“Đã lâu không gặp nhỉ, Đài Dao bé bỏng. Không ngờ cậu lại phát dục thành Alpha, lần đầu tiên thấy một Alpha mềm mại như cậu đấy. Có còn nhớ cảnh chúng ta tắm cùng nhau lúc học cấp hai không? Hửm? Bé Alpha à, muốn tắm cùng tôi nữa không?”
Một nữ sinh cao 1m76 dồn Đài Dao vào góc chết trong phòng vệ sinh của trường, chiều cao chênh lệch gần 10cm, làm Đài Dao cao 1m68 trông có vẻ thấp bé yếu đuối.
Bàn tay của nữ sinh mờ ám sờ vào giữa hai chân của Đài Dao……
Bởi vì thời tiết nóng bức, Đài Dao chỉ mặc một cái quần lửng, tay nữ sinh cách một lớp vải mỏng mà vuốt ve qua lại. Nơi mẫn cảm bị người đáng ghét như vậy sờ, xúc cảm và độ ấm làm Đài Dao ghê tởm một trận.
Nữ sinh sờ nàng tên là Viên Tĩnh Đồng, là học sinh vừa chuyển trường đến đây, cô ta rất cao, rất cường tráng, lúc học cấp hai rất thích bắt nạt người khác, người khác đều cho rằng cô ta nhất định sẽ phát dục thành Alpha, không ngờ cô ta lại phát dục thành Omega.
Cô ta rất không vừa lòng với điều này, cha mẹ gửi gắm hy vọng vào cô ta cũng nảy sinh bất mãn với thân thể hiện giờ của cô ta, vì thế thái độ đối với cô ta xuống dốc không phanh. Có thể là bởi vì nguyên nhân gia đình làm tâm lý cô ta bị tổn thương, cũng có thể là bản thân cô ta vốn có khuynh hướng bạo lực, sau khi qua thời kỳ phát dục, cô ta bắt nạt người khác càng trầm trọng hơn, đặc biệt là những Alpha nhu nhược, Đài Dao chính là một trong số đó.
Đài Dao ở trong góc giãy giụa: “Đừng có sờ tôi…… Viên Tĩnh Đồng…… Cậu đừng như vậy……”
Đài Dao chưa từng yêu đương, chỉ ngẫu nhiên xem chuyện tình yêu trên phim truyền hình, mà trên phim nhiều nhất cũng chỉ có hôn môi, dẫn đến việc nàng 17 tuổi rồi mà vẫn không hiểu tí gì về chuyện người lớn, cũng là lần đầu tiên bị người khác sờ vào hạ thể, thân thể khác thường làm nàng vừa thẹn vừa khó chịu. Sự khác thường này cùng với sự sợ hãi trong lòng làm Đài Dao mềm cả người, càng không có chút sức lực nào.
Viên Tĩnh Đồng vẫn luôn là bóng ma thời học cấp hai của Đài Dao. Nàng vốn tưởng rằng thi vào trường cấp ba không có Viên Tĩnh Đồng thì mọi chuyện sẽ tốt lên, ai ngờ lên lớp 11, Viên Tĩnh Đồng lại chuyển đến trường cấp ba của nàng.
Nàng cho rằng nàng đã phát dục thành Alpha thì sẽ không sợ Viên Tĩnh Đồng nữa, người ta đều nói Alpha có sức lực lớn hơn Omega, nhưng sao nàng vẫn yếu ớt như vậy, căn bản không thoát khỏi Viên Tĩnh Đồng được?
Đã qua giờ tan học rất lâu rồi, tiếng ồn ào xung quanh càng ngày càng nhỏ, tiếng người càng ngày càng xa, Đài Dao dần dần có chút tuyệt vọng. Mà hạ thể lại bị Viên Tĩnh Đồng sờ đến ngẩng đầu lên.
Viên Tĩnh Đồng cách quần dùng tay vuốt từ dưới lên trên: “Ái chà, không nhìn ra đấy, chỗ này của cậu cũng to đấy chứ? Từng dùng rồi à? Dùng có sướиɠ không?”
Đài Dao sợ hãi vẫn luôn lắc đầu.
