Edit + beta: Lười mèo
Trên đường đến địa điểm ghi hình chương trình, áp suất không khí trong xe cực kỳ thấp. Không khí kỳ dị tĩnh lặng đến mức chỉ nghe được toàn tiếng chiếc xe đang chạy trên đường lớn. Ngay cả nhân viên nữ trẻ tuổi vừa nãy hay bắt chuyện với Ôn Trác Ngọc trong tiềm thức cũng lảnh tránh ánh nhìn của cậu.
Ôn Trác Ngọc lấy ra từ trong cặp sách giáo trình đại học bắt đầu từ từ ôn tập lại bài giảng của mình.
Ánh nắng cuối thu chiếu vào từ ngoài cửa sổ xe, nhẹ nhàng chiếu nên má phải Ôn Trác Ngọc. Giống như một tấm lọc ánh sách dịu nhẹ trên khuôn mặt cậu, khiến ngũ quan của cậu càng trở lên thanh tú hơn.
Đạo diễn chương trình ngồi đối diện Ôn Trác Ngọc khẽ thở dài. Khuôn mặt của Ôn Trác Ngọc quả thực khiến người ta ghen tị. Ngay cả khi chụp cận cảnh khuôn mặt của cậu bằng máy ảnh có độ phân giải cao thì đường nét khuôn mặt Ôn Trác Ngọc cũng không thể chê vào đâu được. Hơn nữa, mỗi cử chỉ và hành động của cậu đều hoàn hảo đến mức như thể cậu đã trải qua quá trình huấn luyện nghiêm ngặt nhất trước ống kính.
Nếu như Ôn Trác Ngọc ngày đầu ghi hình chương trình vẫn còn lo lắng, giật mình, lúng túng khi đối diện với máy quay, thì giờ đây Ôn Trác Ngọc đã hoàn toàn thích nghi với trạng thái lúc nào cũng phải đối mặt với máy quay. Mọi người trong tổ chương trình đều cảm nhận thấy rõ sự thay đổi của cậu. Ôn Trác Ngọc biết cách thể hiện bản thân trước ống kính với tốc độ đáng kinh ngạc. Vừa biết tận dụng ống kính để lấy được lợi thế cho bản thân vừa không quên tạo nhiệt cho tổ chương trình.
___Chính là như vậy, mọi người trong xe sau khi nghe câu hỏi vừa nãy của Ôn Trác Ngọc trong lòng đều có phản ứng. Câu hỏi vừa rồi của Ôn Trác Ngọc trước máy quay rõ ràng là một chiêu trò để nhử tổ chương trình. Nếu không có sự đồng ý của Ôn Trác Ngọc, ngay cả khi tổ chương trình đồng ý yêu cầu tài trợ của nhà họ Ứng thì cũng đều bị bị Ôn Trác Ngọc nắm thóp bật lại.
Giờ đây Ôn Trác Ngọc giống như là một nhà tiên tri, cậu hỏi câu hỏi như vậy sau khi nhận được thông báo từ đạo diễn. Nếu tổ chương trình đồng ý nhận tài trợ từ nhà họ Ứng, làm theo yêu cầu mà họ đề ra, cố tình cắt đi những cảnh gây bất lợi cho nhà họ Ứng, trái với mong muốn của Ôn Trác Ngọc trong quá trình biên tập hậu kỳ, thì cư dân mạng xem buổi phát sóng trực tiếp đương nhiên sẽ lên tiếng thay Ôn Trác Ngọc. Nếu Ôn Trác Ngọc nhận lấy tiền bồi thường từ nhà họ Ứng, cậu cũng có thể nói rằng cậu đưa ra lựa chọn cuối cùng như vậy do ảnh hưởng từ tổ chương trình. Suy cho cùng, bàn tay cũng không thể vặn được khửu tay.
