Thanh Anh bước từng bước nặng trịch về lớp, đằng sau là thằng bạn Gia Huy đang lải nhải. Hắn vốn đang rất khó chịu, lại thêm tiếng trêu chọc ở phía sau không khỏi khiến người ta nhức đầu."Mày có thể câm mồm được không? Lải nhải nãy giờ không thấy mệt à?"
Gia Huy chết đứng tại chỗ, mặt cậu ta xám xịt.
"Nè, đừng tưởng đẹp trai là ngon nha mày. Hứ, ông đây không thèm quan tâm."
Cậu ta vừa chạy đi vừa nói, không quên giơ ngón giữa lên trước mặt hắn. Thanh Anh bất lực, lấy tay day thái dương tỏ vẻ mệt mỏi. Dương Mai trở lại rồi, thật khiến người ta phải quan tâm.
"Nè, Dương Mai. Cậu ta lại đến tìm cậu kìa."
Đôi mắt to tròn của Dương Mai chớp chớp. Cô ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện Thanh Anh đã đứng trước mắt cô từ lúc nào.
"Ối! Cậu lại đến nữa à?"
Thanh Anh không để ý cô, mắt khẽ liếc về phía cô bạn ngồi bên cạnh. Cô bạn ấy hiểu ý bèn đứng dậy, nhường chỗ cho hắn. Dương Mai vẫn ngơ ngác ngồi tại chỗ, còn chưa kịp định hình đã bị hắn nhìn đến nỗi đỏ mặt.
"Nè, mặt tôi có dính gì à?"
"Không có."
Hắn nhàn nhạt trả lời, đôi mắt dừng lại trên mặt cô. Dương Mai sờ mặt, phát hiện không có gì bèn quay sang định nói gì đó thì đôi môi khẽ chạm nhẹ vào khuôn mặt ai kia. Thanh Anh đã tiến gần cô từ lúc nào, hơi thở chậm lại. Hai người thân mật dính sát vào nhau. Dương Mai chợt nhảy dựng, tay sờ vào môi, mặt đỏ chót như trái cà chua chín.
"Này, cậu phạm quy."
Thanh Anh nhìn cô, tưởng tượng như một chú thỏ đang xù lông. Hắn bật cười, nụ cười dịu dàng chưa từng thấy khiến mọi người ngáo tại chỗ. Dương Mai đang xấu hổ, tay đập bốp vào lưng hắn.
"Au, cậu hung dữ!"
Thanh Anh đau, kêu oai oái. Mặt thống khổ nhìn người con gái trước mặt, hắn nheo đôi mắt lại, gượng cười mà nói:
"Này, tôi không có phạm quy. Ai bảo cậu quay sang nhanh quá, tôi không tránh kịp."
Hắn vậy mà đổ tội lên đầu cô. Dương Mai tức tối, tay chống nạnh đứng sừng sững trước mắt hắn ra vẻ.
"Nè, rõ ràng cậu phạm quy trước. Tôi quay sang đã thấy mặt cậu sát mặt tôi, cậu.."
Cô chưa kịp nói hết đã bị một bàn tay thanh mảnh kéo lại ôm vào lòng.
"Thỏ con, đừng động đậy. Cho tôi ôm cậu một lát."
Dương Mai cứ thế mà bị Thanh Anh ôm, mặt cô đỏ lựng. Bọn nam nữ sinh trong lớp được kèo thơm, chụp lấy chụp để, hú hét như khỉ. Chúng nó được phen mà trêu chọc. Cô xấu hổ đến tức tối, khuỷu tay cô huých vào ngực hắn. Hắn đau nhói ngực buông tay ra, Dương Mai nhẹ nhàng tránh đi chạy ra khỏi lớp.
"Dương Mai..Dương Mai..!"
Bọn con gái đuổi theo Dương Mai, để lại mình Thanh Anh ngồi trơ trọi trong lớp ôm ngực.
"Dương Mai bạo lực thật đấy, phải tôi ăn cả cú đấy chắc ngất luôn rồi."
Đám đông ồn ào bàn tán, Thanh Anh nghiến răng. Hắn nhất định phải lôi cô về, ôm cô vào lòng để trừng phạt.