“Em là Ophelia...?” Anh ta trầm ngâm lặp lại.
Lily lau mặt, gật đầu nói “Vâng.”
“Đối với em, đây là một giấc mộng tinh ư? Em có thể khống chế được hành vi của mình không?” Kylo cân nhắc.
“Em không thể, em bị thầy đè lại!” Giọng nói của Lily nhỏ dần đi: “Không… không đúng.”
Ngoài việc không thể di chuyển do bị “đè”, cô thực sự có thể kiểm soát hành vi của mình.
“Em đã tát thầy.” Lily bất an nói.
Kylo lạnh lùng nói: “Tôi có nhớ.”
Anh ta trầm ngâm một lúc rồi đứng dậy lục lọi kệ sách bên cạnh.
“Em có thể đi được chưa ạ?” Lily không muốn ở một mình với anh ta. Bởi vì rất dễ khiến nhớ lại cơn ác mộng ấy.
“Không.” Kylo quay đầu lại, ném cho cô ánh mắt sắc bén như dao: “Bây giờ phải tìm cách đuổi em ra khỏi giấc mơ của tôi.”
Lily tức giận đến mức nước mắt lại chảy ra.
Phải chăng người này nghĩ mình mới là nạn nhân?
Nghe giọng điệu của anh ta, có vẻ rất ghét việc bị cô xâm phạm giấc mơ của riêng mình. Nhưng những đau đớn, tủi nhục trong mơ đều không kém gì so với bây giờ, đều là do anh ta mang đến cho cô đấy.
Anh ta không cảm thấy có lỗi chút nào sao?
Đúng vậy, một tên cặn bã mơ về việc xâm phạm học sinh thì có thể kỳ vọng gì vào phẩm cách đạo đức chứ.
“Quả thực có những ghi chép lịch sử tương tự.” Kylo lấy một cuốn sách cổ dày bằng gạch từ kệ sách phía trên ra, “Săn phù thủy”... Cuốn sách này ghi lại những người từng bị săn lùng vì bị xem là phù thủy bởi sự mê tín.
Anh ta đến cạnh bàn, cầm lấy một cái nhíp và lật từng trang sách. Đây chắc hẳn là đồ cổ, trang giấy rất dễ gãy khúc, nếu không cẩn thận sẽ bị nát vụn ngay.
Lily không thể hiểu bất kỳ chữ nào trên đó.
Hẳn được viết bằng chữ cổ. Lớp học này rất ít người học, cô chưa từng học bao giờ.
“Đây, phù thủy da^ʍ mộng.” Kylo tìm thấy được một ghi chép: “Có thể là một người có sức mạnh đặc biệt cổ xưa bị lầm tưởng là “phù thủy”. Cô ta có thể thao túng giấc mơ của đàn ông và biến thành người mà họ mong muốn nhất, dựa vào giấc mơ để hút cạn tinh lực của họ trong mộng…”
Lily không thể chịu đựng được nữa.
“Em không “biến” thành Ophelia! Em không hề biết đến hai người trước khi nằm mơ!”
“Ồ…?” Kylo hừ lạnh một tiếng, không tin chút nào: “Hình của em ấy đều có hầu hết trên tạp chí của trường, em chưa thấy sao?”
“Em…” Lily gần như cào xước hết lòng bàn tay.
“Tôi biết, tôi biết.” Kylo đóng sách lại và đi về phía cô, giống như một con rắn độc đang quan sát con thỏ, đôi mắt xanh lục phát sáng: “Em không cam lòng làm một người bình thường, khao khát muốn được trở thành một cô gái xinh đẹp rạng ngời như Ophelia, rồi lẻn vào giấc mơ của một người đàn ông nào đó mà em thích, mây mưa ân ái anh ta. Đúng không?”