Xuyên Thành Sư Tôn Phản Diện Của Nữ Chính

Chương 31: Dấu vết của Ma tộc

"Ác mộng?" Tạ Đường ngồi xuống, lấy từ tay áo ra một hộp nhỏ đưa cho Sở Thính Vũ, "Vừa hay mấy ngày nay chưởng môn sư huynh cũng ngủ không ngon, ta đã mang theo giải mộng đan bên người, đưa cho Lục Minh Nguyệt uống thì sẽ ngủ ngon hơn chút."

Sở Thính Vũ nhận lấy, ".......nhưng, con bé đã ngủ rồi, vẫn là để tối uống thì hơn."

Tạ Đường gật gật đầu, "Ừm, tối cũng được."

Triệu Lan đứng kế bên nói chuyện chính, "Vừa rồi ta cùng Tạ Đường từ Kì Văn Quán về, Dương Thanh Tùng nói loại hoa Tử Nguyệt Kì Lan này rất hiếm thấy, chỉ có ở Bắc Thanh Sơn, nên nói chúng ta cẩn thận tra thám xem gần đây có ai rời khỏi Bắc Thanh Sơn."

Sở Thính Vũ vừa để ý bên rèm giường, vừa hỏi: "Hắn nghi ngờ chúng ta?"

"Không phải nghi ngờ, chỉ là suy đoán hợp lí." Triệu Lan sờ sờ cằm, "Khả năng xấu nhất chính là việc này liên quan đến Thẩm Phi Uyên, thời gian không nhìn thấy hắn vừa hay chính là lúc đệ tử Kì Văn Quán và Ngũ Âm Phường mất tích."

Thẩm Phi Uyên liên quan đến chuyện này sao.

Trong trí nhớ của Sở Thính Vũ thì Thẩm Phi Uyên chỉ là một nhận vật phụ mà thôi, sao có thể liên quan đến Ma giới.

"Còn lúc hôm nay ta đi xem thi thể, có phát hiện cái này....." Lúc Tạ Đường nói về chuyện này, sắc mặt trở nên căng thẳng, "Thật ra những đệ tử chết đi đều là hoán đổi hồn."

Hoán đổi hồn.

Sở Thính Vũ nghe đến 3 chữ này đã ngẫn ra, nàng biết cái gì gọi là hoán đổi hồn, hoán đổi hồn không phải người không phải tiên, không phải yêu hay ma, nhìn như người bình thường, nhưng máu chảy trong cơ thể lại có một tác dụng đặc biệt, đó là luyện nội đan.

Nội đan thanh khiết khó mà có được, chưa kể đến viên nội đan vừa có thần tính và ma tính của Đường Mộ Tri lại vô cùng hiếm có, cho dù là đan nguyên của yêu quái bình thường, thì cũng phải luyện mấy trăm năm mới thành được một viên, sau đó bị moi tim lấy đan, tẩy sạch yêu khí rồi lại tự mình nuốt xuống, thế mới hoàn thành.

Phương pháp luyện hóa rất cồng kềnh, nguyên chủ trong nguyên tác cũng vì thế mà muốn nhân cơ hội cướp đan của Đường Mộ Tri, bỏ qua bước luyện hóa.

"Người moi tim đó, rất có thể là vì luyện hóa nội đan." Tạ Đường khó khăn nói: "Nhưng hiện tại chúng ta có vài chỗ không hiểu được, nội đan như thế nào mà lại cần nhiều trái tim để luyện hóa vậy......"

Triệu Lan: "Chúng ta cũng không biết rốt cuộc người đó muốn luyện thành cái gì, lỡ như chuyện này giống thật những tông môn khác nói, là Ma tộc giở trò, thế thì chúng luyện chính là nội đan ma tính, hơn nữa viên nội đan này không thể lường trước được."

Nghe đến đây, Sở Thính Vũ chảy mồ hôi lạnh.

Nguyên tác cũng có nhắc qua chuyện này, liên quan đến mấy trăm năm nay Ma quân của Ma tộc vẫn luôn tìm kiếm nội đan Lăng Quang Thần Quân chuyển thế, bộ tiểu thuyết này là viết những chuyện xung quanh Đường Mộ Tri, nếu thật như Tạ Đường đã nói, thì Ma tộc chính là vì luyện nội đan của Đường Mộ Tri.

Đem nội đan thuần khiết của tiên gia luyện thành nội đan ma tính tàn độc, nghĩ thôi cũng nổi cả da gà.

Hơn nữa chuyện làm Sở Thính Vũ đau đầu là sau khi sư tôn chết thì tác giả đã drop rồi, vốn không biết truyện lúc sau tiến triển như nào.

