10Tôi càng ngày càng mê đắm cái tên Lục Uẩn này.
Ban ngày rảnh rỗi thì đi hẹn hò tối đến thì bật app trêu đùa Bé tham ăn.
Thôi thì mỗi người một sở thích nhưng tôi lại thích Lục Uẩn gọi điện nói mấy cái dễ thẹn thùng ngại ngùng đó đấy.
Lúc đi học tôi mở app nhớ hắn.
Lúc đi ngủ cũng nhớ hắn.
Lúc ăn cơm lại nhớ hắn.
Chỉ tiếc không thể trói cái tên cún con đáng yêu này bên người ngày ngày dỗ ngọt hắn.
Nhưng người tốt thường không được sống thảnh thơi. Lục Uẩn của tôi đáng yêu thế mà lại bị người khác hãm hại.
Sáng hôm đó bài đăng về Lục Uẩn và Trình Hân Nhiên lập tức lên hot search.
Video được đăng lên quay cảnh Trình Hân Nhiên vừa vào bệnh viện phụ sản không lâu thì Lục Uẩn cũng theo sau.
Ở dưới bình luận hơn nữa một lũ đều nghĩ Lục Uẩn đưa Trình Hân Nhiên đi phá thai.
Đăng vừa được đăng chưa đến 20 phút đã có người nói Trình Hân Nhiên mang thai. Còn nói năng chắc nịch khẳng định một tháng trước anh ta thấy được Lục Uẩn và Trình Hân Nhiên đi thuê phòng. Nếu như đúng theo thời gian là như thế thì đứa bé chính là con của Lục Uẩn.
Tôi đau lòng chết mất.
Lục Uẩn thích tôi như thế còn chưa đi thuê phòng với tôi cái đứa Trình Hân Nhiên nào lại chen lên trước thế?
Cho dù cô ta có nhỉnh hơn tôi về phần nhan sắc. Nhưng cô ta đủ tiwj tin để quyến rũ Lục Uẩn sao?
Tại sao lại có người cố tình hắt nước bẩn lên người Lục Uẩn?
Tôi vội thay quần áo chạy thẳng đến ký túc xá nam.
Vừa đến cửa ký túc xá đã gặp được hiện trường bắt đền chịu trách nhiệm kinh điển.
Trình Hân Nhiên đứng trước mặt Lục Uẩn khóc như chưa bao giờ được khóc trông có vẻ rất đáng thương: "Lục Uẩn em thực sự rất thích anh. Vì anh cái gì em cũng có thể làm được, chúng ta có thể ở bên nhau được không?"
Lục Uẩn diệt nhanh đắp gọn: "Không."
Ba đứa con gái bên cạnh Trình Hân Nhiên lập tức bày ra thế chim sẻ dương cánh đánh diều hâu.
"Lục Uẩn sao anh có thể bội bạc tình nghĩa như thế?"
"Lục Uẩn, ngay tại đây tôi yêu cầu anh cho Hân Nhiên một câu trả lời rõ ràng."
"Nếu không chúng ta đi gặp ban lãnh đạo trường."
Quả bom Lục Uẩn tức đến mức chỉ chờ phát nổ. Mấy tên con trai ở phía sau ủng hộ chỉ chờ thời cơ xông lên đánh một trận sống mái.
Tôi cố gắng chen và đám người kéo Lục Uẩn về phía sau.
Quyết đoán lấy điện thoại ra gọi 110.
"Chú cảnh sát ơi ở đây có người ác ý công kích bạn trai cháu. Địa chỉ chỗ cháu là…"
Điện thoại còn chưa cúp Trình Hân Nhiên như bị xổng chuồng nhal tới chỗ tôi: "Diệp Bối Bối cô điên à?"
Lục Uẩn che chắn trước người tôi đứng giữa tôi và Trình Hân Nhiên. Tôi nhìn cô ta một cái ra vẻ tủi thân bật khóc: "Chú cảnh sát ơi bà điên kia bây giờ còn muốn đánh cả cháu."
