớn của mình lên cọ lên mông nàng.
“Hưm ~” Cơ thể nàng vốn đã rất nhạy cảm, hai ngày nay nàng dường như đã bị nam nhân dạy hư, côn ŧᏂịŧ cứng rắn và nóng bỏng của hắn cứ cọ sát khiến trái tim nàng đập loạn, mặt đỏ bừng, suy nghĩ trong đầu cứ nhảy nhót lộn xộn.