【Hệ thống: Kiểm tra thấy ngài cần sự giúp đỡ, thẻ nội dung nhân vật chính đã có hiệu dụng, ngài cần phải hoàn thành ba bước, mới có thể phát huy tác dụng của thẻ.】

【Hệ thống: Hãy khiến nữ chính trải qua 3 giai đoạn vui, thất vọng, hối hận, hệ thống sẽ cho phép bạn thực hiện lại lựa chọn ban đầu.】

Sở Thính Vũ: ? Không có chút phòng bị nào mà đã bắt đầu rồi? Hệ thống ngươi tùy tiện quá nhỉ.

Đột nhiên, rèm giường hơi rung động.

Tạ Đường nhìn thoáng, nói: "Hình như Minh Nguyệt tỉnh rồi, vừa hay, ta đưa giải mộng đan cho nàng."

Nói xong, Tạ Đường đã đứng dậy, Sở Thính Vũ thấy không ổn, nàng vội bước đến rèm giường, "Đứa nhỏ Minh Nguyệt này hay nói mớ, để ta xem con bé thức chưa....."

Sở Thính Vũ vén rèm giường, nhìn bên trong, thấy Lục Minh Nguyệt với Đường Mộ Tri chia nhau núp hai bên góc giường, đều nhìn nàng với vẻ không vui.

"Đã thức chưa?"

"....Thức rồi, Minh Nguyệt con ra đây đi." Sở Thính Vũ nhìn thấy biểu cảm của Đường Mộ Tri, thì biết chắc là nàng không thể vui nổi.

Cho ngươi với tiểu sư muội chung giường rồi, sao vẫn chưa vui?

Lục Minh Nguyệt chui đầu ra khỏi rèm giường, Sở Thính Vũ vội ngồi xuống đầu giường, dùng cơ thể che mất Đường Mộ Tri, Lục Minh Nguyệt nói với Tạ Đường: "Cảm ơn Tạ trưởng lão."

"Cầm đi, trước khi ngủ uống hai viên, sẽ ngủ ngon hơn." Tạ Đường đưa giải mộng đan cho nàng.

Đột nhiên, Sở Thính Vũ cảm thấy tay trái của mình mát lạnh, là tay Đường Mộ Tri để trên tay nàng.

Đây là đang làm gì thế...

Triệu Lan nói: "Đợi tối một chút rồi hai người cùng ta đến Kì Văn Quán một chuyến, ít nhất phải điều tra rõ chuyện hoán đổi hồn."

"Vâng." Sở Thính Vũ giữ chặt cái tay đang làm loạn của Đường Mộ Tri.

Nhúc nhích nữa là ngươi bị phát hiện bây giờ, ngoan một chút đi.

Đường Mộ Tri phía sau thì không nghĩ nhiều như thế.

Nàng chỉ là không tự chủ được mà nắm tay Sở Thính Vũ, lúc Sở Thính Vũ giữ chặt tay nàng, nàng chợt nhớ đến lúc trước sư tôn luôn nắm tay nàng như thế này.

Tay sư tôn thật thon, rất trắng, rất ấm áp.

【Hệ thống: Bước 1 thể nội dung nhân vật chính: Sự vui vẻ của nữ chính đã có hiệu lực, +5 vui sướиɠ của nữ chính.】

Sở Thính Vũ: Cuối cùng cũng có phản ứng rồi, ta nói mà, cho nàng cùng tiểu sư muội chung giường là có hiệu quả.【Hệ thống:......】

Lục Minh Nguyệt nhảy xuống giường, Tạ Đường bên cạnh nói: "Ăn cơm trước đi, đợi chút hẳn đi Kì Văn Quán, theo lời Vân Khuyết Tông thì như họ có manh mối mới."

"Mọi người xuống lầu trước đi, ta sẽ xuống sau." Sở Thính Vũ thấy người phía sau không làm loạn nữa, mới thở nhẹ một hơi.

Triệu Lan gật đầu, "Ừm, chuyện này rất khẩn cấp, đừng làm phí thời gian."

Ba người đi xuống trước, cửa phòng vừa đóng lại, Sở Thính Vũ lập tức đẩy tay Đường Mộ Tri ra, đứng dậy nói: "Đi mau."

Đường Mộ Tri bị đẩy ra, trong lòng có chút khó chịu, nàng hỏi: "Sư tôn lại muốn đuổi ta đi đâu nữa."

Sở Thính Vũ không quan tâm nữa, dù sao cái chết của tiểu sư muội mới là nguyên nhân trực tiếp khiến Đường Mộ Tri hắc hóa, bây giờ Lục Minh Nguyệt vẫn còn sống sờ sờ, hận nàng nhiều nhất cũng chỉ là chuyện đẩy nàng ta xuống thác Quỷ Liễu mà thôi.

