Cơ Giáp Sư Phế Vật Là Người Mạnh Nhất Các Hành Tinh

Chương 8

Sau khi ăn sáng xong, cô nghe thấy từ bàn bên cạnh chuyện hiệu trưởng đang nổi trận lôi đình trong văn phòng, bắt toàn bộ các sinh viên đã tham gia tiệc sinh nhật của Giang Hài tối qua, trừ điểm hạnh kiểm, sau khi kiểm tra giữa kỳ xong sẽ tiến hành huấn luyện khép kín một tháng.

Chậc chậc, thảm thật đó.

….

Liên bang Thương Huyền là quốc gia có lịch sử lâu đời nhất trong vũ trụ, trải qua bao thăng trầm, từ khi năm tinh vực được hình thành, Học viện quân sự Đông Thanh nằm ở phía đông tinh vực Đông Thanh, đứng đầu trong các Học viện quân sự lớn.

Theo sự biến đổi của vũ trụ và sự xâm lấn của Trùng tộc, máy móc bọc thép trở thành vũ khí chiến đấu trong chiến tranh, lính cá nhân cơ giáp và các cơ giáp sư chính là nguồn tài nguyên dự trữ không thể thiếu của các quốc gia.

Chuyên ngành mà Thời Uẩn đang theo học là thiết kế và chế tạo máy móc bọc thép, là nghề nghiệp phổ biến nhất trong thời đại của các hành tinh, được gọi tắt là cơ giáp sư.

Hiện tại, Thời Uẩn sắp trải qua bài kiểm tra khắc nghiệt đầu tiên sau khi xuyên không đến đây.

Kỳ thi lý thuyết giữa kỳ của khoa cơ giáp sư.

Trong phòng thi rộng lớn, các thí sinh đều dán mắt vào đề thi trên màn hình ảo, lông mày gần như nhíu chặt lại.

Thời Uẩn cũng không khá hơn là bao, cô vò mái tóc ngắn, dựa vào lưng ghế, đau đầu nhìn đề thi trên màn hình ảo.

[Hãy nêu ra nguyên lý thiết kế bộ điều khiển trung tâm của máy móc bọc thép (10 điểm).]

[Hãy nêu ra cơ chế rung động của máy bơm khí áp trong máy móc bọc thép (10 điểm).]

[Hãy thiết kế bộ điều khiển trung tâm của máy móc bọc thép (80 điểm).]

Toàn bộ bài thi có ba câu hỏi, Thời Uẩn hoàn toàn hiểu được ý đồ ra đề thi của giám khảo, nhưng mà... cô không có bất kỳ kiến thức cơ bản nào về cơ giáp!!!

Ký ức của nguyên chủ rời rạc, cô chỉ có thể nhớ lại những chuyện liên quan đến thân phận, còn lý luận và tri thức đều trống rỗng.

Để tránh chuyện không cẩn thận để bại lộ ra ngoài, Thời Uẩn cam chịu số phận nằm dài lên bàn....

Có lẽ do ngày hôm qua ngủ quá muộn, hôm nay lại phải dậy sớm.

Cô ngủ thϊếp đi.

Chờ đến lúc Thời Uẩn tỉnh lại, kỳ thi đã kết thúc, cô yên lặng nộp bài thi, xoa xoa đôi mắt ngái ngủ rồi rời khỏi phòng thi.

Tương lai còn dài, một tờ giấy trắng không thể đại diện cho cái gì.

Người từng vô số lần nước tới chân mới nhảy nhưng vẫn đạt điểm cao vượt qua kỳ thi như Thời Uẩn đã nghĩ như vậy.

Lúc đi ra ngoài, cô cảm nhận được không ít ánh mắt đang nhìn mình, sau khi lười biếng ngáp một cái, cô vô tình nghe thấy tiếng bàn tán nhỏ.

“Cậu ta điên rồi đúng không? Dám ngủ trong lúc thi, tôi đã có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ phát điên của ông già Tàng rồi.”

“Nghe nói tối hôm qua cậu ta mất hết mặt mũi ở tiệc sinh nhật của Giang hài, tuyệt vọng bỏ về, hôm nay không có tâm trạng thi cử không phải rất bình thường sao?”

“Nhắc mới nhớ, đa số người trong lớp của Giang Hài đều bị hiệu trưởng bắt đi huấn luyện... dáng vẻ tự kiểm điểm của cậu ta lúc sáng cũng khá ngầu đấy...”

“Đầu óc của cậu bị hư rồi đúng không, nguyên soái Thời Dịch mạnh mẽ như vậy, đáng kính như thế, con gái của ông ấy lại thế này, cậu còn...”

Những tiếng xì xầm bàn tán nối tiếp nhau, còn có vài người không hề né tránh Thời Uẩn, giống như muốn nói cho cô biết cô tồi tệ đến mức nào.