"Những học sinh được gọi tên ở lại sau giờ học."
La Huy đọc tên một số học sinh, đều là những học sinh không đạt kết quả tốt trong kỳ thi.
Nhạc Tuệ cũng nghe tên mình cũng không cảm thấy lạ, từ khi học tiểu học cô ấy đã quen với việc thầy cô bộ môn rất để ý tới mình.
Điều kỳ lạ là cách phạt của thầy dạy toán này rất khác với những giáo viên khác, những thầy cô khác phạt cô chép bài.
Còn thầy dạy toán này lại bắt đầu từ việc phạt cô chép bài đến bây giờ đã cởi sạch quần áo của cả hai rồi dùng cây gậy dưới thân anh ta đâm mạnh vào cô.
Nhạc Tuệ không phân biệt được đây là phạt hay là thưởng, dù sao ngoại trừ lần đầu tiên bị thầy làm có hơi đau một chút thì những lần khác Nhạc Tuệ đều cảm thấy rất sung sướиɠ.
Buổi tối ở thôn nhỏ trong núi, trong phòng học các học sinh bị bắt ở lại lớp từ từ làm hết bài tập giáo viên giao rồi mới đi về, chỉ còn mỗi Nhạc Tuệ vẫn ngồi ở chỗ của mình, chậm rãi chép bài.
“Còn chưa chép xong?”La Huy vừa nói vừa kéo Nhạc Tuệ lên, sau đó anh ngồi vào chỗ của Nhạc Tuệ, ôm cô ngồi lên đùi mình.
“Dạ em chưa chép xong thầy ơi.” Nhạc Tuệ dang rộng hai chân, ngồi trên đùi thầy.
Nhạc Tuệ cũng không ghét việc thầy giáo đẹp trai đυ.ng chạm mình, mẹ cô qua đời khi cô còn nhỏ, không bao lâu sau thì ba cô tái hôn, sau đó cũng không quan tâm gì đến cô nên cô chỉ có thể tìm cảm giác được người lớn yêu thương trong lòng người thầy này.
Cảm giác được yêu thương, thậm chí thầy có phạt cô đi chăng nữa thì cô cũng rất thích.
"Vậy em chép tiếp đi.”
Một tay La Huy ôm lấy cái eo mảnh mai của cô gái trong lòng, tay kia thò vào vạt áo cô rồi xoa nắn bộ ngực non nớt khá lớn của cô gái ở bên trong.
"Sau khi được thầy xoa thì ngực của Nhạc Tuệ ngày càng lớn hơn nhỉ?"
"Ưm… Thầy..." Mặt Nhạc Tuệ đỏ bừng, ngực bị đυ.ng chạm làm cô cảm thấy dưới thân bắt đầu ướt, chịu không nổi mà vặn vẹo mông, cọ xát dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng đứng thẳng giữa hai chân thầy. .
"Đĩ nhỏ, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ ngứa rồi hả? Muốn ăn dươиɠ ѵậŧ lớn của thầy không?"
La Huy miệng nói nhưng tay cũng không dừng lại, một tay xoa nắn bầu ngực của học sinh mình, tay kia mò từ eo thon xuống dưới váy đồng phục học sinh, một chiếc qυầи ɭóŧ bằng vải bông chặn tay anh lại.
"Không phải thầy đã nói với em là không được phép mặc qυầи ɭóŧ sao! Sao không nghe lời thầy hả?" La Huy trùm cả bàn tay lên nơi riêng tư của cô gái, sờ soạng xoa nắn, rất nhanh đã cảm nhận được sự ướŧ áŧ.
"Thầy ơi, nếu không mặc qυầи ɭóŧ thì chỗ đó sẽ ẩm ướt, khó chịu lắm." Dưới sự trêu chọc của thầy, đôi mắt ngây thơ của cô bé 16 tuổi dần trở nên mê mang.
“Chỗ đó, chỗ đó là chỗ nào, nói rõ ra, không nói rõ thì sao thầy biết em đang nói đến cái gì?"
"Ưm… Thầy ơi, là da^ʍ huyệt, không mặc qυầи ɭóŧ thì huyệt nhỏ sẽ ướt, khó chịu lắm!" Nhạc Tuệ không kìm được mà thở hổn hển, cảm giác được người đàn ông phía sau đang làm loạn trên người mình nên không khỏi ngẩng cái cổ trắng nõn mảnh mai lên.
"Còn nhỏ mà đã dâʍ đãиɠ, Nhạc Tuệ đúng là đĩ nhỏ trời sinh!"