11
Cảnh sát ra tay một phen tóm gọn.
m mưu xấu xa của Trình Hân Nhiên nhanh chóng bại lộ.
Biết tin Lục Uẩn hẹn hò với tôi cô ta đau lòng sang ngã. Một mình lên bar quẩy biết phát sinh quan hệ với ai đó dẫn đến mang thai. Cô ta không muốn tự chịu trách nhiệm nên muốn kiếm cho con mình một ông bố. Và Lục Uẩn là người "may mắn" được chọn.
Lúc cô ta đi bệnh viện phá thai cô ta cố tình lừa Lục Uẩn nói tôi xảy ra chuyện giờ đang ở trong bệnh viện. Lục Uẩn nghe tin mới vội vàng chạy đến từ đó lý giải được tại sao Lục Uẩn lại vào bệnh viện.
Video vừa được đăng lên cô ta đã vội chạy tới ký túc xá nam muốn chứng minh cho cả thế giới thấy Lục Uẩn là tên bội bạc tình nghĩa.
Trình Hân Nhiên như hút bóng cười sống trong mơ màng, ảo tưởng rằng chỉ cần thành công bôi nhọ Lục Uẩn thì mọi việc sẽ đâu vào đó.
Sau khi sự việc được sáng tỏ không ít người ngạc nhiên. Ban lãnh đạo trường cũng phạt Trình Hân Nhiên rất nặng.
Ở nơi kỷ luật Trình Hân Nhiên rút ra kinh nghiệm xương máu khóc lóc thảm thiết. Còn tự mắng bản thân từ đầu đến đuôi nói một trăm câu xin lỗi đối với Lục Uẩn.
Vừa ra khỏi phòng kỷ luật cô ta lật mặt nhanh hơn lật bánh. Lau sạch nước mắt lạnh lùng nhìn tôi.
"Diệp Bối Bối cô khá đấy."
Tôi cười đến tận mang tai: "Nào dám nào dám đều nhờ trường học quản nghiêm, pháp luật công bằng nên mới bớt việc."
Trình Hân Nhiên run lên vì tức giận sau đó lại đột nhiên cười như phê đá.
"Chuyện này chưa xong đâu. Cô cứ đợi đó đi."
Tôi nhìn thấy Lục Uẩn chuẩn bị đấm cô ta vội vàng kéo tay hắn lại.
"Tôi và Lục Uẩn thế nào cũng không phiền cô và Hệ Hoa lo lắng. Dù gì Lục Uẩn cũng là người mãi mãi không thuộc về cô."
Mặt Trình Hân Nhiên lập tức đen cả hơn bánh gai.
"Diệp Bối Bối ngày tháng còn dài cô cứ chờ đấy việc này chưa xong đâu."
Lục Uẩn đưa tôi về tận cửa ký túc xá. Trước khi đi còn hôn lên trán tôi một cái.
"Vợ ơi thật ra anh muốn mang tất cả những đồ tốt đẹp nhất trên thế gian này đưa hết cho em."
Đến lúc tôi về đến phòng Lục Uẩn nói với tôi. Từ mai hắn không có thời gian dán lấy tôi như keo dán chó được nữa.
Hắn phải theo lời ba đi thực tập ở công ty nhà vài tháng.
Lục Uẩn đã là sinh viên năm tư nên so với một đứa năm hai như tôi thì bận hơn nhiều. Đúng thật là bây giờ đã đến lúc hắn phải đi thực tập, một số đàn anh đàn chị đã đi thực tập sớm hơn hắn nhiều.
Nhưng Lục Uẩn là trùm trường ương ngạnh phách lối tôi cho rằng hắn định như thế đến khi ra trường. Nên cũng không nghĩ đến việc hắn sẽ đi thực tập.
Đột nhiên xa cách làm cho tôi không kịp chuẩn bị tâm lý cảm thấy không nỡ rời xa tên nhãi này. Lại một đêm khó ngủ.
