Thần Hi nhịn không được cười ra tiếng.
Khi Đại tiểu thư nói dối một cách nghiêm túc thật là đáng yêu.
Cô giơ tay lấy điện thoại từ tay Lê Chỉ, rút khăn giấy lau miệng, "Alo?"
Tình Nhiên ở đầu dây bên kia đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Thần Hi cười, "Sao thế?"
"Cô và Lê tổng?" Tình Nhiên không biết Lê Chỉ có thể nghe thấy hay không, nên không nói hết câu, nhưng ý tứ là như vậy.
"Ừm, chúng tôi đính hôn rồi~ "
Thần Hi nhìn Lê Chỉ ở đối diện, có chút chột dạ, "Cô đã nhắc tôi một chuyện đấy."
Tình Nhiên bối rối, "?"
Thần Hi nháy mắt với Lê Chỉ, thè lưỡi ra một chút, chột dạ nhỏ giọng nói, "Bảo bối, hình như em quên đăng lên vòng bạn bè rồi."
Bảo bối này gọi ai, rõ ràng đến mức không thể rõ ràng hơn.
Thần Hi hôm đó chỉ chụp ảnh chiếc nhẫn, điên cuồng rải cơm chó trong "Nhóm Mèo" bằng cách gửi ảnh, cuối cùng lại quên đăng lên vòng bạn bè.
"À, vậy... Chúc mừng."
Tình Nhiên lúng túng trò chuyện vài câu với Thần Hi rồi kết thúc cuộc gọi.
Trợ lý bên cạnh thấy cô ấy nửa câu cũng không đề cập tới chuyện hợp tác tham gia chương trình, bèn nhắc nhở cô ấy, "Chị, sao chị không nói chuyện chương trình vậy?"
"Thần Hi có lẽ sẽ không tham gia," Tình Nhiên cười khổ, "Người ta đã đính hôn rồi."
Một người đã có vợ sao có thể kinh doanh xào CP.
Thần Hi không cần phải khinh doanh, nhưng sau khi bộ phim nổi tiếng, cô nhận được không ít kịch bản.
Những người có tin tức nhạy bén, đều gửi kịch bản cho Thần Hi thông qua Tô Giang.
[Nếu không thì cô ký hợp đồng ở chỗ tôi đi.]
Tô Giang gửi tin nhắn cho Thần Hi:
[Tôi cũng không cần cô phải có tham vọng sự nghiệp, tôi sẽ lo liệu mọi việc liên quan đến công việc cho cô, sau này Lê tổng nhà cô có dự án đầu tư nào tốt thì nhớ đến mấy diễn viên dưới trướng tôi là được.]
Thần Hi bàn bạc với Lê Chỉ, cảm thấy cũng ổn.
Đôi bên cùng có lợi.
Đợt kịch bản đầu tiên Tô Giang gửi đến không được chọn lọc kỹ càng, nội dung đều tương đối cẩu huyết, mối quan hệ tình cảm phức tạp như mạng nhện.
Thần Hi lật xem hai lần, không chút do dự lựa chọn từ chối.
Hiện tại cô chỉ có chút độ nổi, chỉ có những đoàn phim nhỏ mới tìm đến cô.
Thần Hi không nhận lời một ai.
Cô dự định đợi đến lúc phim của đạo diễn Mao công chiếu, khi độ hot của mình cao hơn sẽ chọn kịch bản phù hợp.
Miễn là không trông mong kiếm tiền từ ngành này, Thần Hi hoàn toàn có đủ tự tin để chọn chất lượng chứ không chọn số lượng.
Mãi cho đến Tết Dương lịch, phim mới của đạo diễn Mao công chiếu, Thần Hi với tư cách là nữ thứ ba được mời tham dự buổi chiếu phim và họp báo.
Cô thực sự quá chói mắt, khi xuất hiện trong bộ váy đuôi cá màu vàng kim hở vai ôm sát cơ thể, cảm giác như mọi ánh đèn đều lu mờ đi.
Cô chính là ngôi sao vàng rực rỡ và sáng chói nhất tại hiện trường.
Nếu nữ chính không có khí chất tao nhã và tài trí độc đáo của riêng mình, thì thực sự sẽ bị Thần Hi hoàn toàn lấn át.
Trong nửa năm qua, Thần Hi đã cắt tóc ngắn ngang vai, uốn xoăn nhẹ theo lọn, độ dài vừa đến cằm, để lộ phần cổ thon dài trắng nõn.
