Đông Giai cũng khá ganh đua, sở hữu tài năng và việc học đều rất nghiêm túc, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là phần tử tích cực vui chơi giải trí ở trường, mỗi khi có hoạt động gì đó thì đều sẽ lên biểu diễn.
Lúc thi đại học cô có hỏi ý kiến của ba mẹ, thi đậu vào nghành thiết kế cở Thanh Đại, nguyên bản tính toán sau khi tốt nghiệp sẽ cùng mấy người bạn gây dựng sự nghiệp, mở ra một phòng làm việc, nhưng mà lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Đồng Giai đi dạo xem thử một vòng quanh căn nhà, đại khái nhìn vào hoàn cảnh này thì cũng không tìm được tin tức hữu dụng nào, hiện tại cô không có ký ức của nguyên chủ, cho nên hoàn toàn không thể biết được nguyên chủ là ai, là người ở nơi nào, hiện tại đang làm gì, người đàn ông tối hôm qua là ai, mấy tình huống cơ bản này cô phải nhanh chóng nắm bắt rõ, nếu không thì sẽ rất dễ bị lộ tẩy.
Cô quay lại phòng ngủ, trong mấy tình huống này thì mấy đồ đạc có giá trị đều sẽ được để ở trong phòng ngủ.
Đồng Giai tìm nửa ngày, cuối cùng cũng tìm được chứng cứ xác thực thân phận của nguyên chủ, còn có giấy kết hôn của bọn họ, vậy mà cô lại trùng tên trùng họ với nguyên chủ, cũng là Đồng Giai, chồng là Lục Bắc Đình, thời gian kết hôn là ngày 18 tháng 5 năm 1979.
Nhìn đến chỗ này thì Đồng Giai không khỏi nghĩ đến tiểu thuyết mà trước đó cô đã phàn nàn lúc trước, nam chính trong tiểu thuyết là Lục Bắc Đình, là một vị quan quân, vợ của anh là Đồng Giai.
Sở dĩ lúc trước cô xem cuốn tiểu thuyết “Sủng hôn tiểu kiều thê của quân trường ” là bởi vì bên trong có một nhân vật có tên giống cô như đúc.
Bên trong tiểu thuyết, nguyên chủ cũng được coi là thiên chi kiêu nữ, ba mẹ là cán bộ ở cơ quan chính phủ, chồng là quan quân cấp Đoàn, điều kiện gia đình rất tốt, chỉ cần cô có thể sinh sống tốt thì có thể hạnh phúc cả đời, nhưng mà cố tình cô lại có một loại bất an, tự gọi là văn nghệ thanh niên, thích những tiểu thuyết, bài thơ buồn thương, cảm thấy không an tâm người đàn ông mạnh mẽ, đầy khí chất hào hoa phong nhã này.
Hôn nhân của nguyên chủ và Lục Bắc Đình không phải hôn nhân xuất phát từ tình yêu mà là qua người giới thiệu, sau khi Lục Bắc Đình quay trở lại bộ đội thì làm thế nào nguyên chủ cũng không muốn nha nhập quân đội, cho nên hai vợ chồng liền sống ly thân.
Dần dần trôi qua, nguyên chủ càng lúc càng đến gần một đồng nghiệp nam trong đơn vị, hai người coi nhau như ánh trăng, từ thơ văn cho đến triết học, mỗi đêm đồng nghiệp nam kia đều đưa nguyên chủ về nhà, hai người từ từ bước chậm trên con đường trồng đầy cây xanh, không cần nói cũng biết là vô cùng lãng mạn.
Cô ấy vui sướng khi bản thân có thể tìm được một người bạn tâm tư nhau đến như vậy, cho nên cô ấy càng cảm thấy cuộc hôn nhân này là sai lầm, đối với những người như họ thì thường sử dụng văn nghệ để che đi nội tâm ích kỷ của chính mình, tâm hồn phù hợp mới là cái mà bọn họ theo đuổi cả đời.
Trải qua một đời cùng với một người không có tiếng nói chung với bản thân đúng là một chuyện khó có thể chịu được, lần này cô nguyện ý đến thăm người thân là do muốn ngả bài với Lục Bắc Đình, rốt cuộc Lục Bắc Đình cũng là quân nhân, quân hôn đã được pháp luật bảo hộ, chỉ có thể đợi Lục Bắc Đình “thấu tình đạt lý” thì cô mới có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân này đi tìm hạnh phúc mới.
Vì một lòng muốn ly hôn mà nguyên chủ còn có thể ngủ với Lục Bắc Đình, chuyện này khiến cho Đồng Giai không thể hiểu được, cũng như chuyện tại sao cô lại đột nhiên xuyên thành một nhân vật trong truyện như vậy.
Dựa theo tình tiết, nguyên chủ đến đây tìm Lục Bắc Đình, nói cho anh biết cô ấy có người yêu khác, hy vọng hai người có thể ly hôn trong hòa bình.