Sáng sớm hôm sau lúc Lục Uẩn nhắn tin hai mắt tôi đã hiện rõ hai quầng thâm như gấu trúc.
Tôi mặc kệ quầng thâm mắt vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.
Lục Uẩn đứng ở cửa ký túc xá trong tay cầm theo vali thấy tôi chạy đến thì giang hai tay đón lấy: "Bối Bối anh còn tưởng em giận anh sẽ không ra tiễn anh."
Tôi nằm trọn trong vòng tay hắn liếc xéo khuôn mặt đẹp trai ngời ngời kia: "Không có chuyện đó đâu."
Lục Uẩn cười hì hì nhưng ánh mắt lại rất nghiêm túc.
"Bối Bối, anh muốn trở nên cứng cáp hơn. Như thế mới có thể ôm em vào ngực che mưa chắn gió cho em."
Nghe được câu này tôi ngẩn người, bỗng dưng cảm thấy nhóc con trùm trường của mình trưởng thành rồi.
12
Lục Uẩn đi thực tập nhưng tối nào cũng cùng tôi nấu cháo điện thoại.
Trong điện thoại hắn vẫn mềm mại đáng yêu như thế. Động một tí là nói mấy lời làm cho người ta xao xuyến cõi lòng. Nhưng tôi không thể nào phớt lờ việc giọng của hắn khàn đi. Hắn lại còn vui vẻ che giấu mệt mỏi không muốn cho tôi biết.
Đối với việc bạn trai đang cố gắng như thế tôi như được gắn mô tơ vào mông, làm việc với công suất trước nay chưa từng có.
Cho dù buồn ngủ cũng không ngủ mỗi buổi sáng đều cố gắng dậy sớm làm một bài test Tiếng Anh. Bắt đầu tìm kiếm những bằng cần có.
Lục Uẩn đang cố gắng thì tôi cũng không thể kéo hắn lại được.
Chúng ta phải cùng nỗ lực như vậy mới có thể gặp nhau trên đỉnh vinh quang.
Vào ngày sinh nhật 20 tuổi của tôi sáng sớm Lục Uẩn đã gọi điện thoại tới.
Hắn nói hôm nay hắn bận việc không thể phân thân để về bên cạnh tôi tổ chức sinh nhật. Nghe vậy trong lòng tôi cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng đang vui vẻ của tôi bao nhiêu.
Tôi mở điện thoại đặt đồ ăn trên mạng. Còn buổi tối tôi dự định mời bạn cùng phòng thêm mấy bạn học có quan hệ tốt trong lớp ra ngoài ăn tối.
Ở trong quán ăn lúc thổi nến Quốc Bảo nhất định phải bắt tôi đeo bịt mắt.
Lúc mắt tôi không thể nhìn thấy tôi nghe thấy mọi người xung quanh chúc mừng.
"Bối Bối sinh nhật vui vẻ nha, chúc Bối Bối có thêm tuổi mới này…"
Sau đó một bàn tay hơi lạnh chạm vào mặt tôi tiếp đó môi cũng có cảm giác mát lạnh.
Tôi kéo bịt mắt xuống không ngoài dự đoán quả nhiên là Lục Uẩn
Hắn cười tít hai mắt cong cong nhìn tôi.
"Bối Bối anh nghĩ mãi không biết nên tặng quà sinh nhật gì cho em. Vì thế anh quyết định tặng bản thân mình cho em. Bối Bối quà này em có thích không?"
Khoái chết đi được.
Nhưng tôi không nói cho Lục Uẩn nghe. Tên này mà nghe được thế nào cũng lại mở miệng nói thêm vài câu xấu hổ nữa.
Chẹp nơi này nhiều người như vậy. Quà này chỉ có một mình tôi độc hưởng mới được.
Không nói đến hắn vốn dĩ là của tôi.
Không được không được quà này không tính!
Tôi vẫn mạnh miệng: "Còn lâu mới cần. Em muốn hoa xinh quà đẹp chứ không cần tên nhãi Lục Uẩn nhà anh đâu."
