Chương 4
Edit: ShixunF
Nhưng nếu gia đình ba đứa bé được giáo dục tốt và có thể dạy dỗ con cái thì tốt hơn nhiều so với việc tự mình nuôi con.
Tô Lật: "Không có việc gì, tôi có thể hiểu được."
Hiểu được cái rắm.
Trình Tử Khiên gần như bùng nổ, rất khó kìm lại, kể từ khi biết sự thật phũ phàng rằng mình thực sự đang mang thai, tính tình của anh càng dễ nổi nóng.
"Vậy cô không biết tại sao tôi có thai sao?"
Sớm biết thế anh cần đi bôn ba đi tìm người phụ nữ mới chỉ gặp một lần?
Tô Lật: “Đúng vậy.”
“Được, tôi biết rồi.” Trình Tử Khiên đứng dậy sửa sang âu phục một chút, dáng vẻ muốn đi: “Quấy rầy rồi.”
Tô Lật vội vàng ngăn anh lại: “Bây giờ anh đi sao? Anh không đòi tôi chút phí…” Nuôi dưỡng sao?
Lời nói còn lại bị nuốt xuống dưới cái nhìn như gϊếŧ người của Trình Tử Khiên.
Trình Tử Khiên cười lạnh: “Cô cho rằng tôi sẽ giữ lại đứa bé không rõ lai lịch như vậy ư?”
Mặc dù đã biết rõ ba mẹ đứa nhỏ là ai, nhưng bởi vì người mang thai là anh, coi như là không rõ lai lịch đi, dù sao anh cũng không muốn!
Hãy đặt mình vào vị trí của một cô gái, nếu một cô gái có thai sau một đêm với người khác giới, điều nên làm có lẽ là bỏ đứa trẻ đi chứ không phải sinh con ra.
Đầu tiên Tô Lật chân thành khẳng định hành vi biết cách tự bảo vệ mình của anh, nhưng mà... "Có lẽ đây là lần đầu tiên có một người đàn ông có thể mang thai trên thế giới này. Anh có chắc chắn rằng phá thai không nguy hiểm? Anh có thể tìm một bác sĩ có thể thực hiện ca phẫu thuật này trên một người đàn ông không? Người đó có thể đối phó với những rủi ro và tai nạn có thể phát sinh trong quá trình phẫu thuật không? Nếu làm vậy, bên kia có thể đảm bảo không để lộ bí mật hay không?"
Nếu thật sự không có nguy hiểm thì Trình Tử Khiên đã tự mình bỏ nó đi rồi, chứ không phải là dùng trăm phương nghìn kế tìm đến cô.
Quả nhiên bước chân anh dừng lại: “Cô có ý kiến gì khác không?”
Tô Lật: “Khi anh sinh đứa nhỏ ra tôi sẽ cho anh tiền, tôi sẽ nuôi con nhỏ và tôi sẽ bảo vệ anh cho đến lúc đó. Đừng lo lắng, tôi sẽ khiến người khác không chú ý đến bụng của anh, cố gắng không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của anh."
Vẻ mặt Trình Tử Khiên kiểu ‘Cô đang nghĩ cái rắm gì vậy?”, nhưng anh lại không thể thừa nhận đề nghị của Tô Lật là an toàn nhất vào lúc này, không ai có thể nói cái nào rủi ro hơn: phá thai hay sinh con. Hơn nữa, vụ án trong tay anh đã đến thời điểm quan trọng, anh phải hồi phục sau khi phá thai mà vụ án thì không thể trì hoãn.
"... Tạm thời như vậy đi, tạm thời thôi đấy!" Anh nhấn mạnh.
Tô Lật mỉm cười và nói: "Được." Xin chỉ giáo nhiều hơn nhé ba đứa nhỏ.