Tôi Và Nam Phụ Pháo Hôi "Dẫu Lìa Ngó Ý Còn Vương Tơ Lòng"

Chương 3: Tình nhân nhỏ và quý ngài kim chủ của anh ấy (3)

Hứa Sâm Luân rất nhanh đã thấy được thông tin mình muốn tìm. Tự nhiên anh cũng thấy được chủ đề #《Thuở ngây ngô》Hứa Sâm Luân#, đính kèm theo là hình ảnh anh đứng trong thang máy ngày hôm nay.

Chẳng cần nghĩ cũng biết được bình luận phía dưới toàn là chửi rủa, anh cũng không rảnh làm mình bức bối nên không lướt xuống xem. Xoay chuyển người qua đường cần thời gian, anh lúc này không vội.

Hứa Sâm Luân nhéo mũi - đây là động tác trong vô thức của anh.

Theo tin tức hiện tại, anh biết được Đặng Thái Sơ là một nam phụ phản diện không nhỏ, hơn nữa còn chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ thời thơ ấu mà mắc bệnh tâm thần phân liệt; điều này là một tin tức tốt đối với Hứa Sâm Luân, vai diễn trong bộ phim mà anh vẻ vang đạt được ảnh đế là diễn một người có bệnh tâm thần phân liệt, biếи ŧɦái phản xã hội.

Nhiều thông tin tra không được, nhưng đối với Hứa Sâm Luân mà nói cũng đủ để hiểu.

Trong đầu anh từng bước nhào nặn đầy đủ ra hình tượng của nhân vật: tóc dài che đi tầm mắt, đeo một cái kính đen - những điều này khiến cho nhìn qua Đặng Thái Sơ rất tối tăm trầm mặc.

Cậu ấy trong một thời gian dài bị bạo lực gia đình, lại thêm một số biến cố nữa mà trở nên mẫn cảm, đa nghi, thậm chí phân liệt ra nhân cách thứ hai.

Cậu ấy thường ôm một quyển sách trong ngực, bởi vì cậu ấy không có bạn bè, cũng hoạt động giải trí nên cậu chỉ chuyên tâm vào chuyện bài vở, thành tích của cậu ấy rất tốt, là báu vật trên tay của các giáo viên nhưng cũng là cái đinh trong mắt các bạn học. Cậu ấy bị bạn bè xa lánh, là đối tượng bị bạo lực học đường.

Nữ chính thiện lương không hề biết chuyện này, chỉ là một lần ngoài ý muốn cô ấy đã giúp đỡ Đặng Thái Sơ. Điều này khiến cho một người chưa từng nhận được thiện ý như Đặng Thái Sơ bị hấp dẫn bởi nữ chính.

Cậu ấy bắt đầu chú ý tới nữ chính, bắt đầu quan sát nhất cử nhất động của cô ấy.

Cậu ấy từ một góc khuất bí mật mà mê luyến vụиɠ ŧяộʍ chăm chú nhìn nữ chính. Nhưng sau đó cậu ấy biết được tin nam nữ chính hẹn hò, nỗi tuyệt vọng cùng sự phẫn nộ khiến cậu…

"Số 21!" Dòng suy nghĩ của Hứa Sâm Luân bị đánh gãy, anh đứng lên, vỗ vỗ bụi trên người, trầm ổn đi đến phòng thử vai.

"Cách --" Cửa mở ra. người ngồi trong phòng thử vai nghe được âm thanh, hướng mắt về phía cửa phòng.

Hứa Sâm Luân đang đứng ở cửa, mặc áo sơ mi và quần jeans trông nhẹ nhàng khoan khoái, càng tôn lên sự hăng hái của tuổi thiếu niên. Nắng chiều xuyên qua khung cửa sổ chiếu rọi lên người anh ấy, ấm áp, hiền hòa.

Trong ánh mắt kinh diễm của mọi người, Hứa Sâm Luân tự giới thiệu. "Chào mọi người, tôi là Hứa Sâm Luân."

Những người vừa hồi thần nghe được cái tên đó, vô thức mà nhíu mi, phó đạo diễn nhìn dáng vẻ đạo diễn Lý không có phản ứng gì, ghé sát tai nói vài câu với anh ta.

Đạo diễn Lý nghe xong, cau mày liếc Hứa Sâm Luân một cái, ánh mắt kinh diễm mới dâng lên lúc này lại không còn sót lại chút gì.

Anh ta là một đạo diễn mới, kế nghiệp người thầy đạo diễn nổi tiếng vô cùng đề cao đạo đức, nhiệm vụ đầu tiên khi hành nghề chính là quay chụp bộ phim thần tượng này.

Anh ta một lòng muốn quay chụp một bộ phim mang tính nghệ thuật, cuối cùng lại phải làm đạo diễn bộ phim tình cảm vương vít nơi vườn trường này, còn là một bộ phim truyền hình.

Trong lòng vốn đã bất mãn, nhưng cũng không ngỗ nghịch trước quyết định của thầy, dù phải quay phim thần tượng cũng phải quay sao cho có chiều sâu, ý tưởng.

Chính mình vừa mới hành nghề, còn chưa có tiếng tăm gì, lần thử vai này có nhiều người chỉ coi anh ta như là tấm ván, muốn bắc cầu với thầy của anh ta. Trong lòng đạo diễn Lý biết rõ nhưng cũng chẳng làm được gì. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là anh ta sẽ hạ thấp yêu cầu đối với diễn viên, ít nhất là những người như Hứa Sâm Luân muốn diễn là được diễn.

Đạo diễn Lý chẳng ôm nhiều mong đợi đối với cậu trai scandal quấn thân này, nhưng xuất phát từ sự tôn trọng, anh ta vẫn khắc chế lại, nói: "Mời cậu bốc thăm, cho mọi người thấy được màn biểu diễn của cậu đi."

Hứa Sâm Luân lăn lộn trong giới giải trí đã ngần ấy năm, sớm đã thấu tỏ mọi sự, làm sao có thể không nhìn ra ánh nhìn không kiên nhẫn của đạo diễn Lý, huống hồ đạo diễn Lý còn biểu hiện ra rất rõ ràng.

Anh cũng chẳng để tâm, chọn ngẫu nhiên trong chiếc thùng có đề tên "Đặng Thái Sơ". Đối chiếu dãy số, là cảnh diễn Đặng Thái Sơ bị người ba bợm rượu đánh, liều mạng giãy dụa trốn thoát, không có chỗ để đi, chỉ có thể đi tìm nữ chính, kết quả lại bắt gặp cảnh nam nữ chính tay trong tay, đang sắp hôn môi.

Gia đình thờ ơ, vô cảm cùng với tình đầu chẳng như ý muốn đã đả kích cậu, khiến cho cậu trai vốn đã mẫn cảm tự ti hoàn toàn hắc hóa. Cậu ấy như tách biệt khỏi thế giới này, tất cả mọi người đều bỏ rơi cậu, chỉ còn bóng tối vỗ về bao trùm lấy cậu - bóng tối làm con người tuyệt vọng, e sợ lại vô cùng quen thuộc với cậu.

Nội dung của cảnh này là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời của Đặng Thái Sơ. Cái khó của đoạn này ở chỗ đòi hỏi diễn viên phải thể hiện sự nhút nhát và hướng nội thường thấy của nhân vật khi trước mặt nữ chính, đồng thời cũng phải thể hiện được sự u tối và tuyệt vọng tận sâu nội tâm nhân vật.