Bình Hoa Pháo Hôi Trọng Sinh Trở Về

Chương 19-1: So sánh

Edit + beta: Lười mèo

"Giới thiệu tôi đi thử vai?" Ôn Trác Ngọc sửng sốt.

Mặc dù đạo diễn Trần Húc Sinh đã hỏi Ôn Trác Ngọc rằng cậu có thích diễn xuất không, đồng thời ông ấy còn nói rằng bản thân muốn giới thiệu các đạo diễn và nhà sản xuất khác cho Ôn Trác Ngọc, nhưng Ôn Trác ngọc không ngờ rằng đạo diễn Trần Húc Sinh thực sự sẽ đem chuyện này để trong lòng___ Cậu còn tưởng rằng đây chỉ là những lời nói khách sáo của đạo diễn Trần thôi.

Dù ở kiếp trước hay kiếp này, từ lâu cậu đã quen với việc bất kỳ món quà nào được tặng đều phải là sự trao đổi ngang giá hoặc là một cái bẫy được giăng ra trong bóng tối. Nên phản ứng đầu tiên của Ôn Trác Ngọc sau khi nhận được cuộc gọi là nghĩ rằng đạo diễn Trần tiến cử cậu, liệu rằng có âm mưu gì ẩn giấu đằng sau không?

Nhưng sau đó cậu nghĩ lại, đạo diễn Trần Húc Sinh không phải là người như vậy___Ít nhất ở kiếp trước, Ôn Trác Ngọc đã làm việc trong ngành giải trí lâu như vậy, nhưng cậu chưa từng nghe nói đạo diễn Trần có liên quan đến những giao dịch bẩn thỉu nào đó. Mà bản thân Ôn Trác Ngọc thấy mình cũng chẳng có điểm gì để đạo diễn Trần lợi dụng, có lẽ đạo diễn Trần đã đề cử cậu và cho cậu cơ hội thử vai với các đoàn phim khác vì tài năng thực sự của cậu hoặc vì những cân nhắc khác.

"........Nói là thử vai, nhưng thực chất cũng là vì một số nguyên nhân bất đắc dĩ." Đạo diễn Trần chậm rãi nói ở đầu bên kia điện thoại: "Bộ phim này là một tác phẩm mà một người bạn cũ của tôi đã vất vả ấp ủ trong ba năm. Những vai quan trọng trong bộ phim đều đã được quyết định hết rồi, nhưng trong quá trình sản xuất phim lại gặp phải sự cố không nhỏ."

Một diễn viên đóng vai này trong phim trước khi vào đoàn phim, lại vô tình bị ngã ngựa khi đóng vai khác tại đoàn phim khác, xương chân bị gãy và phải nằm trên giường suốt ba tháng. Chắc chắn sẽ không bắt kịp quá trình quay bộ phim này, đoàn làm phim không còn cách nào khác ngoài việc nắm bắt thời gian để tìm những diễn viên phù hợp có thể đóng vai này một cách nhanh nhất. Và vì vai diễn này yêu cầu về độ tuổi, khí chất và khả năng diễn xuất của diễn viên nên tạm thời khó tìm được ứng viên thích hợp.

Sau khi vô tình nghe được những lời phàn nàn của bạn cũ, đạo diễn Trần nghĩ ngay đến Ôn Trác Ngọc.

