Tôi Làm Nam Chính Mang Thai

Chương 34


Vị trí của đồn cảnh sát cách đây xa hơn, gần như sẽ đợi đến khi cô kết thúc cuộc chiến thì họ mới đến

“Cậu đánh không lại bọn họ đâu, chúng ta nên chạy đi.” Nữ sinh ấn đường biến đen trốn phía sau Tô Lật, dùng sức kéo váy cô lại phía sau.

“Đừng kéo.” Đồng Diệu Hàm gỡ tay nữ sinh đang kéo váy Tô Lật ra: “Cậu kéo váy sẽ ảnh hưởng cậu ấy đánh nhau, là kéo chân sau đấy.”

Bởi vì chuyện di chuyển đồ đạc, Đồng Diệu Hàm ý thức được thực lực của Tô Lật mạnh đến mức nào, mặc dù cô ấy cảm thấy lúc này đối đầu với bảy tám người đàn ông là không hợp lý, nhưng cô ấy không nghĩ rằng Tô Lật sẽ liều lĩnh như vậy.

Còn nữa… Các cô đã mất đi cơ hội tốt nhất để chạy trốn.

Đinh Song vươn tay vào túi lấy ra một con dao tinh xảo.

Bảy nữ sinh chia nhau ra chạy, quả thật tỉ lệ chạy trốn có thể cao hơn một chút, nhưng đám người này say rồi dễ hưng phấn, lỡ đâu vì các cô chạy trốn mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ họ, nếu bắt được một nữ sinh thì không biết họ sẽ làm ra cái gì.

Trái lại một đám nữ sinh vây lại giúp đỡ nhau, còn có vũ khí trong tay ít nhiều cũng có thể hù dọa người khác, có lẽ kiên trì được ba phút chờ bảo vệ chạy tới, nhưng mà có lẽ sẽ bị thương nhẹ.

Cũng không biết thân thủ của Tô Lật tốt bao nhiêu, cô ấy có nên đưa con dao kia tới không? Dao trang trí thì ít nhiều gì cũng là vũ khí.

Được Đồng Diệu Hàm nhắc nhở, lại nhìn động tác của Đinh Song, các cô ấy bắt đầu tự cứu mình khỏi vòng vây của đám ma men.

Các cô ấy chưa từng bị đàn ông say xỉn chặn đường.

Dù vậy lúc ý thức được nguy hiểm, từng người cởi giày ra, lấy cồn phun sương trong túi, ai không có vũ khí thì cầm túi, ít nhiều gì cũng có thể xem như cục gạch.

“Ai chà, còn có người đẹp quá chừng này, ực.” Nháy mắt nhìn thấy Tô Lật, trong mắt những người đàn ông kia rõ ràng bắn ra ham muốn hạ lưu tham lam.

“Em gái xinh đẹp, cùng ăn cơm tâm sự nha.”

Đám đàn ông vây quanh, trên người nồng mùi mồ hôi bẩn, thuốc lá và hơi rượu khuấy trộn vào nhau, hỗn hợp mùi thối này làm cho người ta buồn nôn.

“Có lỗi quá, gái xinh không muốn hít chung bầu không khí với các người.” Tô Lật mỉm cười.

Lúc cô không cười là tiên nữ thanh lãnh ăn nói có ý tứ, lúc cô cười lên dung nhan xinh đẹp tuyệt vời, mấy gã đàn ông nhìn mà ngây người, cũng ngây người nhìn các nữ sinh đang cầm các loại vũ khí.

Lúc bọn họ khờ ra, Tô Lật giơ chân lên, đế giày tiếp xúc thân mật với bụng từng tên đàn ông.

Chỉ chốc lát đã có bảy tám tên ngã xuống đất ôm bụng kêu rên, còn có người quỳ trên mặt đất không ngừng môn mửa.

Các nữ sinh đang chờ liều mạng: ???

Chờ nhân viên bảo vệ cầm theo gậy cảnh sát dân dụng chạy tới, chỉ thấy đám đàn ông nằm một chỗ và các nữ sinh mặt mày đỏ bừng dường như cũng không sợ hãi gì.

“Chuyện là thế nào?”

Bảo vệ là do Đinh Song gọi tới, cô ấy tiến lên định giải thích tình huống với bảo vệ, cảnh sát cũng nhanh chóng chạy tới.

Đêm hôm đó, các giáo viên chủ nhiệm và trưởng khoa của một số trường cao đẳng nhận được cuộc gọi từ bộ phận an ninh, nói rằng có học sinh đánh nhau tập thể, chính các cô gái là người bắt đầu đánh nhau trước và tất cả đều bị đưa đến đồn cảnh sát.

Những người đó: ???

Nữ sinh đánh nhau tập thể? Tại sao? Đánh ai? Kéo tóc hay bạt tai? Đi đến đồn cảnh sát có phải chịu thiệt bị thương rồi không?

Người cuối cùng được thông báo là hiệu trưởng: “…”

Làm hiệu trưởng của đại học Nam Kinh nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên ông ấy được mời đi đến đồn cảnh sát vì nữ sinh đánh nhau, còn là đánh tập thể, quá là vô lý!

Trực giác nói cho ông ấy biết chuyện này có liên quan tới Tô Lật.

Không không không, coi như cháu gái của bạn tốt là người trong giới huyền môn, ý nghĩ và vũ lực không giống người bình thường lắm, điều đó vẫn chưa đủ để hạ gục những học sinh giỏi nhất vừa mới rời trường trung học... phải không?