Cựu Nhật Thiên Chương

Chương 5: Phật không đầu

Con rối buồn bã nói:

- Là ta hại hắn cả một đời, cho nên vô luận thế nào ta đều muốn cứu hắn!

Lục Ly trầm mặc một hồi nói:

- Tội gì phải khổ như thế chứ?

Bông tuyết màu đỏ tung bay, trong thâm trầm tuyệt vọng nhỏ xuống đống lửa xèo xèo tan ra hơi nước, ngọn lửa lại lần nữa mờ đi một chút, con rối ổn định tinh thần vội vàng đi đến chỗ quỷ thi đã chết.

Cánh tay gỗ nhỏ không chút nào ghét bỏ đem chỗ bùn đất đã bị thẩm thấu chất lỏng của quỷ thi để lại khi chết, nâng lên bỏ vào trong đống lửa, đống lửa như được thêm dầu dần dần bừng sáng trở lại.

- Lửa chính là sự sống!

Con rối lui lại hai bước, tiếp tục nâng lên bùn đất đã bị lây dính chất lỏng của quỷ thi đem đổ vào đống lửa, hướng về một bên nói:

- Tại nơi hư ảo mộng cảnh này bất kỳ sự vật nào đều có ý nghĩa, đống lửa này chính là tượng trưng cho xin mệnh người sống, chỉ cần không tắt yêu ma quỷ quái khó mà tiếp cận. Những yêu quái kia chính là thứ năng lượng tốt nhất để duy trì đống lửa, ta thỉnh cầu công tử giúp ta việc này.

Con rối nhìn ra bên ngoài vô biên hắc ám không biết đang suy nghĩ sự tình gì buồn bả cười một tiếng nói:

- Ta sẽ lấy thân làm mồi, hấp dẫn những thứ quỷ quái kia, chỉ cần công tử có thể cầm lấy bó đuốc, đốt đi những quá vật ta đánh bại thiêu chết là được, những quỷ quái này khi chết sẽ để lại nhiên liệu cho đống lửa.

- Cái này... ngược lại không có vấn đề gì!

Lục Ly gặp nhẹ đầu nói, đi đến bên đống lửa đưa tay rút ra một cây củi đang cháy, xé xuống một tấm vải của ống quần, đem quấn lên trên đầu của cây củi chế thành một cây đuốc đơn giản, đi theo sau con rối. Ánh lửa từ cây đuốc chiếu lên mặt Lục Ly, lóe lên vẻ mặt của hắn tràn đầy thần sắc hưng phấn.

Lục Ly giơ cây đuốc đi ra khỏi phạm vi chiếu sáng của đống lửa, tầm nhìn liền trở nên tối đi rất nhiều, ngay cả thân ảnh con rối trước mặt cũng trở nên mơ hồ. Lúc này Lục Ly có cảm giác như mình đang ở trong nạn đói, phảng phất ở bên trong hắc ám có thứ gì đó đang dòm ngó, muốn ăn sạch hết trên người hắn, cả da thịt và xương cũng không còn.

Một loại cảm xúc hoảng hốt tràn ngập trong lòng Lục Ly, rõ ràng không phải chính hắn sợ hãi, bởi vì từ lần tai nạn lần trước trở về sau hắn chưa từng có cảm giác sợ hãi, nếu không phải bản thân mình đang sợ hãi, thì cũng chỉ có thể là lực lượng bên ngoài đang quấy nhiễu.

Đột nhiên Lục Ly thấy hoa mắt, một loại cảm giác tim đập nhanh xông lên đầu, chờ Lục Ly lần nữa nhìn về phía trước đã không còn thấy thân ảnh của con rối đâu, Lục Ly nhìn xung quanh, vẫn là bóng tối không thay đổi, bên ngoài lan tràn khủng hoảng loại cảm giác sợ hãi bị biến mất trước đây tràn vào, dường như có thứ gì muốn lật tung tâm trí của lục ly.

Lục Ly không có hét lớn, đối với khốn cảnh hiện tại không có bất kỳ cái gì trợ giúp, ngược lại khiến Lục Ly có cảm giác vui vẻ, đúng vậy là vui vẻ, một năm, ròng rã một năm, từ khi xuất hiện lần ngoài ý muốn kia, Lục Ly sẽ không xuất hiện tâm tình tiêu cực, sẽ không sợ hãi, sẽ không lo nghĩ, sẽ không đau khổ, sẽ không thương tâm, sẽ không khẩn trương, sẽ không phẫn nộ, đại khái hắn chỉ còn cảm giác được thật nhiều sự nham chán.

- Thực sự là cảm giác chân thật a!

Lục ly thưởng thức những cảm xúc kia tràn vào đáy lòng, một thân một mình trong bóng đêm khủng hoảng, thời khắc này hắn lại cảm nhận được tất cả loại cảm xúc đã không còn rất lấu. Hối hận khi đi đến nơi này, sợ hãi còn có đối với con rối thiếu nữ xinh đẹp có cảm giác lưu luyến.

