Mộng Xuân

Chương 7

Anh ta khẽ gầm lên, thô bạo mà đẩy hông đâm vào trong. Mỗi lần đều như muốn đâm nát cô.

Đau đớn làm cô liều mạng mà vùng vẫy.

“Ophelia, Ophelia…” Anh ta không ngừng nỉ non kêu cái tên này. Cuối cùng không biết đưa đẩy hết bao nhiêu lần anh ta bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh vào nơi sâu thẳm.

Anh ta buông lỏng tay.

Lily cuối cùng rút tay ra được, cô tát anh ta một cái thật mạnh.

“Bốp!”

Tỉnh mộng rồi.

Lily mở mắt, cả người đổ đầy mồ hôi.

Chiếc giường cứng ngắc quen thuộc, mùi hương nhè nhẹ, ra giường màu xanh nhạt. Đây là ký túc xá của cô.

Cô vội vã mở cái đèn bàn, chạy vào nhà vệ sinh kiểm tra cơ thể của bản thân.

“Không có dấu vết…”

May quá, giống như lần trước vậy, cô không có tổn thương thực tế nào. Bất kể giấc mơ chân thật bao nhiêu thì từ đầu đến cuối cũng chỉ là mơ.

“Điều này rốt cuộc là sao!”

Lily nhìn vào chính mình trong chiếc gương trang điểm, có hai cái quầng thâm mắt thật lớn. Cô không dám ngủ lại, sau khi dội nước làm sạch mồ hôi trên người liền đi thẳng đến phòng học.

Ngày đầu tiên nhập học, các học sinh đều đến rất sớm.

Lớp D mà Lily ở, xếp hạng trung hạ cho nên xài chung một cái giảng đường lớn với lớp C. Lớp E, F cũng dùng dùng chung giảng đường. Lớp A và B nổi trội hơn nên có giảng đường riêng.

Cả đêm Lily không tài nào ngủ ngon được, cho nên đành ngồi sau để tiện đường ngủ bù.

Ngày đầu tiên tiến vào học viện cao cấp cho nên các giáo sư đều tự giới thiệu và phát sách với tài liệu của học kỳ mới.

Giáo viên chủ nhiệm là một người phụ nữ trung niên hiền hòa không uy nghiêm gì cả, gọi là phu nhân Tasha.

Trước khi giáo viên lịch sử đến Lily căng thẳng cực kỳ, khi cô nhìn thấy giáo viên lịch sử là một ông lão bình thường liền thở phào nhẹ nhõm.

“Thất vọng quá…” Phía trước cô có cô gái đang nhỏ giọng nói chuyện: “Mình nghe nói học viện cao cấp có một giáo viên lịch sử rất đẹp trai.”

“Thầy Kylo sao?”

“Phải đó, tại sao không phải là thầy ấy chứ?”

“Thầy ấy chỉ dạy lớp A thôi, chắc cả đời tụi mình cũng không đυ.ng đến được thầy ấy đâu. Trừ phi là nghe tọa đàm. Mình nghe nói giáo sư Clearlab cũng không tệ chỉ là tuổi tác lớn rồi nên mấy năm gần đây mới dạy mấy lớp đứng chót.”

Các cô gái thở dài thất vọng.

Nhưng trong lòng Lily lại buông xuống được tảng đá lớn.

“Chuyện trong giấc mơ để lại hết trong mơ vậy…” Cô thầm nghĩ: “Tốt nhất thì vĩnh viễn cũng đừng gặp lại anh ta.”

Lúc này giáo sư lịch sử Clearlab trên bục giảng lên tiếng.

“Bây giờ, chúng ta phải chọn một người đại diện môn lịch sử.”

Lily vùi đầu vào trong sách.

Xung quanh không có lấy một người tự nguyện giơ tay. Lịch sử thật sự rất nhạt nhẽo. Nếu như đổi giáo sư thành Kylo thì chắc hẳn có rất nhiều người giành giật để làm đại diện môn.

“Được thôi, vậy dựa theo thành tích môn lịch sử…” Clearlab đỡ mắt kính, vùi đầu vào danh sách tên của lớp: “Clarissa!”

“Thưa giáo sư, em đã là đại diện môn thiên văn học rồi ạ.”

“Darby!”

“Xin lỗi giáo sư, em là đại diện môn văn học rồi ạ.”



Ông ta đọc hết sáu bảy cái tên đều bị từ chối cả. Ông ta liền lắc đầu thở dài rồi tiếp tục đọc một cái tên.

“Lily!”

Lily bị dọa đến xém chút làm rơi cuốn sách trong tay.

“Em không có đảm nhận vị trí đại diện của những môn khác chứ?” Giáo sư Clearlab hỏi.

“Không, không có, nhưng em…” Lily yếu ớt nói.

“Là em rồi.” Lão già chỉ đành chỉ định cô rồi nói: “Tan học đến phòng làm việc của thầy một chuyến.”

Lily cúi đầu buồn bã, sau khi tan học liền đi theo giáo sư Clearlab đến phòng làm việc một cách không tình nguyện.

Tòa nhà làm việc của giáo sư và tòa nhà học tập không ở chung một chỗ, phải đi qua một cái hành lang rất dài.

Lily đau khổ mà nhận ra đối diện phòng làm việc của giáo sư Clearlab là phòng làm việc của Kylo, trên tường dán bảng tên của anh ta, cửa đang mở.

Bóng dáng cao lớn mà quen thuộc bước ra đang chuẩn bị khóa cửa.

“Ngài Clearlab.” Kylo quay đầu chào hỏi, giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ nhưng cũng rất lịch sự, tầm nhìn của anh ta gần như không hề dừng lại trên người Lily một giây nào cả, điều này là cho Lily cảm thấy vô cùng may mắn.

“Kylo.” Clearlab cũng chào hỏi anh ta rồi bỗng nhiên vỗ lại vai Lily một cái: “Đây là đại diện môn lịch sử mới của tôi.”

Cả người Lily chấn động, nhỏ giọng nói: “Chào thầy ạ.”

Cô hoàn toàn không dám ngẩng đầu nhìn đối phương.

“Ồ… Có chút ấn tượng.” Kylo không thèm để ý: “Tôi từng gác thi em ấy rồi.”

Lily dốc sức cúi đầu, như thế này gương mặt đang ửng đỏ sẽ không bị nhìn thấy.

Không chỉ là từng “coi thi”.

Nhìn phản ứng của anh ta hẳn là không biết hai giấc mơ đáng sợ kia, như vậy thì rất là tốt.

“Mấy ngày này Ophelia đang bận rộn cho việc cạnh tranh, ngài Clearlab có thể cho tôi mượn đại diện môn học mới của ngài để dùng một chút được không?” Kylo bỗng nhiên nói.

Lilu còn chưa phản ứng thì giáo sư lịch sử của cô đã đồng ý rồi: “Tất nhiên là không có vấn đề.”