Từ Một Kẻ Chăn Heo Ta Trở Thành Hỗn Thế Ma Vương Ở Dị Giới

Chương 57

Trình Chu mang theo một thùng bánh mì, mười mấy cây dùi cui điện xuống núi.

Trình Chu xuất hiện trước cửa thôn Hắc Mạch, rất nhanh liền khiến cho thôn dân chú ý.

Thôn trưởng nơm nớp lo sợ đi ra đón, có chút ngượng ngùng nói gì đó.

Dưới sự trợ giúp của Dạ U, ngôn ngữ dị giới của Trình Chu đã tiến bộ vượt bậc, cũng biết thôn trưởng đang tỏ vẻ xin lỗi hắn.

Lúc đầu, Trình Chu cũng không rõ thôn trưởng đang xin lỗi chuyện gì, nhưng đến khi nhìn thấy chiếc xe ba bánh, Trình Chu liền hiểu ra.

Lốp xe ba bánh đã nổ, vành xe cũng không tròn.

Trình Chu biến mất mấy ngày, lúc đầu thôn dân cũng không dám đυ.ng đến đồ vật của Trình Chu.

Sau khi Trình Chu biến mất được vài ngày, mấy thôn dân đã khống chế không được lòng hiếu kỳ, đợi đến ban đêm liền lén đạp xe ba bánh của Trình Chu, có một thì có hai, tình huống phát triển thành mấy thôn dân cướp xếp hàng để đạp xe ba bánh, sau đó là mấy người cùng nhau đạp một chiếc xe ba bánh ở trong thôn lắc lư khắp nơi, cuối cùng là xe ba bánh bị hư.

Sau khi phát hiện xe ba bánh bị hư, thôn dân liền hoảng sợ, cũng bắt đầu hợp sức tu sửa, nhưng càng sửa càng hư, cuối cùng liền biến thành bộ dáng như hiện tại!

Thôn trưởng nhìn Trình Chu, có chút ngượng ngùng dò hỏi: “Không biết ngài còn thu hải sản không? Đều đã chuẩn bị tốt.”

Trình Chu nhíu mày, nói: “Trước giữ lại nuôi đi.”

Tuy rằng dựa vào bán đá quý kiếm lời số tiền lớn, nhưng đá quý cũng chỉ có thể làm một cú, kỵ sĩ giống như Parsons, vẫn là số ít, giai đoạn hiện tại, so với việc trở thành thương nhân đá quý thì, trở thành trùm hải sản càng thêm đáng tin cậy hơn một chút.

Thôn trưởng nhìn Trình Chu mang tới bánh mì, có chút đỏ mắt hỏi: “Ngài còn chuyện gì khác, cần hỗ trợ không?”

Trình Chu gật đầu, nói: “Có chứ! Ta muốn ở trong thôn gieo trồng cỏ ba lá để nuôi heo.”

Thôn trưởng kích động nói: “Không được, không được đâu!”

Trình Chu đã sớm liệu đến phản ứng của thôn trưởng, nghe vậy không chút hoang mang nói: “Ta có thể tạm thời đem Thần Khí cho các ngươi mượn dùng, kể từ đó, nếu có lợn rừng xuống núi, cũng không đến mức hoàn toàn không có khả năng đánh trả.”

Thôn trưởng trừng lớn mắt, tràn đầy kinh ngạc nói: “Ngài thật sự chịu đem Thần Khí cho chúng ta mượn dùng sao?”

Thôn trưởng đã thèm muốn cây dùi cui điện của Trình Chu rất lâu, nhưng Trình Chu lại rất cẩn thận, dùi cui điện chưa bao giờ rời khỏi người, thôn trưởng cũng chỉ có thể nhìn cho đã thèm.

Trình Chu gật đầu, nói: “Đúng vậy.”

Sau khi nắm giữ đấu khí, năng lực khống chế dùi cui điện của Trình Chu cũng tăng lên, lần này Trình Chu mang tới dùi điện có uy lực rất bình thường, cho dù đánh vào trên người hắn, cũng sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến hắn.

Thôn trưởng tự hỏi một chút, sau đó nói: “Để ta triệu tập thôn dân, dò hỏi ý kiến của mọi người một chút.”

Trình Chu gật đầu, nói: “Được.”