Khương Dụ lần này thua không ít. Ba mươi vạn này hắn thừa lúc cha mẹ lơ là, liền tiện tay nhấc đi. Vốn dĩ có thể ôm năm năm mươi vạn chạy khỏi sòng bạc, không ngờ chỉ sau vài lần xuống tiền, trong tay đã không còn gì.
Ba mươi vạn này đối với Khương gia không nhỏ không lớn. Ngược lại đây là lần thứ 7 trong năm hắn trộm tiền đi đến sòng bạc.
Bất đắc dĩ, Khương Dụ giả điên, luôn miệng nói trong công ty có quỷ, bản thân không sống nổi nửa năm nữa.Khương cha ấy vậy mà tin sái cổ ,liền mời đạo sĩ Yên Vĩnh Cung đến cứu con trai.
Yên Vĩnh Cung biết Khương Dụ không thành thực, lại không vạch trần.
- Lão Khương, xác thực nơi ấy không sạch sẽ...
Nói đoạn liền liếc sang Khương Dụ đang ngồi thơ thẩn.
- Bản mệnh con trai ông định sẵn phải hành đạo giúp người. Nếu không chê đạo gia, có thể để cậu ấy theo tôi.
Khương mẹ nước mắt lưng tròng đưa tay ôm lấy con trai. Phải biết làm đạo sĩ rất khổ cực. Lại thêm nguy hiểm luôn rình rập. Người kém may mắn, liền bỏ mạng khi làm pháp sự.
Cuối cùng vẫn là để Khương Dụ chạy theo Yên Vĩnh Cung học đạo. Ta nhìn người trước mắt,âm thầm đánh giá. Không thấp, nhưng vẫn là kém ta một cái đầu, ngũ quan tinh xảo, lại rất có thần thái. Có lẽ nếu làm trong nghành giải trí sẽ phù hợp hơn.
- Nhìn đủ rồi thì đến vái lạy tổ sư gia.
Dù không muốn cũng phải làm theo. Chỉ biết trách bản thân trước kia ngu xuẩn chơi bời.
Tiến đến trước vái lạy vài cái, thực sự cảm thấy khoan khoái, tựa như có luồn sinh lực chạy dọc cơ thể. Một cảm giác tôn sùng chưa từng có vây lấy khối óc ta.
- Ngơ ngác cái gì, mau đi nấu cơm.
Nấu cơm? Sao còn nói dạy ta học đạo?Ta nhìn hắn nghi hoặc- Học đạo thì không phải ăn cơm sao?
Yên Vĩnh Cung ngồi đó nheo mắt nhìn ta, bàn tay không ngừng vẫy vẫy, đuổi ta về phía nhà bếp.
May mắn, bản thân ta cũng không phải chưa từng nấu cơm....
Vào đến nhà bếp,nội tâm ta kêu gào một tiếng. Trong chậu có cá, trong lồ*g có ch*m,tủ lạnh có đầy đủ các loại rau xanh, trái cây, thịt bò, lợn, dê. Tất cả đều rất tươi.
Để chứng minh bản thân rất lợi hại, ta nhất định không dùng thịt trong tủ lạnh, quyết định đưa ch*m nhỏ, cá con lên thớt.
Bận bịu một hồi, ta bưng ra cá chiên, ch*m quay, rau xào...
Yên Vĩnh Cung đặt mô*g xuống ghế.Ta thấy khuôn mặt hắn chuyển xanh, trắng, rồi đỏ. Phía sau gáy lạnh buốt, ta làm sai ở đâu ư?
- Cậu lại dám mang đồ phóng sinh của tôi ra nấu???