So với vẻ thanh thuần trước đây, hiện tại cô sở hữu nét đẹp quyến rũ, đằm thắm chỉ có ở phụ nữ.
Người khác đều là phong cách thiếu nữ, cô là phong cách thiếu phụ...
Theo như Nhan Đà nói, thì đây là: Lộ rõ sự lẳиɠ ɭơ.
Chính xác lại sắc bén.
Ống kính luôn ưu ái người đẹp, các phương tiện truyền thông đều cố gắng ghi lại vẻ đẹp của Thần Hi từ mọi góc độ.
Đặc biệt là khi cô nghiêng đầu để nói chuyện với ai đó, ngón trỏ thon dài trắng nõn vén lọn tóc rối lên bên tai, đuôi mắt vô tình nhướng lên, ánh mắt lấp lánh, trông như một yêu tinh quyến rũ.
Tuỳ tiện biến thành gif và đăng lên mạng cũng có thể gây bão.
Điều khiến giới truyền thông kích động là nghe nói Thần Hi đã đính hôn với Lê tổng của tập đoàn Lê thị, một mối tình công khai rầm rộ như vậy trong giới giải trí gần như không có.
Suốt nửa năm qua, theo cùng với sự gia tăng độ nổi tiếng của Thần Hi, paparazzi không chỉ một lần chụp được ảnh Thần Hi đi xem phim, ăn cơm với Lê Chỉ.
Sau khi phát hiện ra ống kính chụp lén, Thần Hi không những không né tránh mà còn mỉm cười nắm lấy tay Lê tổng, cúi đầu xuống hôn mu bàn tay của Lê Chỉ ngay trước ống kính của paparazzi.
Xu hướng tính dục của cô chưa bao cần phải né tránh, cũng không cần phải che giấu.
Yêu thì hãy yêu một cách quang minh chính đại và thẳng thắn.
Khi buổi chiếu phim kết thúc, đến phần phỏng vấn, các phóng viên hỏi những người khác đều liên quan đến nội dung phim hoặc quá trình quay phim, nhưng khi đến lượt Thần Hi thì phong cách hỏi đột nhiên thay đổi.
Không phải là do diễn xuất của cô không tốt, mà là do cô diễn xuất tốt, ngoại hình đẹp, lại còn có nhiều chủ đề để viết.
Buổi chiếu phim thử này được tổ chức dưới hình thức livestream, bao gồm cả phần phỏng vấn sau đó.
Lượng người xem livestream vốn đã rất cao, nhưng sau khi ống kính chuyển sang Thần Hi, lượt xem đạt đến đỉnh điểm.
Thậm chí còn có người không kìm được mà hét lớn gọi cô, "Vợ ơi!"
Thần Hi mỉm cười rạng rỡ.
Bên ngoài phòng livestream, lão thái thái Lê gia trầm mặc, chỉ vào màn hình máy tính trước mặt nói, "Hiện nay là xu hướng gì vậy?"
Sao ai cũng gọi là vợ?
Cũng không biết xem đó có phải là người nhà của mình hay không.
Lê Chỉ ở bên cạnh im lặng nhìn khuôn mặt Thần Hi được phóng to trên màn hình, như thể không nghe thấy tiếng nói bên tai.
Trong một năm qua, thái độ của lão thái thái đối với Thần Hi đã thay đổi một chút, chủ yếu là do sự thay đổi của Lê Chỉ.
Lê Chỉ vẫn về nhà như thường lệ, nghỉ lễ cũng không vì Thần Hi mà không về nhà thăm bà.
Thậm chí so với trước đây, mối quan hệ giữa Lê Chỉ và bà đã hòa hoãn không ít.
Có chuyện gì sẽ nói chuyện cẩn thận, cũng sẽ cố gắng bày tỏ cảm xúc trong lòng mình với bà.
Vài tháng trôi qua, lão thái thái từng tưởng hai người đã chia tay, nên Lê Chỉ mới trở về nhà.
Cho đến khi lướt điện thoại thấy tin đồn tình ái của hai người, mới biết hai người vẫn đang tốt.
Trái tim con người đều làm bằng thịt cả, thời gian dài bà cũng có thể nhận ra Thần Hi thực sự tốt.