Lục Uẩn cười tít mắt sau đó quay đầu: "Anh em, hoa lên."
Cái trò phô trương của Lục Uẩn tôi xem mòn mắt rồi.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy không đỡ nổi.
Đám anh em xã đoàn của hắn trong tay mỗi người đều có một bó hoa, trên người mặc vest đen.
Làm tôi tưởng tôi đây vào hòm mấy người đi viếng đấy.
Tự nhiên thấy sợ hãi - ing.
13
Tên Lục Uẩn này hào phóng trực tiếp bao hết mời tôi cùng đám chị em cây khế đi karaoke.
Ở KTV bôi khéo tay Lục Uẩn sờ những vết chai trong lòng bàn tay của hắn mà đau lòng.
Nắm đấm của Lục Uẩn tuy rằng đáng sợ. Nhưng trước khi đi thực tập tay của hắn vừa thon vừa mềm nắm rất dễ chịu không có nhiều vết chai như bây giờ.
Bên cạnh bạn cùng phòng của Lục Uẩn đang hăng say kể về chiến tích lẫy lừng của hắn.
Tôi chăm chú lắng nghe, sau đó bạn cùng phòng của Lục Uẩn lại chuyển chủ đề.
"Mới đầu bọn tôi còn cho rằng Đại ca sau khi tốt nghiệp vẫn là đại ca. Không nghĩ đại ca bị con quễ tình yêu quật lại làm ăn lương thiện bắt đầu đi bốc gạch."
"Đại ca giác ngộ rồi."
Bạn cùng phòng của Lục Uẩn quay đầu nhìn về phía tôi nhếch mép cười.
"Chị dâu tất cả đều là công của chị."
Thì ra mấy vết chai và vết thương trên tay Lục Uẩn đều là do đi bốc gạch.
"Lục Uẩn thật ra anh không cần phải cố gắng vậy đâu."
"Đi bốc gạch cực lắm anh tìm công việc nào nhẹ nhàng là được. Em không cần anh nuôi, em sẽ học tập thật tốt đợi đến khi em ra trường sẽ tìm việc làm rồi cùng anh xây dựng mà… Cho dù anh không có tiền em cũng không chê anh, sống nghèo không phải là sống sao?"
Lục Uẩn cười không nhìn thấy mặt trời, một lúc sau lại cọ cọ cái mũi nhỏ của tôi.
"Sau này chúng ta có con gái. Anh chắc chắn không thể để con bé giống em được. Không có trí cầu tiến tí nào."
Lục Uẩn nói vậy là thấy gai tai rồi nhé.
"Này yêu cầu của em cao lắm đấy."
Tương lai tôi muốn cùng Lục Uẩn ngày ngày chìm trong đường nói thương thương, cho hắn ăn còn…còn mặc quần áo cho hắn nữa.
14.
Ở trong phòng một lúc tôi muốn ra ngoài đi vệ sinh.
Ra khỏi nhà vệ sinh thế mà cũng có thể gặp được người quen.
Gặp Trình Hân Nhiên cô ta đang ôm một tên xã hội đen. Lúc nhìn thấy tôi cô ta ngẩn người trong giây lát sau đó mất tự nhiên mà thoát ra khỏi ngực tên xã hội đen kia.
Hai người không một lời lướt qua nhau, giống như người xa lạ.
Đến mười giờ tối, cả bọn mới ra khỏi KTV. Tôi đi đầu bị lại đυ.ng phải tên xã hội đen kia.
Tuy rằng trùng hợp nhưng tôi không để ý vừa muốn né sang bên cạnh thì tên đó bỗng nắm chặt tay tôi. Sau đó cúi xuống hôn lên mặt tôi.
Cả đám bị cảnh này làm cho ngơ người.
Sau đó nghe thấy tiếng Lục Uẩn gào lên ở phía sau.
"Con mẹ nó mày chết với tao."