Đã từng mỗi ngày đều phải tăng ca mới có thể đổi được một vạn tiền lương, hiện tại chỉ đi dị giới một chuyến, liền nhập trướng 350.000 tệ, còn có lúc trước bán hải sản được đến, trên người hắn đã có 500.000 tệ, khiến cho Trình Chu có loại cảm giác không chân thật chút nào.
Trình Chu tự hỏi kế tiếp phải làm gì, lúc vừa trở về thế giới này, hắn có chút không muốn đi nữa, nhưng khi nghỉ ngơi hai ngày, Trình Chu bỗng nhiên phát hiện, hắn thật sự không muốn từ bỏ thế giới kỳ quái kia. Ở đó, linh dược, Tinh Linh Trùng, đấu khí, hải sản…… Hết thảy đều làm hắn dâng lên cảm xúc mênh mông.
Nhưng Dạ U thật sự là một vấn đề, tánh mạng bị người khác quản chế, thật sự là một tai hoạ ngầm rất lớn.
Viên hạt giống kỳ quái kia, gắn liền hắn và Dạ U, trực giác nói cho Trình Chu biết, Dạ U hẳn là không muốn lấy mạng hắn, đối phương cho hắn nuốt loại hạt giống kỳ quái kia, chỉ là muốn bảo vệ mình.
Lúc này, Trình Chu đang ngồi ở một nhà hàng buffet, ăn thịt nướng.
Từ khi hắn vào tiệm cho đến giờ, đã ăn hơn hai mươi đĩa thịt, Trình Chu cảm thấy sức ăn của mình càng ngày càng tốt.
Từ lúc bắt đầu đi dị giới, Trình Chu liền phát hiện sức ăn của mình biến lớn, nhưng lúc này Trình Chu lại phát hiện sức ăn của mình không ngừng biến lớn hơn nữa, trực giác nói cho Trình Chu biết chính mình ăn uống tốt như vậy, rất có thể có liên quan đến Dạ U, có lẽ hiện giờ Dạ U không có ăn gì, cho nên hắn đã ăn luôn phần của Dạ U.
Trình Chu ăn thịt, trog lòng có chút buồn bực, sau khi đã ăn qua thịt Giác Trư, hiện giờ lại đi ăn thịt bình thường, đã không còn lực hấp dẫn với hắn. Trước đó, mỗi lần ăn xong thịt Giác Trư, Trình Chu có thể cảm giác được có một dòng khí nóng đang kích động trong thân thể, nhưng hiện giờ ăn đồ ăn bình thường, nhiều nhất cũng chỉ có thể lấp đầy bụng.
Trình Chu nhịn không được mà hoài niệm hương vị của thịt Giác Trư, đang tính xem nếu hắn lại đi dị giới lần nữa, có thể tìm được cơ hội lộng về một con Giác Trư không.
Hiện tại, thân thể của hắn có chút suy yếu, muốn bắt Giác Trư là rất khó, nếu như có Dạ U hỗ trợ, hẳn là có thể dễ dàng bắt lấy.
Trình Chu vừa ăn vừa suy nghĩ linh tinh, rất nhanh liền phát hiện chính mình giống như đang bị mấy nữ sinh ở bàn bên cạnh nhìn lén.
“Người này ăn thật nhiều!”
“Anh ta ăn kiểu này, có thể mở chương trình phát sóng trực tiếp dạ dày vương.”
“Người này tới đây có một mình, có khi nào là thất tình không, cho nên mới mắc phải chứng ăn uống quá độ! Nghe nói, người bị thất tình rất dễ mất kiểm soát ăn uống.”
“……”
Nghe thấy mấy người xung quanh nghị luận, Trình Chu có chút vô ngữ, mấy người này đến quán ăn không chịu ăn cơm, lại đi nhìn hắn ăn cơm, cũng quá rảnh rỗi đi.
Cứ ăn uống quá độ là thất tình sao? Không thể là do có mộng tưởng quá lớn, cho nên hưng phấn, ăn uống cũng đi theo biến lớn sao? Mấy người này thật nông cạn, quá nông cạn!