Xuất thân tốt, ngoại hình đẹp, hiếu thảo và biết cách ăn nói, mỗi lần tuy không đến nhà cũ, nhưng đều nhờ Lê Chỉ mang đến cho bà một số đồ dùng thiết thực.
Đôi khi lão thái thái còn nghi ngờ bên cạnh mình có phải có nội gián của Thần Hi không, nếu không sao mỗi lần con bé tặng quà bà đều thích đến vậy?
Mặt ủ mày chau, miệng lẩm bẩm bảo không lấy, nhưng trong lòng đã nghĩ: Lần này mua cũng khá tốt.
Ngay cả khi chân trước từ chối, chân sau vẫn sẽ tự lên mạng tìm kiếm sản phẩm tương tự.
Dường như ngoại trừ giới tính ra, Thần Hi không có điểm nào mà bà không thích.
Người thực sự khiến lão thái thái thay đổi suy nghĩ là ba Lê.
Lão thái thái luôn cảm thấy hai cô gái ở bên nhau không thể sinh con, đối với Lê thị sẽ không tốt, truyền ra cũng không dễ nghe.
Nhưng nhìn ba Lê, người đã tự ý chuyển nhượng tài sản của mình nhưng không thành công, bà lại nghĩ rằng nếu sinh ra một đứa con trai như vậy thì khác gì không sinh?
Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi, lão thái thái cũng tưởng tượng Thần Hi và Lê Chỉ sẽ ép bà thừa nhận mối quan hệ của hai người, thậm chí bà đã nghĩ xong phải nói như thế nào, nhưng hai người họ hoàn toàn không cho bà cơ hội.
Thần Hi và Lê Chỉ không vội, đôi khi lão thái thái cũng rất nghi ngờ.
Đây là định duy trì mối quan hệ yêu đương này suốt đời sao?
Một tháng qua, lão thái thái lại đeo chiếc vòng tay mã não.
Lê Chỉ nhìn thấy nhưng không nói gì.
Lão thái thái cảm thấy không thoải mái, chủ động nói, "Vòng tay là vô tội, mua nó không phải để cho người ta đeo sao."
Trong hai ngày nghỉ Tết Dương lịch, Lê Chỉ về nhà cũ với bà, hôm nay đúng lúc là trực tiếp buổi chiếu phim, bà liền ngồi trên ghế sofa cùng Lê Chỉ xem.
Các phóng viên trong ống kính đã bắt đầu đặt câu hỏi, câu hỏi còn rất sắc bén và xảo trá.
"Ba của cô là Khúc Đàm, cô còn có mối quan hệ tốt với Lê tổng, cho nên mọi người đều hỏi cô đến với giới giải trí chỉ để chơi thôi sao?"
Thần Hi lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc, "Đối với việc đóng phim, tôi rất nghiêm túc, không có chuyện chơi đùa gì cả, tôi thích nghề này, hưởng thụ nghề này, và cũng vì mẹ nên tôi càng yêu thích nghề này."
Mẹ của Thần Hi từng có ước mơ trở thành một minh tinh.
Đây là điều Lê Chỉ từ từ tiết lộ cho lão thái thái biết.
Trước đây, cả nhà ăn cơm không nói chuyện với nhau, về nhà chỉ lo chuyện công việc như người đi công tác, hiện tại đã chịu nói chuyện vặt vãnh với lão thái thái, có thể thấy được sự thay đổi lớn như thế nào.
Một phóng viên khác lại hỏi.
"Có vẻ như trong một năm qua cô không nhận phim mới, là do chưa tìm được kịch bản phù hợp hay vì cô có ánh mắt cao, hoặc là do có bất tiện gì?"
Thần Hi cười, biết họ vòng vo muốn nói Lê Chỉ ghen tuông, không nhịn được giơ tay, mu bàn tay áp vào chóp mũi, bật cười.
Cô vừa cười, hiện trường không khỏi hét lên, bình luận trong phòng livestream như phát điên.
"Không phải bất tiện, là do trọng tâm cuộc sống của tôi nghiêng về gia đình, sau đó mới đến sự nghiệp."
Thần Hi hít sâu một hơi, kìm nén nụ cười, cố gắng nghiêm túc, "Hơn nữa, năm nay tôi học năm ba nghiên cứu sinh, cũng có nhiều việc phải làm."
Có vẻ như đối với Thần Hi, đóng phim vừa là sở thích vừa là công việc bán thời gian.
