Nhóm dịch: Phù Du
Hôm nay, Lâm Vô Ưu chuẩn bị bước ra khỏi cửa giống như ngày thường, ký túc xá chỉ có cô và thầy giáo Lý Lục là thức dậy sớm, bạn cùng phòng vẫn còn đang ngủ.
Lâm Vô Ưu nhẹ nhàng thu dọn hết mọi thứ, sau đó mở cửa chuẩn bị đi học.
Nhưng trong nháy mắt khi cửa mở ra, một luồng sáng chói mắt đột nhiên xuất hiện, cảnh vật xung quanh trở nên vặn vẹo, bản thân giống như một tờ giấy bị cuốn đi.
Lúc mở mắt đã thấy bản thân đang đứng trong một căn phòng, trước mặt là một cái màn hình lớn, đang hiện ra thông tin của mình.
Ngay lúc Lâm Vô Ưu còn đang vô cùng nghi hoặc, một vật thể màu trắng không xác định từ phía sau đi tới trước mặt Lâm Vô Ưu.
“Cái gì vậy?” Lâm Vô Ưu lộ ra ánh mắt phòng bị, vật thể màu trắng không xác định vội giải thích: “Đừng sợ, ta là người quản lý của tiểu thế giới, ngài có thể gọi ta là Tiểu Bạch, ngài đã được chọn làm ký chủ, có thể trở thành nhân vật chính trong tiểu thuyết, có thấy vui không?”
Nghe được lời này, Lâm Vô Ưu cảm thấy bản thân hẳn là đang nằm mơ, liền dùng sức nhéo mạnh vào cánh tay, kết quả phát hiện hoàn toàn không phải là mơ.
“Ta có thể từ chối không?” Lâm Vô Ưu hoàn toàn không muốn tham gia loại chuyện này, vừa nghe đã biết không phải loại chuyện tốt gì rồi.
Tiểu Bạch không nghĩ tới người trước mắt sẽ từ chối, vội nói: “Không thể, ký chủ, ngài không có quyền từ chối, cuộc sống của ngài vốn dĩ là ở trong một quyển tiểu thuyết, vai trò của ngài là người qua đường, nếu ngài từ chối chúng ta, chúng ta sẽ lập tức để ngài biến mất không dấu vết.”
“Vì sao lại chọn ta, ta chỉ là một người qua đường, không thể chọn nhân vật chính sao? Chuyện này nghe qua là biết không phải việc của ta rồi.” Lâm Vô Ưu đối với loại yêu cầu bá đạo này thật sự không thể hiểu nổi, bản thân mình chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong tiểu thuyết cũng thôi đi, dù sao thì cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống của cô, nhưng cô thật sự không thể tiếp thu cái thao tác ép người thế này được.
“Vì sao lại chọn ngài, thật ra thì ta cũng không biết, chỉ biết đây là quyết định của cấp trên, ta cũng chỉ là người chấp hành, haiz, ngài đừng nóng giận mà! Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, ta đảm bảo có thể cho ngài trở về thế giớicũ, tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống vốn có của ngài, thậm chí ta còn có thể cho người nhà ở thế giới cũ của ngài sống thư thái hơn bây giờ.”
Nghe được lời này, Lâm Vô Ưu biết bản thân thật sự không có quyền từ chối, dù sao cũng không còn lựa chọn nào khác, cô chỉ đành đáp ứng yêu cầu của bọn họ, hiện tại chỉ mong bọn họ đừng đưa ra những yêu cầu quá đáng, để bản thân có thể nhanh chóng hoàn thành rồi về nhà.
“Được, nếu không thể từ chối được, ta cũng chỉ đành đồng ý, mau nói nhiệm vụ đi!”
Vừa nghe Lâm Vô Ưu đồng ý, Tiểu Bạch lập tức nhẹ nhàng thở ra, thật ra nó cũng không rõ vì sao cấp trên lại lựa chọn Lâm Vô Ưu, cô không có vận mệnh của Thiên Đạo, cũng không có phúc trạch bao quanh, càng không phải là tội nhân bị phạt, theo lý thuyết không nên bị chọn làm ký chủ mới đúng. Nó chỉ là một hệ thống trung cấp, không thể dò hỏi được bao nhiêu, chỉ có thể tiếp nhận mệnh lệnh của cấp trên.
Tiểu Bạch cười nói: “Rất đơn giản, chỉ là một nhiệm vụ vô cùng bình thường thôi, ngài đi vào trong tiểu thuyết, cứu vớt vai ác, nghịch chuyển vận mệnh của họ, bởi vì oán niệm của bọn họ quá lớn, Thiên Đạo yêu cầu đi trấn an.”
Vừa nghe xong nhiệm vụ này, Lâm Vô Ưu cười, thế này cũng quá là phổ biến, thể loại này cô đã đọc quá nhiều trên phần mềm đọc tiểu thuyết có hình nền màu xanh lục rồi.
Nếu nhiệm vụ chỉ có thế, bản thân cũng có chút tự tin, cứ rập khuôn một chút hẳn là có thể hoàn thành, còn nếu là nhiệm vụ phải dùng đến trí thông minh, vậy thì chắc chắn cô sẽ trực tiếp thất bại, dù sao thì thời cấp ba cô có thể dùng ba phút để giải một đề toán, bây giờ lại chỉ có thể dùng ba phút ăn hết hai cái chân gà.
