Từ Một Kẻ Chăn Heo Ta Trở Thành Hỗn Thế Ma Vương Ở Dị Giới

Chương 14

Trở lại phòng trọ ở thế giới hiện đại.

Trình Chu liền kiểm tra một chút lô hàng hải sản vừa đem về, lần này Trình Chu mang về hải sản có con cua, tôm tích, sò biển, nghêu, sò, con trai……

Kỳ thật, vùng biển bên kia còn có một ít hải sản lớn lên có hình thù kỳ quái, bởi vì Trình Chu chưa từng thấy qua mấy loại hải sản này, cho nên mới không muốn lấy về.

Trình Chu nấu một nồi lẩu hải sản thập cẩm, hải sản mang từ dị giới trở về, sau khi nấu lên, hương vị không khác mấy với hải sản ở thế giới này, sau khi ăn xong, Trình Chu cũng không có phát hiện thân thể xuất hiện tình huống dị ứng hải sản, cũng thoáng yên tâm một chút.

Trình Chu đem mấy thùng hải sản ra ngoài bán.

Trình Chu dọn đến thành phố Q là một thành phố ven biển, có chủ đầu tư ở chỗ này mở một khu du lịch với quy mô rất lớn, bình thường đều có rất nhiều người tới đây du lịch.

Nơi này có rất nhiều nhà hàng hải sản, bờ biển cũng có rất nhiều ngư dân ra biển bắt hải sản, sau khi bắt được hải sản sẽ đưa tới chợ hải sản để bán, cũng có một số người sẽ trực tiếp đưa đến nhà hàng hải sản để bán.

Trình Chu tìm một chợ hải sản để bán hải sản, hải sản của Trình Chu có chất lượng không tồi, rất nhanh đã bị tranh mua không hết.

Trình Chu lấy giá 20 tệ một cân bán ra, Trình Chu đạp xe ba bánh tới lui ba lần, bán ra khoảng 500 cân hải sản, qua lại vài lần liền thu vào gần một vạn đồng.

(1kg = 2 cân)

Đạp xe ba bánh một ngày ba bận, làm Trình Chu cảm thấy sức cùng lực kiệt, nhưng khi nhìn thấy tiền, Trình Chu lại cảm thấy máu toàn thân như sống lại. Đến tối, Trình Chu nằm trên giường đếm tiền, cảm thấy chính mình đã bước được bước đầu tiên trên còn đường làm trùm thuỷ sản.

Nếm qua ngon ngọt, Trình Chu liền quyết định sẽ trở thành trùm hải sản của thế giới này.

Ngày hôm sau, Trình Chu mua thêm 50 cái thùng nhựa, lại mua hơn một trăm bịch bánh mì ngọt, hai thùng nước có ga chất lên xe ba bánh, sau đó tiến vào dị giới.

Trình Chu cũng có tiếp xúc vài lần với thôn dân, đã trở thành người giàu có trong mắt các thôn dân ở đây.

Lần này Trình Chu vừa xuất hiện, lập tức đã được một chúng thôn dân hoan nghênh.

Trình Chu dưới cái nhìn chăm chú của các thôn dân mà đem xe ba bánh chạy tới bờ biển.

Có thể là đã nếm qua ngon ngọt của bánh mì, lúc này ở bờ biển tụ tập rất nhiều thôn dân, số lượng thôn dân ở đây đã vượt qua lần trước.

Trình Chu để lại mười cái thùng nhựa, đem 40 cái thùng nhựa khác thả xuống dưới, ra hiệu cho mọi người, một thùng nhựa chứa đầy hải sản, sẽ đổi được năm bịch bánh mì ngọt và một chai nước có ga (Coca).

Trình Chu chỉ thu mười thùng hải sản, nếu tới lúc hắn phải rời khỏi đây, mà có người chỉ mới bắt được có nửa thùng hải sản, vậy sẽ được hai bịch bánh mì.

Thôn dân rất nhanh liền hiểu được ý của Trình Chu ý, sau đó, mấy chục cái thùng nhựa mà Trình Chu mang lại đây đều bị mọi người tranh đoạt.

Trình Chu ngồi trên xe ba bánh ngắm nhìn phương xa.

Mạch Ân đứng ở bên cạnh, vô cùng sùng bái mà nhìn Trình Chu.

Mạch Ân bởi vì được Trình Chu coi trọng, đầu tiên là được một cái chân của lợn rừng, sau đó lại nhận được rất nhiều bánh mì ngọt.

Trong thôn có rất nhiều thôn dân đều âm thầm cảm thấy vận khí của Mạch Ân không tồi, nếu có thể được Trình Chu coi trọng, có lẽ sẽ có hi vọng trở thành tuỳ tùng của một người kỵ sĩ.