"Năm đó sư tôn đẩy ta xuống thác nước, hiện tại ta trở về rồi, sư tôn nhìn thấy ta chẳng lẽ không có chút đau lòng nào sao." Đường Mộ Tri nhìn nàng, giọng rất nhỏ, "Ta biết là ta làm sai trước, ta không nên lừa gạt sư tôn chuyện nội đan, càng không nên bị mê muội đầu óc trước mặt ngũ đại tông môn, khiến sư môn nhục nhã, nhưng....sư tôn cũng thật tuyệt tình."

Sở Thính Vũ giật mình.

Êy, khúc này có phải là hơi sai sai không vậy?

Không phải cô nên túm cổ áo ta, sau đó bắt ta thừa nhận lỗi lầm sao.

Sở Thính Vũ lùi lại vài bước, bình tĩnh lại, "Ngươi đi trước đi, đợi lát nữ Linh Nhi cũng sẽ trở về, hiện giờ ngươi đã bị Lục Minh Nguyệt nhận ra rồi, lỡ như Linh Nhi lại biết được...."

Đường Mộ Tri nghe Sở Thính Vũ lánh nặng tìm nhẹ, trong lòng nàng chợt chua xót, giống như những quan tâm cùng chăm sóc của sư tôn lúc trước đều là giả, chỉ vì nàng bị xem là "tàn dư ma tộc", quá khứ đều đã trở thành bóng ma.

Đường Mộ Tri trầm mặc nửa nhịp, sau đó mới lẩm bẩm: "Sư tôn, người chỉ quan tâm sư tỷ với tiểu sư muội, chưa từng nghĩ đến ta sao?"

Có chứ, chắc chắn có nghĩ đến ngươi.

Nhưng ngươi là nữ chính mà, nhân vật chính đều phải trải qua khó khăn thất bại mới có thể tiến tới thành công, đây chính là quá trình thăng cấp của cốt truyện, đều như nhau cả thôi, muốn trách thì trách tác giả không có lương tâm.

"Vi sư sẽ không nói chuyện ngươi trở về với người khác, cũng sẽ không cho Minh Nguyệt nói ra." Sở Thính Vũ nghĩ nửa ngày, cũng chỉ có thể nói như thế: "Lúc nảy ngươi cũng nghe suy đoán của Tạ Đường trưởng lão rồi, cái chết bí ẩn của đệ tử ngũ tông môn lần này có liên quan đến Ma tộc, ngươi vẫn nên...."

"Sư tôn nghĩ ta cũng tham dự vào việc này sao?" Đường Mộ Tri nghe thấy lời này, trong lòng càng lạnh.

Hả? Sao ngươi lại nghĩ thế, ta muốn ngươi tránh xa một chút, nội đan Ma tộc muốn tìm đa ngươi đó đứa trẻ ngốc.

【Hệ thống: Bước 2 thẻ nội dung nhân vật chính: Sự thất vọng của nhân vật chính có hiệu lực, +5 điểm thất vọng.】

Sở Thính Vũ vừa định nói gì đó, nhưng đột nhiên nghe thấy âm thanh ồn ào dưới lầu truyền đến.

Chết thật, không lẽ xảy ra chuyện gì rồi.

Sở Thính Vũ chưa kịp nghĩ, vội đẩy cửa chạy ra, nàng nhìn lên lầu hai, Tạ Đường cùng Triệu Lan đang vung kiếm, đã đánh với mấy tên ma tu.

Nơi này còn có người của Ma tộc!

Sở Thính Vũ rút ra kiếm Kim Phong, lập tức bay xuống lầu, hướng thẳng mũi kiếm về tên ma tu trước cửa, trong chớp mắt chặt đứt hồn phách tên ma tu đó.

"Chuyện gì thế?!" Sở Thính Vũ dịch chuyển đến cạnh Tạ Đường.

"Là người của Ma tộc." Tạ Đường đưa người bị thương vào kết giới của mình, "Vừa nãy Kì Văn Quán đưa tin đến, nói trong thành Liên Mục có tung tích của Ma tộc, hình như bọn họ tìm người quanh đây, nhưng không biết là tìm ai."

Tìm người.....

Không lẽ là Đường Mộ Tri.

Mấy tên ma tu ở đây đã bị Triệu Lan thu phục, thoáng chốc hóa thành một làn khói đen. Triệu Lan thu kiếm, nói: "Đến Kì Văn Quán thôi, hiện giờ chúng ta nên bàn bạc ở Kì Văn Quán vẫn hơn."

