Tôi Và Nam Phụ Pháo Hôi "Dẫu Lìa Ngó Ý Còn Vương Tơ Lòng"

Chương 4.2

Hứa Sâm Luân xem xong cốt truyện, thật sự là không biết nên nói gì, cảm giác như có cái gì đang nghẹn lại trong cổ họng. Cuối cùng anh chỉ có thể cảm thán một câu, vị Tần tiên sinh này, đúng thật là mắt mù.

"Cho nên chuyện này có liên quan gì đến việc tôi ký cái hợp đồng kia?"

Nếu cái hợp đồng kia là căn nguyên khiến mọi chuyện xảy ra, không phải tốt nhất là cắt đứt nó hay sao.

"Ký chủ, anh không muốn giúp Tần Triết Phong hay sao?"

Đương nhiên muốn, dù sao ai nhìn thấy một người trẻ tuổi, đẹp trai, đầy hứa hẹn lại bị ép đến mức tự sát cũng sẽ đồng tình, tức giận.

"Cậu nói như vậy, chẳng phải tôi chọn tự sát thì sẽ tốt hơn sao? Chỉ với hành động của bạch nguyệt quang kia cũng không đẩy Tần Triết Phong đến mức tự sát. Chính nguyên thân đã đẩy Tần Triết Phong vào bước đường không thể cứu vãn được."

"Không thể!" e17 nóng nảy. "Nguyên thân là một nhân vật cốt yếu trong câu chuyện này, không thể chết dễ như vậy, ký chủ nếu anh lựa chọn tự sát để hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ vi phạm quy tắc của thế giới này, sẽ phải chịu trừng phạt từ thế giới nhỏ này."

Hứa Sâm Luân có chút đăm chiêu. Nhiệm vụ thất bại thì không bị trừng phạt, nhưng vi phạm quy tắc của thế giới thì có, thật là thú vị.

"Ký kết hợp đồng kia là cách tốt nhất để tiếp cận Tần Triệt Phong, không thì ký chủ anh sẽ không còn cách nào để tham gia vào nội dung câu chuyện, xoay chuyển kết cục. Với thân phận của ký chủ bây giờ, trừ khi Tần Triết Phong lụi bại, không thì cuộc sống của anh với Tần Triết Phong như hai đường thẳng song song."

"Ký chủ, nhiệm vụ thất bại sẽ không có trừng phạt, nhưng anh có thể trơ mắt nhìn thấy Tần Triết Phong đi vào con đường cuối cùng như vậy sao?"

Trong đầu Hứa Sâm Luân hiện lên bộ dáng Tần Triết Phong ngồi bên ngoài, trên người mặc lên bộ tây trang cẩn thận tỉ mỉ, cặp kính màu vàng tơ che khuất đi đôi mắt sắc sảo, khí chất trầm ổn nhìn thôi đã muốn nương tựa vào. Nghĩ đến chuyện anh ấy cuối cùng lại lựa chọn tự sát bằng cách nằm trên đường ray đầy tuyệt vọng, Hứa Sâm Luân cũng thở dài.

"Được, tôi hiểu rồi." Hứa Sâm Luân tự thấy mình ở trong toilet đã lâu, rửa sạch tay rồi đi ra.

"Suy nghĩ thế nào rồi?" Tần Triết Phong đang giải quyết tài liệu, thấy Hứa Sâm Luân đi ra, thản nhiên hỏi một câu.

Hứa Sâm Luân ngồi trên tay vịn của ghế sô pha, một chân duỗi thẳng, một chân hơi cong, hai chân vừa dài lại thẳng ngay cả con gái cũng phải hâm mộ, nhưng Tần Triết Phong lại thoáng nhíu mày. Hứa Sâm Luân bỏ một miếng kẹo cao su vào miệng, nhai nhai.

"Được thôi, không thành vấn đề."

"Vậy...."

Không đợi Tần Triết Phong nói xong, Hứa Sâm Luân đã tiếp lời.

"Tôi muốn thêm một điều khoản nữa."

Tần Triết Phong bị ngắt lời cũng không để ý, thản nhiên liếc mắt nhìn Hứa Sâm Luân, ý bảo anh nhanh nói.

"Tiếp xúc thân mật chỉ có thể diễn ra khi có sự đồng ý của cả hai bên. Nếu không, bất kỳ hành động tiếp xúc nào đều bị coi là vi phạm hợp đồng và người vi phạm phải chấm dứt hợp đồng. Nếu chính tôi là người vi phạm, khoản bồi thường tương ứng sẽ được đưa ra."

"Được." Tần Triết Phong không hề nghĩ gì, đồng thuận. Anh ấy nghĩ đến chuyện tối qua, nét mặt lạnh hơn.

Đúng vậy, kiếp trước người kia chưa từng chạm vào Hứa Sâm Luân nên chắc chắn sẽ không quan tâm đến chuyện này.

Nhưng trợ lý Phùng ở bên cạnh đã sửng sốt. Như vậy là sao? Ý tưởng của ông chủ thật không giống người bình thường, đều bao dưỡng như nhau, vậy mà còn lựa chọn Platon*.

(*mối quan hệ tình cảm đặc biệt, không có yếu tố tìиɧ ɖu͙©.)

"Vậy thì tôi cũng muốn thêm một điều khoản." Tần Triết Phong vén ống tay áo lên, sửa sang lại. "Nếu không có vi phạm hợp đồng giữa các bên, thì chỉ có tôi đủ tư cách để chấm dứt mối quan hệ trong vòng một năm."

"Được, Tần tiên sinh." Hứa Sâm Luân cẩu thả tươi cười, lòng không thèm để ý.

"Vậy cậu đi trước đi." Tần Triết Phong lại chuyển mắt về phía máy tính.

"Được, tôi về nhà đây." Hứa Sâm Luân đứng lên, vỗ vỗ quần.

"Tôi tiễn ngài." Trợ lý Phùng săn sóc mở cửa.

Hứa Sâm Luân vuốt cằm, lúc sắp rời phòng, Tần Triết Phong ở phía sau nói thêm: "Trợ lý Phùng, ngày mai chuyển trước qua 200.000 tệ đi."

Tuyệt. Tháng này đã có tiền cơm, không phải vội ứng trước tiền lương từ đạo diễn nữa. Hứa Sâm Luân ngoan ngoãn đi sau trợ lý Phùng.