Thần Hi liếc nhìn sang phía bên kia, nhẹ nhàng nhắc nhở những phóng viên đang lạc đề này:
"Nhiệm vụ chính của chúng tôi hôm nay là quảng bá cho bộ phim mới của chúng tôi, các bạn có thể đặt những câu hỏi liên quan đến phim."
"Câu hỏi ngoài lề cuối cùng!"
Phía sau có một nữ phóng viên giơ tay thật cao, cô ấy liều mạng chen lấn đến vòng thứ hai phía trước, nhưng micro cách Thần Hi dường như có chút xa.
"Tôi là fan CP của cô, tôi chỉ muốn hỏi một câu hỏi mà cả fan ở đây và fan trong livestream đều tò mò nhất."
Thần Hi hơi nghiêng đầu, nở nụ cười, xem như ngầm đồng ý.
"Chúng tôi muốn một câu trả lời chính xác, cô và tổng tài Lê thị Lê Chỉ ở ngoài đời có mối quan hệ như thế nào?"
Lê Chỉ và lão thái thái ngồi trước màn hình livestream đều sững sốt.
Đặc biệt là lão thái thái, giống như sợ nghe không rõ, còn đưa tay đỡ đỡ gọng kính trên sống mũi.
Câu hỏi này quá riêng tư.
Khi phóng viên hỏi ra cũng không ôm hy vọng, Thần Hi trả lời hay không trả lời đều được.
Nhưng cô nhìn vào ống kính mỉm cười, đáy mắt phản chiếu ánh sáng rực rỡ từ đèn phía đối diện.
Thần Hi nói, "Cô ấy là, vị hôn thê của tôi."
[Thu âm không rõ, Thiến Thiến nói gì vậy?]
[Nhìn khẩu hình hình như là "Tôi không nói cho bạn biết".]
["Tôi không nói cho bạn biết" là cái quái gì, với năng lực phân tích của bạn thì không nên gán ghép CP, rõ ràng cô ấy nói là "Tôi f**k chết Lê". ]
"..."
Lê Chỉ tình cờ nhìn thấy bình luận này, mí mắt giật giật.
Bây giờ mọi người lên mạng đều không có người quen sao? Quần áo nói không cần là không cần.
Fan tại hiện trường hiển nhiên đã được thỏa mãn, vì không có phụ đề, hoàn toàn không quan tâm đến người xem livestream.
Lão thái thái chưa kịp phản ứng, ống kính đã chuyển hướng sang đạo diễn Mao với bộ râu quai nón dày rậm.
"Con bé nói cái gì? Không nói cho bạn biết?"
Lão thái thái nhíu mày, "Đã bị chụp nhiều lần như vậy, bây giờ mới nghĩ đến việc che giấu thì đã quá muộn rồi."
Giọng điệu nghe giống như đang bênh vực cho Lê Chỉ.
Lê Chỉ không xứng để được giới thiệu sao? Ở trước công chúng cũng không dám nói thẳng.
Lê Chỉ mỉm cười, khóe miệng hiện lên lúm đồng tiền, "Bà nội, Thiến Thiến nói 'Cô ấy là, vị hôn thê của tôi'."
"Thật sao?" Lão thái thái cao giọng, "Không phải do con tự đoán?"
Lê Chỉ cười, "Con hiểu cô ấy."
Thứ mà Thần Hi đang đeo trên cổ hôm nay chính là nhẫn cưới mà nàng tặng.
Điện thoại đột nhiên vang lên, Lê Chỉ bắt máy, "Alo?"
Bên kia Thần Hi cười khúc khích hỏi nàng, "Nghe thấy gì không, em vừa công khai tỏ tình với chị đó ~"
"Ừ, nghe thấy rồi." Lê Chỉ liếc nhìn lão thái thái, đối phương đang ngồi nghiêm chỉnh, nhưng thực ra lực chú ý lại không hề đặt vào màn hình máy tính.
Lê Chỉ cười, "Không chỉ chị nghe thấy, bà nội cũng nghe thấy."
Thần Hi kinh ngạc che miệng, a một tiếng, "Bà nội cũng ở đó!"
Sớm biết bà nội xem livestream, cô đã kiềm chế một chút rồi.
Lê Chỉ rũ mắt, ngón tay vuốt ve con chuột, "Khi nào kết thúc, chị đến đón em."
"Còn một hai tiếng nữa thôi," Thần Hi rêи ɾỉ, mềm giọng lẩm bẩm, "Bảo bối, em đói quá."
