Thẩm Hoặc nghĩ kỹ lại, vẫn đồng ý với nữ quỷ, nếu mọi chuyện có thể thuận lợi, mảnh đất kia chính là của mình.
Còn chưa kịp vui, đột nhiên cậu lại nhớ tới cái gì.
“Khách sạn kia là do ai xây dựng?”
Ánh mắt Dương Y Y hiện lên một tia trào phúng:
“Đồng Tam, chính gã xây dựng khách sạn, sau đó thả ra một tin tức thần bí, để cho những người có lòng hiếu kỳ cao đến thăm dò, cuối cùng trở thành đồ ăn của ác quỷ trong núi.”
Khó trách lúc trước Thẩm Hoặc nhìn thấy rất nhiều hài cốt ở trong núi, có lẽ đó là hài cốt của những phượt thủ mất tích.
Đáng tiếc, cả thân thể lẫn hồn phách của họ chỉ có thể mãi mãi nằm lại ở chỗ quỷ quái này.
Từ từ?
“Đồng Tam không phải là hướng dẫn viên du lịch đưa chúng tôi tới Quỷ Thành sao? Sao gã lại……”
Đám người bọn họ gây sự chú ý không nhỏ, đây không phải là làm liều để lộ vị trí của mình sao?
Hướng dẫn viên du lịch trông cũng không giống kẻ đần.
Dương Y Y cười nhạo nói:
“Bởi vì ác quỷ đã không thể thỏa mãn với một vài người sống, nó muốn nhiều hơn nữa!”
Ác quỷ bị Đồng Tam nuôi đến rộng miệng, hiện tại nó đòi hỏi càng nhiều người sống, ép Đồng Tam phải đưa tới thật nhiều người.
Chỉ là không ngờ, chương trình của bọn họ là chương trình phát sóng trực tiếp ngay tại hiện trường, hành vi của Đồng Tam là phạm pháp, không trốn thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật.
Mà cuộc trò chuyện của bọn họ ngay lúc này đây, cũng không biết sẽ nhấc lên bao nhiêu sóng to gió lớn ở trên mạng!
Đúng như Thẩm Hoặc suy đoán, cuộc trò chuyện của cậu và Dương Y Y đã đưa đến một làn sóng mạnh mẽ trên mạng xã hội.
Không ít người xem đã báo cảnh sát địa phương.
[Thật đáng sợ, nếu đây là lời nói thật, vậy những người đi vào Quỷ Thành rồi mất tích, không phải mất tích, mà là tử vong sao?]
[Hiện giờ tôi đang hy vọng đây chỉ là kịch bản dàn dựng thôi, bởi vì em họ tôi đi du lịch ở Quỷ Thành, đến nay vẫn không rõ tung tích!]
[Trời ạ, hướng dẫn viên du lịch kia thật đáng sợ! Tôi đã bảo nhìn không giống người tốt, thì ra đúng là không phải thứ tốt lành gì thật!]
[Thẩm Hoặc chàng trai này thật sự quá ngầu, nữ quỷ kia thế nhưng thật sự đáp ứng yêu cầu của cậu ấy, tôi bắt đầu yêu chàng trai này rồi!]
Người xem trên mạng đều điên rồi, cảm thấy bản thân nghe được một bí mật kinh thiên động địa.
Những người xem có năng lực đều liên hệ với cục cảnh sát địa phương, chấp pháp viên của cục cảnh sát nghe xong cũng nghẹn họng trân trối.
Trước đây anh ta đã nhận thấy những người kia đột nhiên mất tích không phải ngoài ý muốn, hiện giờ càng quá mức hơn rồi!
Những du khách trước đây mất tích khi vào trong núi du lịch, bọn họ đã tìm rất lâu, cả dưới vực sâu cũng đã xuống tìm nhưng lại không tìm thấy người, những vụ án đó đều trở thành án treo.
Cảnh sát muốn ngăn những người có ý định vào núi mạo hiểm, nhưng hoàn toàn vô ích. Những người trẻ tuổi ham mê tìm kiếm kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó sẽ tìm mọi cách để chui vào, có phòng cũng không phòng được.
Chấp pháp nhân viên vội vàng tập hợp đội ngũ vào núi cứu người!
Có điều trời mưa quá lớn, đường núi sạt lở, đặc biệt là chặng đường gần Quỷ Thành, sụt lún nghiêm trọng nhất.
Muốn dọn sạch đường quốc lộ phải mất ít nhất ba ngày.
Bọn họ có thể chờ, nhưng mà người bị nhốt ở bên trong không thể chờ.
Trong ba ngày này, lúc nào bọn họ cũng có thể gặp nguy hiểm!
………
Thẩm Hoặc và Dương Y Y kết thúc câu chuyện.
Thẩm Hoặc hỏi: “Sau khi rời khỏi đây, tôi phải làm thế nào mới tìm được chị?”