"Diện mạo của cậu quá nổi bất, thực ra cũng không mấy phù hợp với vai diễn này." Đạo diễn Trần suy tư nói: "Nhưng tôi đã xem qua màn trình diễn của cậu, trạng thái và tâm trạng của cậu khi diễn trong đoàn phim của tôi rất phù hợp với vai diễn này. Ngoài ra cậu còn biết sửa chữa đường ống nước, thân phận của nhân vật này tình cờ lại là một thợ sửa ống nước___ Vậy nên tôi đã gửi đoạn video cậu tham gia chương trình "bước chậm trên đường quê" cho người bạn cũ này của tôi xem qua, sau khi xem xong ông ấy nói với tôi là đồng ý cho cậu một cơ hội để thử vai____"

Chỉ là cơ hội thử vai thôi, có đồng ý để Ôn Trác Ngọc diễn vai này không hoàn toàn phụ thuộc vào người bạn kia của đạo diễn Trần. Hơn nữa, địa điểm quay phim của đoàn là ở thành phố B. Nếu Ôn Trác Ngọc muốn tham gia buổi thử vai, cậu sẽ phải đáp chuyến bay riêng đến thành phố B.

Ôn Trác Ngọc càng nghe càng cảm thấy quen thuộc, cậu nhịn không được mà ngắt lời đạo diễn Trần: "Không biết đạo diễn Trần giới thiệu tôi thử vai bộ phim tên là gì?"

"Mưu sát" Đạo diễn Trần nhẹ nhàng nói.

Câu trả lời của đạo diễn Trần như sét đánh bên tai Ôn Trác Ngọc, toàn thân cậu run lên. Kiếp trước và hiện tại luân hồi, không biết là ngẫu nhiên hay là trùng hợp, Ôn Trác Ngọc dù có cố gắng tránh né thế nào cũng nhất định sẽ vướng vào một số người và sự việc.

Trong khi Ôn Trác Ngọc than thở trong lòng rằng vòng tròn luân hồi thực sự quá nhỏ, cậu cũng không quên trả lời đạo diên Trần: "___ Tôi đồng ý tham gia thử vai, cảm ơn đạo diễn Trần đã giới thiệu tôi."

"Tôi sẽ gửi cho cậu bản phác thảo của kịch bản, cậu phải giữ bí mật, tuyệt đối không được tiết lộ những chi tiết liên quan đến kịch bản cho bất kỳ ai." Giọng nói của đạo diễn Trần vẫn bình tĩnh như cũ, ở đầu bên kia điện thoại, ông tỉ mỉ dặn dò Ôn Trác Ngọc những việc cần phải chú ý.

Ôn Trác Ngọc biết đạo diễn Trần tin tưởng và đánh giá cao cậu, nên đã gửi cho cậu bản phác thảo kịch bản. Trong hoàn cảnh bình thường, kịch bản phim, đặc biệt là kịch bản gốc của những bộ phim thuộc thể loại hồi hộp đều được bảo mật tuyệt đối. Trừ những diễn viên chính của bộ phim, những người khác có thể không có được kịch bản hoàn chỉnh trước khi chính thức bấm máy ngay cả khi họ đã ký hợp đồng___ Càng đừng nói đến Ôn Trác Ngọc chỉ là đang thử vai.

Ở kiếp trước, khi Ôn Trác Ngọc ký hợp đồng với Tinh An, cậu cũng được đề cử thử vai cho đoàn làm phim "Mưu Sát". Nhưng cậu không thể có được kịch bản hoàn chỉnh. Phải đến tận đêm trước buổi thử vai, Ôn Trác Ngọc mới nhận được một đoạn kịch bản ngắn chưa đến hết một tờ giấy của đoàn làm phim từ Bùi Tấn An. Cho dù có thức trắng đêm thì từ lúc đó đến lúc cậu chính thức thử vai thời gian cũng chưa đến nửa ngày.

Lúc đó, đối với một người có quá ít cơ hội tiếp xúc với diễn xuất. Còn có quá ít thời gian để chuẩn bị, không khó để có thể tưởng tượng được kết quả của buổi thử vai.

Sau khi cúp điện thoại, Ôn Trác Ngọc mở mail và đọc kỹ bản phác thảo kịch bản mà đích thân đạo diễn Trần Húc Sinh đã gửi cho cậu. Ôn Trác Ngọc nhận thấy bản phác thảo kịch bản này có chút khác biệt so với bộ phim hoàn chỉnh của nó mà cậu từng xem ở kiếp trước. Thay đổi lớn nhất chính là vai diễn mà Ôn Trác Ngọc được đề cử thử vai___ Đó cũng là vai diễn mà Lạc Hi đã đóng thành công ở kiếp trước.

