Sau khi Đài Dao lên lớp 12, mỗi ngày Thang Ấu Nghiên đều sẽ thay đổi các món ăn để nàng được bổ sung dinh dưỡng đầy đủ, vì không quấy rầy việc học tập của nàng, mấy tháng trước khi Đài Dao thi đại học, cô vô cùng thẳng thắn từ chối yêu cầu ở chung phòng của Đài Dao, cũng định uống thuốc ức chế tiếp.
Đài Dao đành phải một lòng tập trung vào việc học. Tuy rằng thành tích học tập của nàng luôn rất tốt, nhưng nàng vẫn không buông lỏng chút nào, ngược lại còn chăm chỉ hơn lúc học lớp 10, lớp 11.
Cho tới nay, có hai động lực để nàng nỗ lực học tập.
Một là nàng không muốn phụ lòng Thang Ấu Nghiên vất vả. Từ sau khi anh trai nàng qua đời, vẫn luôn là một mình Thang Ấu Nghiên chèo chống cái nhà này, một Omega yếu đuối như cô phải chăm sóc hai đứa trẻ vị thành niên, nàng rất rõ gian khổ trong đó.
Hai là nàng muốn dùng tư thái của một người thành công để đứng trước mặt Thang Ấu Nghiên thổ lộ. Từ nhỏ nàng đã biết, tình yêu mà không có bánh mì, chỉ là nói suông.
Rốt cuộc cũng kiên trì được đến lúc thi đại học kết thúc.
Nhưng trước khi công bố kết quả, trong lòng Đài Dao vẫn rất thấp thỏm. Nàng nghĩ, nàng muốn đợi sau khi có thành tích rồi mới nói với Thang Ấu Nghiên chuyện muốn vượt qua kỳ động dục với cô. Đúng như nàng dự đoán, Thang Ấu Nghiên cũng không nhắc đến chuyện đó.
Một ngày trước khi công bố kết quả, Đài Dao thấp thỏm tới cực điểm, nàng như vậy là bởi vì Thang Ấu Nghiên, còn bởi vì ước mơ của mình.
Ước mơ của nàng là trở thành kiểm sát trưởng. Nàng muốn dùng hết khả năng của mình đi bảo vệ công bằng của thế giới này. Nói nàng còn non cũng được, nói nàng suy nghĩ kì quái cũng chẳng sao, nàng của tuổi 18 thật sự nghĩ như vậy.
Nhưng nàng có ước mơ này, một phần lớn là bởi vì Thang Ấu Nghiên. Nếu năm đó kiểm sát trưởng có thể công chính một chút, chuyên nghiệp một chút, có lẽ chị dâu đã nhận được nhiều tiền bồi thường hơn từ chỗ người gây ra tai nạn cho anh trai, sẽ không cần vất vả như bây giờ nữa.
Thành tích của Đài Dao rất lý tưởng, thậm chí điểm còn cao hơn tất cả các bài thi thử mà nàng từng làm, thành tích mọi người báo trong nhóm lớn cũng không có ai cao bằng nàng. Theo như điểm sản của Đại học Chính pháp thủ đô những năm trở lại đây, điểm của nàng có thể qua được.
Sau khi đạt được thành tích vừa ý, Đài Dao cả người nhẹ nhõm bỗng nhiên muốn trêu Thang Ấu Nghiên một chút. Nàng trầm mặt ra khỏi phòng, mà Thang Ấu Nghiên thì đang đứng ở cửa nhìn về phía nàng.
Đài Dao cúi đầu, giả vờ tâm trạng rất tệ: “Chị dâu, có điểm rồi.”
Nhìn thấy dáng vẻ này của Đài Dao, trong lòng Thang Ấu Nghiên đột nhiên đau nhói một trận, nhưng cô không biểu hiện ra ngoài.
Biết tối nay có điểm, Thang Ấu Nghiên ngoài miệng thì nói không lo lắng, không để tâm, bảo Đài Dao mệt thì cứ đi ngủ trước đi, nhưng chính cô lại vẫn ngồi trên sô pha chờ Đài Dao báo điểm cho cô, căng thẳng đến độ hai lòng bàn tay đầy mồ hôi.