Sở Thính Vũ ngẩng đầu nhìn trên lầu hai, nàng không biết Đường Mộ Tri có rời đi hay không, Tạ Đường kéo nàng nói: "Đi thôi Thính Vũ."

"Minh Nguyệt đâu?" Trong lòng Sở Thính Vũ nghi hoặc.

"Minh Nguyệt vừa nói là đi ra ngoài mua đồ rồi." Tạ Đường nói: "Đừng vội, Minh Nguyệt chắc sẽ không có chuyện gì đâu, lát nữa ta sẽ phái để tử đi tìm nàng."

Trong lòng Sở Thính Vũ nghĩ cũng tốt, dù sao mình cũng đến Kì Văn Quán, dù cho Đường Mộ Tri có muốn làm gì thì cũng không có khả năng, hơn nữa nàng có thể tra thám chuyện hoán đổi hồn và Ma tộc.

Ba người liền nhanh chóng đến Kì Văn Quán, trên đường đi gặp cơn mưa nhỏ, Tạ Đường thuận đường mua ba cây ô dầu giấy ở gánh hàng rong, sau đó vội lên đường tiếp.

Vừa đến Kì Văn Quán, họ đã nhìn thấy người của Ngũ Âm Phường, Vân Khuyết Tông, Đảo Tiên Linh đều đã đến. Lâm Quyết vẫn luôn ở Kì Văn Quán, sợ rằng có việc gì gấp, cần có người Bắc Thanh Sơn ở lại nơi đây.

Hắn nhìn thấy Sở Thính Vũ quay lại liền đi đến: "Trưởng lão, người đến rồi."

"Ừm." Sở Thính Vũ gật đầu, nhìn xung quanh phát hiện Đường Mộ Tri cũng đã trở về, hiện giờ nàng đang đeo mặt nạ, đang nói chuyện với mấy đệ tử Ngũ Âm Phường.

Dương Thanh Tùng thấy người của ngũ tông môn đều đã đến, nói: "Các vị đạo hữu, qua điều tra chúng tôi đã có phát hiện mới ———những đệ tử chết đi thật ra đều là hoán đổi hồn."

Hoán đổi hồn không phải ai cũng biết, chỉ có thư giản của Bắc Thanh Sơn và Kì Văn Quán có ghi chép.

Tạ Đường giảng một khóa chi tiết về đặc điểm cùng lại lịch của hoán đổi hồn, sau đó nói: "Thật ra trước khi Vân Khuyết Tông đi tin tức đến cho Bắc Thanh Sơn, nói bọn họ ở thanh Liên Mục phát hiện dấu vết Ma tộc, bởi vì máu của hoán đổi hồn có thể luyện hóa nội đan, chúng tôi đoán rằng chuyện này có thể là do Ma tộc giở trò."

"Chúng tôi đã đưa những thi thể của đệ tử chết đi vào hầm băng để bảo tồn, khiến cơ thể không bị phân hủy, chỉ cần tìm được tim họ về, có lẽ vẫn còn có cách cải tử hoàn sinh."

Triệu Lan hỏi: "Hầm băng ở đâu?"

Dương Thanh Tùng trầm giọng: "Ở cửa kết giới thành Liên Mục, nơi đó có một bí cảnh, chúng tôi vì không muốn Ma tộc lại phá hủy thể xác đệ tử, chỉ có thể chuyển dời thi thể họ đến đó trước."

"Thế chúng ta đi xem sao trước đã, có thể tìm thêm manh môi gì không." Sở Thính Vũ suy nghĩ một lúc, mới nói.

"Ừm, các môn phái điều từ 2 đến 3 người đi tra thám hầm băng, những người còn lại ở đây tiếp tục điều tra tung tích Ma tộc."

Sở Thính Vũ bàn bạc với Triệu Lan một lượt, quyết định do nàng và Tạ Đường đến bí cảnh kết giới, Triệu Lan và Lâm Quyết ở lại đây.

Hiện giờ mưa bên ngoài đã lớn hơn, xung quanh đều mờ mịt sương trắng, không ít người mở kết giới che mưa, chuẩn bị đến cửa giao kết giới thành Liên Mục.

Sở Thính Vũ vừa định mở kết giới, lại nhìn thấy Đường Mộ Tri đứng trước cửa, nhìn cảnh mưa bên ngoài không nhúc nhích.

Khuôn mặt nàng vẫn giấu sau chiếc mặt nạ bạc, bỗng Sở Thính Vũ nhớ đến trước đó nàng luôn nói sư tôn không che ô cho mình, nàng sẽ quên đem ô.

Tuy câu nói nghe có chút cố ý, nhưng Sở Thính Vũ vẫn nhịn không được thở dài.