Đài Dao lớn lên rất đẹp, ngũ quan tinh tế nhỏ xinh, tóc dài đến eo, lúc này mảnh mai co người trong góc, đáng yêu đến nỗi làm Viên Tĩnh Đồng vốn dĩ chỉ định dọa bé Alpha này một chút đột nhiên thay đổi ý tưởng.
Viên Tĩnh Đồng hôn lên sau cổ của Đài Dao, nói nhỏ bên tai nàng: “Sợ cái gì? Cậu là Alpha mà, nào, chơi tôi này, đè tôi đi? Ngửi thấy mùi tin tức tố của tôi không? Thơm không?”
Đài Dao không ngửi ra mùi gì, chỉ cảm thấy rất nồng, nồng làm nàng nghẹn đến đầu óc choáng váng ghê tởm.
“Các em đang làm gì đấy?! Tan học rồi sao còn không về nhà, tụ tập ở nhà vệ sinh làm gì? Muốn bị gọi phụ huynh à?”
Giọng nói của thầy giám thị đột nhiên từ cửa nhà vệ sinh truyền đến, nhà vệ sinh trống trải làm giọng ông vang vọng gấp mấy lần, vang lên rồi vọng lại, vô cùng dọa người.
Ngày thường Đài Dao rất sợ ông, nhưng hôm nay lại vô cùng cảm kích giọng nói này. Bởi vì Viên Tĩnh Đồng nghe được tiếng ông đã lập tức chân dài chạy nhanh ra ngoài, Đài Dao cũng theo đó lẩn đi.
Giọng nói của thầy giám thị ở phía sau càng ngày càng nhỏ: “Tuổi còn trẻ, không lo học hành, lại làm loại chuyện này trong trường học! Chờ tôi……”
Đài Dao một đường vội vàng chạy về nhà, sau khi vọt vào nhà thì dựa vào cửa há mồm thở phì phò.
Mùi tin tức tố dày đặc quá, mùi hoa quế, là mùi tin tức tố của Thang Ấu Nghiên. Đài Dao lại không nhịn được động mũi ngửi ngửi, thơm quá đi, thơm hơn mùi tin tức tố của Viên Tĩnh Đồng một trăm lần.
Mùi hương này rất nhạt, thoang thoảng nhẹ nhàng, nhưng hương thơm vấn vít, khi ngửi từng luồng hương thấm vào ruột gan.
Sao lại có mùi tin tức tố nồng đậm như vậy?
Đài Dao đi theo mùi hương vào trong nhà, “Chị dâu, em đã về rồi. Chị dâu?”
Đài Dao tìm khắp phòng khách và phòng ngủ rồi mới tìm đến phòng bếp, chỉ thấy chị dâu thường ngày dịu dàng đoan trang đang ngã trên sàn phòng bếp.
Đài Dao lập tức chạy tới đỡ Thang Ấu Nghiên lên, “Chị dâu, chị làm sao vậy?”
Trên người Đài Dao có mùi tin tức tố áp bách thuộc về Alpha, làm thân mình Thang Ấu Nghiên càng mềm nhũn ra.
Thang Ấu Nghiên đẩy Đài Dao ra, suy yếu lắc lắc đầu: “Chị không sao.”
Thang Ấu Nghiên hữu khí vô lực, thân mình mềm kỳ cục, thật sự không giống dáng vẻ không sao chút nào. Đài Dao lo lắng lại ôm lấy Thang Ấu Nghiên: “Chị dâu, chị sao vậy? Chị đừng làm em sợ mà.”
Đài Dao tủi thân mau nước mắt, Thang Ấu Nghiên không nỡ đẩy Đài Dao ra nữa, cô giơ tay lau nước mắt cho Đài Dao: “A Dao đừng khóc, chị không việc gì đâu.”
Đài Dao: “Vậy chị đây là đang bị làm sao?”
Nàng rất sợ Thang Ấu Nghiên sẽ giống như anh trai nàng, nằm ở nhà xác lạnh băng.
Thang Ấu Nghiên: “Chị…… Chị không sao, có thể là mệt mỏi thôi.”
Thang Ấu Nghiên ngượng ngùng không dám nói mình đang hứng tình.