Để trông thật đẹp trong bộ váy này, cô đã nhịn đói từ tối qua đến giờ.
"Chị dẫn em đi ăn ngon." Lê Chỉ đứng dậy lấy áo khoác và chìa khóa xe.
Vừa đi đến gần cửa, chợt nghe lão thái thái ở phía sau lên tiếng, "Ăn gì ngon mà phải đi ra ngoài? Đầu bếp trong nhà cũng không phải không biết nấu."
Bà nói xong, tháo kính mắt rồi lên lầu.
Lê Chỉ ngẩn người, một lúc lâu mới phản ứng được.
Trong ngực đột nhiên có hơi ấm dâng lên, Lê Chỉ khàn giọng nói, "Thiến Thiến, bà nội mời em về nhà ăn cơm."
Lúc ra ngoài khoảng bốn giờ chiều, bầu trời rực rỡ sắc cam của hoàng hôn đẹp như một bức tranh sơn dầu.
Lê Chỉ đứng trước xe, bỗng dưng nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên gặp Thần Hi.
Cô đứng ở vị trí cuối cùng của hàng người giúp việc, sát bên cửa ra vào, hệt một con sóc nhỏ tò mò nhìn đông nhìn tây.
Ánh hoàng hôn rực rỡ chiếu lên khuôn mặt cô, mang theo sự dịu dàng ấm áp.
Có lẽ là người mới đến, vẻ hoạt bát của cô không hề phù hợp với gia đình này.
Lê Chỉ liếc nhìn cô một cái rồi đưa túi qua, nhưng thực ra là nhắc nhở cô nên thu liễm một chút, nếu bị bà nội phát hiện sẽ bị giáo huấn.
Nhưng hình như cô đã hiểu sai ý.
Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc hai người cuối cùng vẫn đến bên nhau.
Lê Chỉ lái xe đến địa điểm chiếu phim, đỗ xe trong bãi đỗ xe, tự mình đứng bên ngoài cửa chờ Thần Hi.
Thần Hi lén lút thò đầu ra, ngẩng đầu nhìn thấy nàng, hai mắt sáng lên, lập tức chạy tới.
Bộ trang phục này của cô, khi lao về phía mình, sáng rực như một con Pikachu mười vạn vôn.
Năng lượng tràn đầy.
"Đại tiểu thư ~"
Lê Chỉ tung chiếc khăn choàng cổ màu nâu nhạt trong tay, quàng quanh vai Thần Hi và ôm cô vào lòng.
Bắt giữ thành công.
Vừa nãy nàng đứng ở cửa nghe đạo diễn Mao nói về kịch bản phim, bảo là phong cách hiện đại, trưởng thành, không phải là truyện cổ tích hiện đại.
Lê Chỉ tiện thể suy nghĩ theo một chút.
Câu chuyện của nàng và Thần Hi hình như cũng không thể coi là truyện cổ tích, bởi vì truyện cổ tích quá đơn giản.
Câu chuyện của nàng và Thần Hi có lẽ nên là một bài đăng đơn giản và tùy hứng trên mạng xã hội...
Không có cốt truyện, không có khó khăn trắc trở, chỉ có nhiều thịt.
Đặc biệt là có một khoảng thời gian kỳ nghỉ của nàng chính là kỳ kinh nguyệt của vợ.
Nhưng mặc kệ kịch bản là gì, cũng phải vẽ lên một dấu chấm trọn vẹn.
Lê Chỉ chính thức ngỏ lời với Thần Hi:
"Thiến Thiến, mùa xuân năm sau chúng ta cử hành hôn lễ nhé."
---Chính văn hoàn---
Tác giả có lời muốn nói: Nhật ký kết hôn
Vải thiều: Tương lai còn xa xôi, chúng ta hãy ở bên nhau nhé.
33: Chính văn kết thúc, còn vài chương ngoại truyện nhỏ, có thể không nghỉ hoặc nghỉ một hai ngày rồi tiếp tục cập nhật.
Cuốn sách này thực sự rất nhẹ nhàng, không có kẻ xấu, không cẩu huyết, thậm chí không có cốt truyện (?), cũng không có hahaha, nhưng tôi thực sự rất thích Thiến Thiến và Đại tiểu thư, thích cách họ hòa hợp, thích sự đơn giản và ngọt ngào của họ, thật không nỡ