Dương Y Y nói: “Cậu chỉ cần mang theo bức tranh kia là có thể liên hệ với tôi. Tôi sẽ bám vào bức tranh.”
Thẩm Hoặc gật gật đầu, chỉ giây lát sau, trước mắt cậu tối sầm, ý thức rơi vào bóng tối.
Chờ khi cậu tỉnh lại lần nữa, thân thể đang dựa vào cạnh bàn thờ.
Thẩm Hoặc đứng dậy, xoa xoa cần cổ, duỗi người vươn vai. Cậu mới bước ra khỏi phòng đã bị người bắt lấy, cậu định phòng vệ theo phản xạ tự nhiên, người kia đã lên tiếng.
“Là tôi.”
Thẩm Hoặc thở phào nhẹ nhõm:
“Chị có biết hành động vừa rồi nguy hiểm lắm không? Nắm đấm của tôi suýt chút nữa đã ấn vào huyệt Thái Dương của chị rồi.”
Ổ Đồng nói: “ Tôi đã lên tiếng rồi, cậu còn đánh tôi nữa thì chính là cậu sai! Mau, đi cùng tôi, tôi dẫn cậu đến chỗ này.”
Cô ấy nhìn trái nhìn phải thấy không có ai, vội vàng túm Thẩm Hoặc chạy xuống dưới lầu.
Thẩm Hoặc thấy vẻ mặt cô ấy có hơi không tốt nên không hỏi nhiều.
Mãi đến khi Ổ Đồng dẫn cậu đi vào phòng bếp, nhìn đến mấy con nhện giăng tơ bò trên đống lộn xộn trong bếp, vẻ mặt của cô ấy càng tái hơn.
“Tôi thấy phòng bếp không hề nhóm lửa, không có rau dưa tươi mới, vậy đồ chúng ta ăn là ở đâu ra?”
Thẩm Hoặc nói:
“Ngộ nhỡ còn có phòng bếp khác thì sao? Dù gì cũng là khách sạn, chắc chắn là không chỉ có một cái bếp.”
Ổ Đồng vô cùng chắc chắn nói:
"Tôi tìm rồi, hoàn toàn không có! Tôi luôn nghĩ rốt cuộc sáng chúng ta ăn cái quái gì vậy!”
Thẩm Hoặc chép chép miệng, trong miệng còn vương một chút hương vị của xíu mại.
Bản tính tham ăn lại hiện ra.
Ổ Đồng đang thao thao bất tuyệt nhìn thấy dáng vẻ liếʍ môi của Thẩm Hoặc, mặt cô bỗng đỏ tưng bừng.
Không hổ là bình hoa nổi tiếng số một toàn giới giải trí, xinh đẹp quyến rũ quá rồi!
Chỉ một động tác nhỏ cũng đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ lượng Adrenalin của người nhìn tăng vọt.
Stop stop! Bây giờ không phải lúc ngắm người đẹp, vẫn đang còn rất nhiều vấn đề cần giải quyết!
Ổ Đồng ho khan hai tiếng:
“Thẩm Hoặc, cậu có thể đừng quyến rũ tôi được không? Tôi sợ tôi sẽ yêu cậu mất. À mà chúng ta đang nói đến đâu rồi ấy nhỉ?”
Thẩm Hoặc ngu ngơ:
“Tôi lại không phải hoa, sao có thể quyến rũ chị chứ?”
Ổ Đồng âm thầm lải nhải: Cậu còn quyến rũ hơn cả hoa đấy có biết không? Giá trị nhan sắc này không cần trang điểm cũng có thể hiển lộ ra hết, làn da mịn như sữa bò, đến lỗ chân lông cũng không nhìn thấy! Ghen tị quá đi mất!
“Giờ nói chuyện chính đi đã, ngoài điều này tôi còn phát hiện vài chỗ không thích hợp.”
“Chỗ nào không thích hợp?”
“Là Thích Mộng Mạn, cô ta thường xuyên lầm bầm lầu bầu, ánh mắt còn luôn đảo láo liên, tôi cảm thấy cô ta có hơi giống chị Mã Hi lúc trúng tà vậy đó!”
Nghe được lời của Ổ Đồng, Thẩm Hoặc nhíu mày nói:
“Chị có chắc chắn mình không có nhìn nhầm không?”
Ổ Đồng gật đầu:
“Tôi dám khẳng định, đặc biệt là tôi còn thấy cô ta ngồi đối diện với ngoài cửa sổ nói chuyện một mình, khi nhìn ảnh ngược trên mặt kính, tôi phát hiện ra đôi mắt cô ta trợn trừng trừng nhìn thẳng vào tôi, làm tôi sợ đến mức cả người đổ mồ hôi lạnh!”
Thẩm Hoặc nghi ngờ nói:
“Sao cô ta lại bị thứ kia ám được nhỉ?”