Từ Một Kẻ Chăn Heo Ta Trở Thành Hỗn Thế Ma Vương Ở Dị Giới

Chương 76

Mẹ Trình cau mày, không nói gì, thật ra vừa rồi lời nói vừa ra khỏi miệng, bà đã cảm thấy hối hận, bà nghĩ lại cảm thấy khả năng Trình Chu tự mua xe là rất thấp, nói như vậy chẳng khác nào tự tát vào mặt mình.

Mấy người đang nói chuyện trong nhà thì Trình Chu và Trình Dương lái xe đến trước cửa.

Lúc này nhà họ Trình đã có khá đông họ hàng đến chơi, Trình Chu và Trình Dương lần lượt bước xuống xe.

Ba Trình nghe thấy tiếng con trai về như trút được gánh nặng.

Ông bước ra khỏi nhà, nhìn thấy hai chiếc xe trước cửa, có chút khó hiểu: "Sao lại đem thêm một chiếc xe trở về nữa vậy?"

Một chiếc xe còn chưa rõ nguồn gốc, vậy mà Trình Chu và Trình Dương còn rước thêm một chiếc xe nữa về.

Trình Dương bước xuống xe, hào hứng nói: "Ba, xe này là anh hai mua tặng ba, trả hết một lần luôn, đứng tên ba, ba có vui không?"

Vừa nói, Trình Dương vừa đưa chứng minh thư cho ba mình, ba Trình cốc đầu cậu một cái.

"Cái thằng nhóc này, ai cho mày tự tiện lấy chứng minh thư của ba, xe ở nhà vẫn chạy tốt, tốn tiền mua xe mới làm gì?"

Trình Dương xoa xoa đầu, lầm bầm: "Xe ở nhà cũ lắm rồi, cũng đến lúc phải đổi rồi, chẳng phải ba cũng muốn đổi xe từ lâu rồi sao."

Ba Trình giả vờ giận dữ nói: "Nói bậy gì đó, ba muốn đổi xe hồi nào?"

Trình Dương bĩu môi: "Rõ ràng là ba nói, sau này có tiền sẽ đổi cái mới."

Ba Trình tuy ngoài miệng quở trách Trình Chu tiêu tiền lung tung, nhưng trong lòng lại rất vui, ông cứ đi đi lại lại quanh xe ngắm nghía, còn mở cửa xe ngồi vào trong lái thử.

"Tiểu Chu, chuyện này là sao vậy?" Mẹ Trình nhìn Trình Chu hỏi.

"Con nghe Dương Dương nói xe của ba bị hỏng, nên mua cho ba cái mới." Trình Chu đáp.

Mẹ Trình liếc nhìn Trình Chu, nói: "Xe ba con đâu đến nỗi phải đổi, cũ sửa lại là được rồi, vậy còn chiếc xe này là sao?"

"Chiếc này là của con, con tự mua." Trình Chu nói.

Mẹ Trình có chút kinh ngạc: "Thật sự là con tự mua sao?"

Lý Hồng cau mày, nói: "Tiểu Chu, cháu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, đừng nói là vay nặng lãi đấy nhé, vay nặng lãi chính là vực sâu không đáy đấy!"

Trình Dương nghe vậy liền bực bội nói: "Bác gái, bác nói gì vậy? Sao anh con có thể đi vay nặng lãi được, anh con vừa mới hoàn thành một vụ làm ăn lớn, được sếp thưởng cho năm trăm nghìn tệ."

Giàu có không nên khoe khoang, vốn dĩ Trình Dương không định nói chuyện anh trai được thưởng năm trăm nghìn ra, nhưng bị Lý Hồng kɧıêυ ҡɧí©ɧ, cậu liền không nhịn được nữa.

Lời vừa nói ra, mấy người hàng xóm đang ngồi chơi liền ồ lên kinh ngạc.

Năm trăm nghìn tệ đối với nhiều người thành phố có thể không phải là số tiền lớn, nhưng đối với người dân ở nông thôn, quanh năm suốt tháng bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, làm lụng vất vả trên công trường thì đó là một số tiền rất lớn.

Mọi người xung quanh đều khen ngợi Trình Chu giỏi giang, tương lai xán lạn.

Nghe nói chiếc xe là do Trình Chu tự mua, mẹ Trình cũng cảm thấy hãnh diện, tự hào.