Cỏ ba lá điên cuồng sinh trưởng, trong đó có một gốc cây cỏ bốn lá đặc thù, trực tiếp sinh trưởng tới hai mét, nguyên một mảnh ruộng cỏ ba lá mới vừa được dọn xong, lúc này đã mọc trở lại.
Mấy thôn dân nơm nớp lo sợ mà nhìn Tiểu May Mắn, giống như có chút khủng hoảng.
Trình Chu khẽ thở dài một hơi, sờ sờ Tiểu May Mắn, trấn an nó một phen.
Tiểu May Mắn rũ đầu xuống, có chút ảm đạm, lùi về trong thân thể của Trình Chu.
Sau khi đi dạo hết thôn, Mạch Ân lại dẫn Trình Chu tới bờ biển.
Có Mạch Ân làm người dẫn đường, làm Trình Chu tiết kiệm rất nhiều thời gian, trải qua thăm dò, Trình Chu đã biết thôn nhỏ này tên là thôn Hắc Mạch, ba mặt của thôn Hắc Mạch đều là biển, trong đó có một mặt là núi lớn, núi lớn ngăn cách thôn Hắc Mạch và người bên ngoài liên hệ.
Toà núi lớn bên ngoài thôn Hắc Mạch, tên là Giác Trư lĩnh, trong núi có rất nhiều Giác Trư.
Muốn từ trong thôn đi xuyên qua Giác Trư lĩnh để ra bên ngoài, ít nhất cũng phải mất 10 tiếng đồng hồ, đây là dưới tình huống thuận buồm xuôi gió không xảy ra chuyện gì, trên thực tế, trong núi có rất nhiều rắn độc, dã thú, thôn Hắc Mạch không có kỵ sĩ, thôn dân muốn đi xuyên qua Giác Trư lĩnh, rất dễ phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Trình Chu đứng ở bờ biển, nhìn bờ biển nằm đầy bùn ốc, tôm tích, tôm đuôi màu, con cua…… Cảm xúc rất là mênh mông.
Trình Chu phát hiện, ba mặt của thôn Hắc Mạch là biển, tài nguyên của biển vô cùng phong phú, Trình Chu đang suy nghĩ, nếu hải sản ở nơi này cũng giống với thế giới hiện tại, có lẽ hắn sẽ có hy vọng trở thành trùm hải sản.
Mạch Ân nhìn Trình Chu, có chút khẩn trương mà khoa tay múa chân một phen.
Trình Chu nhìn chằm chằm Mạch Ân một lát, đại khái cũng lĩnh hội được ý tứ của Mạch Ân.
Lúc trước, người của thôn Hắc Mạch trong lúc đói khát, cũng từng ăn qua hải sản, nhưng sau khi một ít thôn dân ăn xong hải sản, liền sinh bệnh, từ đó về sau, thôn dân cũng không dám ăn hải sản.
Trình Chu cảm thấy người của thôn Hắc Mạch sau khi ăn hải sản bị sinh bệnh, hẳn là do bị dị ứng hải sản không thể ăn hải sản hoặc hải sản không được rửa sạch, sau khi nấu chín ăn vào sẽ tiêu chảy.
Càng là nơi lạc hậu, người dân ở đó càng dễ dàng rơi vào khủng hoảng, tình trạng dị ứng hải sản ở thế giới hiện đại cũng thường thấy, bất quá, ở chỗ này rất có thể sẽ trở thành ma quỷ bám vào người.
Vào thời trung cổ ở Châu Âu, mọi người coi người bị bệnh truyền nhiễm là kẻ tà ác, cho rằng người này là tội nhân đã đem tai hoạ đến nhân gian, sau đó vô cùng tàn khốc mà xử tử người bệnh, cũng không biết nơi này có tồn tại hành vi như vậy không nữa.
Trình Chu vẫy vẫy tay, tỏ vẻ cho Mạch Ân biết là hắn đã hiểu.
Trình Chu cho một người năm bịch bánh mì ngọt để thuê họ làm việc, sau đó thuê mười thôn dân giúp hắn đi biển bắt hải sản.
Rất nhiều thôn dân đều không dám tới gần Trình Chu, nhưng lại rất để ý mọi hành động cử chỉ của Trình Chu.
Trước đó Trình Chu cho Mạch Ân bánh mì, rất nhiều người đều nhìn thấy.