- Chỉ là cái loại cảm giác này dùng để hoài niệm một chút, sẽ không bao giờ ảnh hưởng đến tôi đâu!

Mặt Lục Ly lạnh lẽo, trong nháy mắt đem những cảm xúc kia quét sạch sành sanh, Lục Ly là một lỗi BUG khống chế thân thể, nhưng đối với linh hồn cũng không kém nữa điểm, những ảnh hưởng tâm tình tiêu cực, kia quả thật không một chút ảnh hưởng đến Lục Ly.

Trước mắt Lục Ly bỗng phát sinh cải biến, từng trận tiến đánh nhau truyền vào trong lỗ tai của hắn, phóng mắt nhìn tới, liền thấy cách đó không xa con rối cùng một tượng Phật to lớn không đầu đang chiến đấu, đồng thời khung nhắc nhở ở khóe mắt liền có tư liệu mới.

[Phát hiện quái vật, tư liệu mới]

[Phật không đầu]

[Ước định thân thể: 2.58; năng lượng sinh mệnh: 0.0 (thân thể bằng đá khổng lồ cung cấp sức mạnh cường đại chỉ là có lẽ tính linh hoạt không đủ) ]

[Ước định linh hồn: 1.88; năng lượng tinh thần: 0.0 (tín ngưỡng a, thật sự là đồ vật kỳ diệu) ]

[Thuộc loại: Linh thể ký sinh]

[Nguyên nhân tạo ra: Từ bên trong tượng phật tạo ra linh thể, tín đồ trăm năm quy bái, tích lũy rất nhiều tín ngưỡng mới có thể sinh ra linh hồn]

[Năng lực đặc biệt: (1) Phật tâm loạn: Đầu phật là tạo hình công nghệ tinh mỹ nhất của toàn bộ tượng phật, mà lại có người trộm đi đầu của nó tâm phật liền loạn, hiện tại xung quanh 10 m bên trong của tượng Phật, liền sẽ chịu ảnh hưởng đến tinh thần tiêu cực, công kích tinh thần huyễn hoặc cực kỳ hiệu quả. (2) Kim Cương gia trì: Tiêu hao tinh thần lực, chủ động gia trì toàn thân có thể nâng cao sức mạnh và lực lượng phòng ngự]

[Nhược điểm: Thân thể to lớn không đủ linh hoạt lại thêm bị mất đầu không đủ linh trí]

[Đánh giá quái vật: Nói thật nếu đầu của nó còn tồn tại, có thể đánh 10 người như ngươi!]

Lực lượng của phật không đầu vô cùng khủng bố nhất cử nhất động đều tạo ra âm thanh cực lớn, động thủ động cước liền tạo ra cát đá bụi mù tung bay, nhưng ngay lúc đầu nó không linh hoạt cho lắm, con rối không ngừng chuyển động xung quanh nó, quấn những sợi tơ kia lên người. Phật không đầu gia trì kim cương lực phía dưới những sợi tơ đều đứt thành từng khúc, hành động này của Phật không đầu vốn đã không linh hoạt ngược lại động tác càng thêm trì độn.

Khớp nối con rối chuyển động, nắm đấm nhỏ bé bằng gỗ từng quyền đánh vào trên thân phật không đầu, rơi xuống từng khối tảng đá, nhưng đối với toàn bộ tượng phật chỉ có thể nói là không đau không ngứa.

Mặc dù Phật không đầu nhìn như đang bị con rối đùa nghịch nhưng chỉ cần nó nện chúng con rối một quyền, đoán chừng con rối sẽ tan ra thành từng mảnh.

Nhìn đến đây Lục Ly không chần chờ nữa, cầm cây đuốc tiến đến, tựa hồ cảm giác được ánh lửa tới gần Phật không đầu có chút cảm giác nôn nóng, phảng phất như gầm nhẹ, phảng phất như là tiếng hét chói tai, vang lên âm thanh gì đó liền thấy Phật không đầu toàn thân phát ra kim sắc Phạm Văn, khiến uy thế của Phật không đầu tăng nhiều.

Những sợi tơ cuốn lấy nó liền trực tiếp đóng băng, Lục Ly thấy vậy liền vội vàng giải phóng hạn chế cơ bắp chạy tới, ánh lửa chiếu gọi đến trên người Phật không đầu, liền thấy thân thể bằng đá của phật không đầu xuất hiện một vết cháy đen thậm chí còn có vết rạn nứt.

Thấy thế con rối phóng ra rất nhiều sợi tơ, gắt gao vây khốn Phật không đầu, muốn ngăn lại hành động của Phật không đầu, thân thể bằng gỗ bị lực mạnh kéo kéo phát ra tiếng vang ken két, một vết rạn xuất hiện trên người con rối nhưng cuối cùng Phật không đậu vẫn bị kéo lại, bị ánh lửa thiêu xuống thân thể vỡ vụn biến thành đá màu đen.

Dịch giả: LTT