Cô nhìn kỹ hơn, phát hiện người chặn đường cô chính là bạn thân nhất của nguyên chủ - Tô Ngữ Hân.
Cô gái thấp hơn cô nửa cái đầu đứng chắn trước mặt cô, trong mắt mang theo ba phần tức giận, ba phần khó hiểu, còn có bốn phần chất vấn: “Tiểu Uẩn, tại sao cậu lại tố cáo bọn mình tham gia tiệc sinh nhật của Giang Hài tối qua trước mặt toàn bộ giáo viên và các bạn học?”
“Hôm qua là sinh nhật hai mươi tuổi của Giang hài, cậu ở tiệc sinh nhật của Giang Hài làm ầm ĩ như vậy đã làm cậu ấy không vui rồi, sau khi bị cậu tố cáo đã bị trừ hết điểm hạnh kiểm còn phải huấn luyện khép kín một tháng, cậu có biết…”
“Tôi biết.” Thời Uẩn bị cô ta nói tới tấp không ngừng vào mặt như súng máy, trong lòng càng cảm thấy cạn lời, trực tiếp ngắt lời cô ta.
Tô Ngữ Hân sững sờ, vẻ mặt dịu đi một chút, đang muốn bảo Thời Uẩn đi xin lỗi Giang Hài, nhưng cô ta còn chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy cô nói: “Đầu tiên, tôi tố cáo các người lúc nào? Tiếp theo, ra ngoài uống rượu về trễ là hành vi vi phạm nội quy của nhà trường. Tôi nhận thức sâu sắc lỗi lầm của mình, hơn nữa đã tự kiểm điểm lại bản thân.”
Tô Ngữ Hân càng sửng sốt, Thời Uẩn nhìn thấy Tàng Phong ở sau lưng cô ta, ngoan ngoãn nói: “Cố vấn, bạn học này hình như còn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của việc vi phạm kỷ luật và nội quy của trường. Em cảm thấy cậu ta cần tự kiểm điểm dưới cờ hơn em.”
Tàng Phong đi theo chủ đề nóng bỏng trên diễn đàn tìm tới đây: “....”
Thời Uẩn cũng không thể trốn thoát sau khi gây tai họa, cả cô lẫn Tô Ngữ Hân đều bị bắt tới văn phòng của Tàng Phong.
Sau khi Tàng Phong nghiêm tục dạy dỗ Tô Ngữ Hân xong, ông ấy lại chuyển sự chú ý sang Thời Uẩn, người vẫn đang giả vờ cúi đầu xuống làm như không biết gì.
Giỏi lắm, lần nào đến trước mặt ông ấy cũng giả vờ ngoan ngoãn, sau khi quay về thì lại chứng nào tật nấy.
Tàng Phong tính tình nóng nảy giật giật khóe miệng, trong lòng bình tĩnh hơn bao giờ hết, dù cho bây giờ ông ấy có kích động thế nào, thì cũng không khiến cho huyết áp của ông ấy tăng vọt giống như sáng nay.
Là người từng trải, ông ấy cũng không phản đối việc sinh viên yêu nhau, nhưng cũng không thể vì chuyện tình cảm mà để ảnh hưởng đến học tập.
Ông ấy nhớ rõ vào năm nhất Thời Uẩn vẫn rất chăm chỉ học tập, thường xuyên có thể nhìn thấy cô ở sân huấn luyện và thư viện, nhưng sau đó không biết tại sao, cô bắt đầu đổ đốn, điểm số vốn đã bình thường càng lúc càng tệ hơn.
Sinh viên khó quản lý, Tàng Phong thường xuyên lặn lội trong diễn đàn trường, có thể coi như đã chứng kiến chuyện tình cảm “phức tạp đầy thăng trầm” của Thời Uẩn từ đầu tới cuối.
Ông khéo léo khuyên nhủ Thời Uẩn nên đặt tâm tư vào chuyện học hành, như cô vẫn luôn làm theo ý của mình.
Đối với các sinh viên khác, ông ấy có thể trực tiếp lôi đến sân huấn luyện dạy dỗ một chút, nhưng với Thời Uẩn, ông ấy chỉ có thể bó tay bất lực.
Thể năng của cô quá kém, không chịu được bị ông ấy dạy dỗ, thân phận cũng tương đối đặc biệt, người lớn trong nhà đều rất cưng chiều cô.
Vẻ mặt Tàng Phong vô cùng nghiêm túc, cong ngón tay gõ bàn một cái: “Thời Uẩn, tại sao em lại nộp giấy trắng trong kỳ thi giữa kỳ.”
Thời Uẩn nheo mắt, cô không rõ lúc trước nguyên chủ làm bài thi như thế nào, nhưng nộp giấy trắng thật sự không đúng.