“Làm sao có thể như vậy?” Đồng Diệu Hàm đập tay lên bàn, sức lực rất lớn, chén đũa trên bàn va vào nhau leng keng gây chú ý cho khách hàng xung quanh.
Nhận ra bản hành động của bản thân gây ảnh hưởng đến người khác, Đồng Diệu Hàm liên tục xin lỗi mọi người, sau đó lại nhẹ giọng nói: “Đối với loại người này không cho một bài học để đời thì sau này sẽ tới lượt cô gái khác có chuyện nữa.”
“Chắc sẽ không đâu!” Đinh Song lại gần hơn, trong mắt mang theo ý cười khi thấy kẻ khác gặp nạn: "Sau đó mấy ngày, tên say rượu đó bị ngã, liệt nửa người rồi.”
Đồng Diệu Hàm kinh ngạc tròn mắt: “Cái này là ác giả ác báo trong truyền thuyết đó hả? Kẻ ác này pháp luật không trị được, cuối cùng lại bị ông trời trừng phạt. Lưới trời l*иg lộng tuy thưa mà khó thoát. Tuyệt vời! Cạn ly vì chính nghĩa đi!” Đồng Diệu Hàm cầm chai nước cam lên, rót đầy ly cho 3 người kia, ép buộc mọi người cụng ly cùng cô ấy: “Uống đi uống đi, ngày tốt như hôm nay phải uống cho đã, uống đi, cạn ly!”
Đinh Song: “Uống!”
Còn nói uống cho đã, thứ cô ấy uống là nước cam đó.
Tô Lật cảm giác bất đắc dĩ, đến ngay cả bạn không thân lắm là Đinh Song cũng tham gia vào cuộc vui này, mà cô thân là bạn cùng phòng không thể không nâng ly: "Cạn ly.”
Đưa qua đưa lại uống một hồi, Đồng Diệu Hàm có chút khó chịu, ợ ra toàn mùi cam.
“Sau đó có tìm thấy nữ sinh dũng cảm thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ đó không ?”
Đinh Song: “Không có, sự việc xảy ra đột xuất, nữ sinh đó lại chạy rất nhanh, Đào Nhu tìm kiếm rất lâu nhưng cũng không tìm được. Bên phía cảnh sát đã điều tra các camera giám sát xung quanh, cũng không tìm được đối tượng phù hợp với đặc điểm mà Đào Nhu miêu tả. Sau đó Đào Nhu cảm thấy có lẽ đối phương là thuận tay giúp đỡ, truy ân không cầu báo. Cô ấy cũng không muốn làm phiền cuộc sống của người khác nên không cố gắng tìm kiếm nữa”
Đến nhanh mà đi cũng rất nhanh, thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, không để lại danh tính, đến ngay cả camera giám sát cũng không quay được hình ảnh… Tô Lật nghĩ ngay đến mối quan hệ giữa người đó và yêu tinh Hoa Tử Đằng.
Nói khá nhiều về chuyện của năm trước rồi: "Vậy còn 2 năm trước thì sao?”
Trên mặt Đinh Song còn mang theo ý cười nhẹ về chuyện của Đào Nhu, vào lúc này nụ cười đó lại biến mất. Im lặng một lúc, cô ấy mới nói: “Chuyện của 2 năm trước khá phức tạp, dùng A và B để thay thế nha. A là bạn của tớ, B là hoa khôi của trường đã chết trong một vụ tai nạn giao thông sau khi được bầu chọn.”