Trong kịch bản ban đầu, tính cách của nhân vật này rất cực đoan. Cậu ta là một sát thủ biếи ŧɦái có tuổi thơ bất hạnh, khi cậu ta lớn lên cậu ta chọn cách trả thù xã hội. Thiết lập chính của nhân vật này là khơi dậy tuổi thơ bất hạnh tương tự như vậy của nam chính và mở đường cho cốt truyện tiếp theo.

Tuy nhiên, trong ấn tượng của Ôn Trác Ngọc. Sau khi bộ phim chính thức được ra mắt, nhân vật này lại đầy đặn và nhiều màu sắc hơn những gì được viết trong kịch bản, cả về cảnh quay lẫn tính cách___ Phải nói rằng Lạc Hi quả thực rất tài năng trong diễn xuất. Cậu ta đã đóng góp rất nhiều ý tưởng của riêng mình trong quá trình đóng vai này, bắt đầu từ trải nghiệm thời thơ ấy của nhân vậy, Lạc Hi đã thêm vào rất nhiều ký ức, những đoạn độc thoại nội tâm và những cảnh đau đớn, rối rắm. Khiến cho nhân vật trở nên đa chiều và phức tạp hơn, đồng thời cũng dễ khiến người khác đồng cảm hơn.

Mặc dù kỹ năng diễn xuất của Lạc Hi vào thời điểm đó không thể theo kịp ý tưởng của cậu ta, nhưng những thay đổi về nhân vật của Lạc Hi vừa kịp lúc đón đầu thị hiếu của một số khác giả, đó là con đường tẩy trắng nhân vật phản diện đặc biệt phổ biến vài năm sau đó. Sự chăm chỉ của Lạc Hi không phải là vô ích, sự công nhận của toàn bộ đội ngũ làm phim và giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất sau đó là sự khen ngợi tốt nhất dành cho cậu ta.

Nhưng nếu Ôn Trác Ngọc được yêu cầu lựa chọn, cậu sẽ thích phiên bản gốc hơn___ Đen là đen mà trắng là trắng, đúng là đúng và sai là sai. Trên đời này có quá nhiều người gặp nhiều chuyện bất đắc dĩ, nhưng làm sao lại có nhiều việc bất đắc dĩ bắt buộc phải làm như vậy. Không ai có thể ép một người làm điều mà người đó không muốn làm chứ đừng nói đến việc gϊếŧ người.

Cho dù Lạc Hi có đưa ra bao nhiêu lý do và góc độ để minh oan cho nhân vật của mình, thì tất cả đều chỉ là sự ngụy biện khi đối mặt với việc những sinh mạng vô tội bị cướp đi.

Theo quan điểm của Ôn Trác Ngọc, mọi hành động của nhân vật này chỉ tuân theo quy luật cơ bản nhất của tự nhiên___ Cá lớn nuốt cá bé. Hắn ta sẽ đem chính những tổn thương và tra tấn mà bản thân phải chịu khi còn nhỏ ra tra tấn và làm hại những người vô tội. Lấy những việc tàn ác này để chứng minh rằng hắn đã thoát khỏi bóng ma ám ảnh thời thơ ấu và mạnh mẽ hơn. Việc tuân theo quy luật cơ bản nhất của tự nhiên đồng nghĩa với việc hắn đánh mất đi sự đồng cảm và tôn kính cơ bản nhất của con người đối với sinh mạng. Kẻ sát nhân dù có tỏ ra đáng thương và vô tội đến đâu thì hắn cũng chỉ là một con quỷ trong thế giới loài người mà thôi.

Hoàn toàn không đáng để mọi người cảm thông.