“Được rồi, còn gì khác phải lưu ý nữa hay không? Ngươi đưa cốt truyện cho ta xem trước đã!”
“Ký chủ, thật không nghĩ tới ngài lại hiểu lý lẽ như vậy, thật ra ta cũng không cần thiết phải cho ngài coi trước, vì ngài đã biết cốt truyện rồi, đây là cốt truyện của một thế giới mà nhà nhà đều biết.”
“Là cốt truyện gì?” Nghe xong lời này của Tiểu Bạch, Lâm Vô Ưu cũng vô cùng tò mò, rốt cuộc là tiểu thuyết Mary Sue nào mà nhà nhà đều biết.
“Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài”
“Cái gì? Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài, vì sao lại là cái này, không phải là cái loại Vương gia bá đạo chỉ yêu mình ta sao? Ta phải cứu vớt ai? Không phải là Hàng Châu Mã Văn Tài chứ?”
“Ký chủ thật thông minh, chính là Mã Văn Tài, Mã Văn Tài trong thế giới gốc thích Chúc Anh Đài, hơn nữa còn cưỡng ép Chúc Anh Đài gả cho mình, sau đó gây ra cái chết của Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài vì tình mà tự tử, còn bản thân hắn vài năm sau cũng buồn bã mà chết.”
Lúc trước Lâm Vô Ưu xem truyện cổ Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài đã cảm thán nhân vật Mã Văn Tài này, cảm thấy hắn lúc đầu còn khá tốt, vậy mà cuối cùng kết cục lại quá thảm, dưới ánh mắt đánh giá của mọi người, Mã Văn Tài là kẻ chen vào giữa chuyện tình Lương Chúc, là người tạo thành bi kịch, cô cũng không thể biện minh được gì cho hắn, dù sao thì hắn cũng là kẻ làm sai trong chuyện tình này, có lúc cô nghĩ nếu Mã Văn Tài không thích Thượng Ngu Chúc Anh Đài thì tốt rồi, như vậy thì mọi chuyện đều sẽ không xảy ra!
“Nhiệm vụ của ta chính là không để hắn thích Thượng Ngu Chúc Anh Đài sao?” Lâm Vô Ưu suy nghĩ: Dù sao thì Mã Văn Tài vì thích Thượng Ngu Chúc Anh Đài mới đi lên con đường vai ác, nếu có thể bóp chết đoạn nghiệt duyên này, có lẽ có thể khiến Mã Văn Tài đi về con đường chính đạo, nói không chừng Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài còn có thể tu thành chính quả, không cần hóa thành bươm bướm.
Nghe xong phỏng đoán của Lâm Vô Ưu, Tiểu Bạch lắc lắc đầu: “Không phải, nhiệm vụ chính của ký chủ là gả cho Mã Văn Tài, khiến hắn yêu ngài, không phải chỉ cần ngăn cản hắn yêu Chúc Anh Đài là xong đâu. Còn nữa, nếu như Mã Văn Tài không thích Chúc Anh Đài, thì con đường của vai chính đi sẽ thiếu mất một chướng ngại, giá trị lực cản không đủ, ngài đến thế giới đó còn phải giúp nam nữ chính đạt một trăm điểm giá trị lực cản nữa đó. Rất đơn giản đúng không ký chủ?”
“Đơn giản cái đầu ngươi!”
Cô không chỉ phải gả cho Mã Văn Tài, còn phải đi tạo ra chướng ngại cho nam nữ chủ, từ nhỏ đến lớn, Lâm Vô Ưu là người vẫn luôn giữ khuôn phép, chưa bao giờ cố ý gây phiền toái cho người khác, cô đã có thể thấy tương lai của mình đến lúc đó sẽ luống cuống đến mức nào, nam nữ chủ đã khổ rồi, còn muốn cô đi đổ thêm dầu vào lửa nữa.
Nhìn Lâm Vô Ưu đang tự hoài nghi ở trước mắt, Tiểu Bạch đã hiểu, bản thân cần phải mau chóng đưa cô đi, để cô bước vào cốt truyện, tránh đêm dài lắm mộng.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, Tiểu Bạch kêu lên một tiếng, Lâm Vô Ưu liền có cảm giác bản thân bị hút vào một nơi nào đó, còn có rất nhiều ký ức mạnh mẽ tiến vào trong não.
Bản thân trở thành nữ nhi của đương triều Tả Dân Thượng Thư, Lâm Nguyên Thanh, tên cũng là Lâm Vô Ưu, nhưng sao cô không nhớ trong truyện có nhân vật này nhỉ?
Có lẽ là cảm nhận được nghi hoặc của Lâm Vô Ưu, Tiểu Bạch lập tức xuất hiện trước mặt cô, giải thích: “Nhân vật này không xuất hiện ở trong truyện, chỉ là một người qua đường giống ký chủ, cho nên có thể tự chọn tên, ta cố ý chọn lại tên cũ của ký chủ, như vậy có phải có cảm giác thân thuộc hơn không?”
“Cảm ơn ngươi đã quan tâm.”
Nếu là một người qua đường, vậy thì không cần phải thay đổi tính cách cho hợp với thiết lập nhân vật, hơn nữa bản thân nếu là nữ nhi của Tả Dân Thượng Thư, thân phận xem như cũng cao, cũng coi như môn đăng hộ đối với Mã Văn Tài, dù sao thì thời đại này coi trọng nhất chính là môn đăng hộ đối, bớt đi bao nhiêu trở ngại cho bản thân.