Sau đó anh ta ngồi xuống bàn làm việc.
Lily chỉ có thể đứng đối diện anh ta, giống như một bạn học kém được gọi lên phát biểu.
“Tại sao em lại hỏi những vấn đề này?”
Giọng Kylo rất thấp, có lẽ vì sợ người bên ngoài nghe thấy, Lily phải đến rất gần mới nghe rõ.
“Không chỉ riêng hôm nay, mà cả trước đây, em đều hỏi tôi có thích Ophelia không. Ngay cả lúc ở hội học sinh, em cũng xuất hiện một cách rất khó hiểu. Đúng rồi… Giờ mới nhớ, nửa đêm hôm đó, người xuất hiện trong lớp lịch sử cũng là em có phải không?”
Anh ta khoanh tay lại, ánh mắt sắc như dao.
Lily chưa bao giờ thấy màu xanh biếc lạnh lẽo như vậy.
Kylo hơi nghiêng người về phía trước, giơ tay chạm vào cặp kính: “Nếu em có suy nghĩ gì... Vượt ngoài phạm vi thầy trò với tôi, tôi đề nghị em nên dừng lại ngay.”
…
Lily muốn đấm một cú vào mặt anh ta.
Anh ta tưởng cô thầm mến anh ta, nên theo dõi anh ta và ghen tị với Ophelia? Đó là lý do tại sao cô cứ hỏi về mối quan hệ của hai người họ?
“Em mơ thấy thầy đang…” Lily đỏ mặt, nghẹn ngào nói ra mấy chữ: “Quấy rối Ophelia.”
Bầu không khí lại lần nữa đông cứng lại.
Vẻ mặt của Kylo cứng đơ, màu xanh trong mắt càng trở nên đậm hơn, anh sáng xanh đẹp như ngọc nhưng lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Anh ta hạ tay cầm gọng kính xuống, vang lên một tiếng “cạch”, cánh cửa ở phía sau đóng lại
Căn phòng lập tức tối đi một nửa.
Trên bàn có một chiếc đèn bàn phát ra ánh sáng nhè nhẹ, nhẹ nhàng chiếu lên khuôn mặt anh tuấn tú hơi thâm trầm Kylo.
Lily kinh hãi quay đầu lại.
“Là gió thổi thôi, đừng quan tâm đến nó.” Kylo bình tĩnh nói: “Tiếp tục nói về giấc mơ của em đi.”
Lily mở miệng thở dốc: “Không có gì ạ, chỉ là mơ thôi. Em không có bất kỳ suy nghĩ nào vượt quá tình thầy trò với thầy! Thật sự xin lỗi, em phải đi rồi ạ!”
“Khoan đã.” Kylo gọi cô lại: “Em mơ thấy tôi và Ophelia lúc nào vậy?”
Bây giờ Lily rất hối hận vì đã theo anh ta đến văn phòng: “Vừa rồi em bối rối nên đã nói nhầm rồi ạ. Em không….. Em đi trước ạ…..”
Kylo bình tĩnh nói: “Vừa rồi, một ngày trước giờ học và một ngày trước kỳ thi, có đúng không?”
Hoàn toàn chính xác.
Anh ta biết.
Lily thấy mình đã đoán đúng, giấc mơ này đúng là không phải của cô, mà là...
“Nếu tôi đoán không lầm, thì có lẽ em đã bước vào giấc mơ của tôi.”
Kylo xoa xoa phần giữa lông mày, vẻ mặt thâm trầm, giọng điệu kìm nén sự tức giận.