Nhà họ Cố, tại phòng ngủ của Cố Giang Châu
" Cố Giang Châu, anh không cho em đi chơi với chị Kim Nguyệt, em sẽ nói mẹ rằng anh lén lấy tiền mẹ đi mua mấy viên bi để chơi với đám bạn trong làng. " Cố Hữu Uy giận dỗi hét lớn.
Nghe thấy vậy, Cố Giang Châu liền ngay lập tức nhanh tay lẹ mắt bịt cái miệng đang ríu rít sau lưng lại: " Im miệng lại cho anh, Cố Hữu Uy không hiểu thì đừng ăn nói xằng bậy. " " Thế tại sao tiền anh lấy được trộm được của mẹ lại biến mất hết? " Cô Hữu Uy cố gắng gỡ bàn tay đang bịt chặt miệng mình lại, rồi nói thì thầm với Cố Giang Châu.
" Anh đang để dành làm chuyện lớn, không thể nói chuyện này với em được. " Cố Giang Châu nghe được câu hỏi của em trai mình liền hoảng hốt hơn, tức khắc lại bịt chặt miệng thằng bé không cho lên tiếng nữa.
" Anh đừng giấu em, anh mới 10 tuổi, em mới 8 tuổi. Nhỏ tuổi như chúng ta, làm được gì cơ chứ? " Cố Hữu Uy, mạnh mẽ giật tay anh trai ra, sau đó nói lớn.
" Anh để dành tiền cưới vợ, chỉ có em là con nít thôi, anh đã lớn phải nghĩ cho tương lai sau này chứ. Vì vậy, cho nên dành dụm từ bây giờ mới kịp được. " Cố Giang Châu chạm rãi buông bàn tay từ miệng em trai ra, liền khoanh tay trước ngực ngồi lên trên giường, sao đó đáp lại câu hỏi ngây thơ của Cố Hữu Uy.
" Cố Giang Châu, cái tên chết tiệt kia, cậu không xuống thì khỏi đi nhé, không ai chờ cậu đâu. " Lý Kim Nguyệt gắt gỏng bấm chuông 2 lần, sau đó la thật lo rồi nhìn lên tầng 2 của căn nhà cao 3 tầng trước mặt.
Ngôi nhà được sơn màu trắng kem, lát toàn gạch hoa văn hiện đại với cổng nhà được sơn màu đen xung quanh được bao quanh bằng hàng rào gỗ chắc chắn và kiên cố. Khi nhìn từ ngoài vào sẽ thấy được một khoảng sân rộng đang đậu 1 chiếc Lexus màu trắng 4 chỗ, bởi Cố Thành - cha của 2 anh em nhà họ Cố hầu hết phải đi giảng dạy ở tỉnh khác nên gần như thời gian, 2 anh em đều ở với mẹ là Võ Thương Ái đồng thời cũng là em gái ruột của mẹ Thái Hoàng Ân. Nhờ có chiếc xe ô tô, Võ Thương Ái có thể thoải mái đi lại để làm việc và lo toan cho 2 anh em Cố Giang Châu.
Thực chất, nếu Cố Giang Châu không mở cửa sổ và không nghe được tiếng chuông ở dưới nhà thì cậu bé cũng chả thể nào biết được Lý Kim Nguyệt đã đến bởi tất cả cửa nhà cậu đều cách âm vô cùng tốt, thiết kế này thông minh đến mức vài lúc khiến Cố Giang Châu khó chịu.
Cậu bé luôn biết rằng Lý Kim Nguyệt sẽ gọi và rủ đi chơi nên luôn để cửa sổ như thế. " Vì luôn biết cậu sẽ không bỏ mặc tớ " đó là suy nghĩ của Cố Giang Châu khi lần đầu nhìn thấy Lý Kim Nguyệt.
GÓC TÂM SỰ: Mọi người ơi, tui thấy Cố Giang Châu thấy Kim Nguyệt của chúng ta mặt uy tín thì phải :)