Tóm lại, bất kể là Ôn Trác Ngọc lựa chọn như thế nào, cậu đều có thể khiến lựa chọn của mình hoàn hảo không một khiếm khuyết. Nhung người duy nhất bị ảnh hưởng bởi sự việc này chỉ có thể là tổ chương trình của họ mà thôi.
Nữ nhân viên trẻ tuổi vừa nãy nói chuyện với Ôn Trác Ngọc càng nghĩ càng run rẩy khi biết mình đã lỡ lời và đẩy tổ chương trình vào hố lửa. Cô nhân viên này vẫn còn quá trẻ, chưa ý thức được hết việc cần phải cẩn thận cả lời nói và hành động khi là một nhân viên chuyền thông, đây là tố chất rất quan trọng mà những người làm nghề này cần phải có. Khổ nỗi vị khách mời này của chương trình quá cao tay rồi___
Đạo diễn chương trình cười khổ, ra hiệu cho người quay phim tắt camera phát sóng trực tiếp: "Cậu sinh viên này, cậu thực sự đã tạo ra vấn đề lớn cho tổ chương trình của chúng ta rồi đó."
"Thật sao?" Ôn Trác Ngọc cười nói: "Cháu thì lại nghĩ mình đã tạo ra rất nhiều đề tài cùng cảm giác hồi hộp cho người xem chương trình của chúng ta đấy."
Giữa những ánh mắt nghi ngờ và có chút không hài lòng của mọi người Ôn Trác Ngọc bổ xung thêm: "Ít nhất là trước khi tập đầu tiên của chương trình được phát sóng, tất cả cư dân mạng và người xem chú ý đến vấn đề này đều sẽ tò mò không biết cuối cùng tổ chương trình sẽ chỉnh sửa phần này như thế nào."
Đạo diễn chương trình giật mình khi nghe Ôn Trác Ngọc nói. Ông ta kinh ngạc nhìn cậu: "Cậu thật sự là ..." Cậu ta đúng là sinh ra để sống bằng nghề này mà.
Sau khi được Ôn Trác Ngọc nhắc nhở, đạo diễn chương trình cũng nghĩ tới những điểm mấu chốt của việc tuyên truyền. Còn không kịp có thời gian lo lắng cho Ôn Trác Ngọc, ông lại phải nhận tiếp cuộc gọi nữa từ giám đốc muốn bàn bạc với tổ chương trình để sửa lại kế hoạch quảng bá___ Tốt nhất là nên tập chung quảng bá vào hai khách mời chính của chương trình là Ôn Trác Ngọc và Lạc Hi để có thể chấp nhận yêu cầu tài trợ của nhà họ Ứng. Suy cho cùng nhà họ Ứng chỉ đề cập đến quyền biên tập hậu kỳ khi yêu cầu tài trợ chứ không nói rằng sẽ cản trở chiến lược quảng bá của tổ chương trình...
Còn về việc sau khi phát sóng liệu tổ chương trình có bị cư dân mạng mắng chửi hay không? Tất nhiên bên giám đốc cho rằng chỉ cần có tiếng tăm và độ thảo luận, tổ chương trình có bị mắng mấy lần cũng không sao! So với việc kiếm tiền thì chính trực hay không có quan trọng gì?
Khi chiếc xe chạy đến ngoại ô thành phố, tình trạng đường xá ngày càng trở lên tồi tệ. Ôn Trác Ngọc gấp sách lại, nhắm mắt nghỉ ngơi, cậu hoàn toàn không lo lắng đến hành động tiếp theo của tổ chương trình. Kiếp trước Ôn Trác Ngọc đã trải qua quá nhiều mất mát và cạm bẫy, việc phải trải qua quá nhiều âm mưu đã hình thành thói quen bình tĩnh chấp nhận mọi sự việc bất lợi xẩy đến, rồi sau đó là tìm mọi cơ hội để chống trả. Đó là thứ bản chất hung ác đã hòa nhập vào xương tủy của cậu, cho dù có là con mồi bị rơi vào bẫy thì trước khi chết cậu vẫn sẽ chống trả đến cùng.