Vợ Yêu Của Lục Tổng Không Phải Dạng Vừa

Chương 4: Thiên Khuyết

Cố Mang bật máy tính lên, đăng nhập vào trò chơi.Lục Thượng Cẩm nhìn Cố Mang nói nhẹ không nghe, nặng không nghe, cảm thấy đau hết cả cái đầu.

Lục Thượng Cẩm đành thở dài, nói: "Vậy hai ngày nay hai chị em cứ đi dạo, đi chơi cho khuây khoả đi, cần xe hay không, chú đưa chìa khoá xe cho hai đứa?"

Tốc độ của đôi bàn tay mảnh khảnh xinh đẹp của cô gái trên chuột và bàn phím nhanh đến mức Lục Thượng Cầm nhìn hoa cả mắt. Ánh mắt của cô gái không thèm nhìn Lục Thượng Cầm lấy một cái.

Lục Thượng Cầm cảm thấy quá khó khăn.

Cố Tứ cầm một trong ba cái điện thoại trên giường chơi ngước mắt lên nhìn Lục Thượng Cầm nói: "Không cần xe, gặp lại chú Lục sau."

Lục Thượng Cẩm: "..."

Hai chị em nhà này thật sự rất giông nhau, một người tung một người hứng, ai ai cũng đều rất kiêu ngạo.Rời khỏi phòng hai chị em nhà họ Cố, sau khi đóng của phòng lại, Lục Thượng Cầm có chút hoài nghi nhân sinh.

Nghĩ ông ta đường đường là uỷ viên thư ký Minh Thành!

Là một trong những người có tiếng nói ở Minh Thành. Mà cũng có một ngay rơi vào tình thế như hiện tại.

....

Cố Mang từ phòng tắm đi ra, cầm khắn lau khô tóc.

Nghe thấy Cố Tứ đang trò chuyện cùng ai đó, cô ấy nhướng mi mắt lên, nhìn sang với đôi mắt đầy vẻ lạnh lùng.

Nhìn thấy Cố tứ đang ngồi trước máy vi tính, cô không biết làm thế nào mà thằng nhóc này có thể giải mã được mất khẩu máy tính của cô ấy.

Nó có chút tiến bộ.

Trên màn hình máy tính, có một khuôn mặt của người phụ nữ trong cực kỳ có sức quyến rũ.

Lớp trang điểm tinh xảo, lông mi dài, kẻ mắt xanh lam khiến mỗi cữ động và nụ cười cô ấy hết sức quyến rũ, giống như tiên nữ gây rắc rối cho chốn nhân gian.

Bối cảnh phía sau cô ấy là sàn nhảy trong một quán bar.

"Xin chào, Cố tiểu thư." Người phụ nữ cười một cách kiều diễm, hơi híp mắt, làn da trắng sứ, mặc áo ống kết hợp với áo khoác da bên ngoài, vừa xinh đẹp, lại không kém phần gợi cảm, không ít nam nhân đi qua, không khỏi quay đầu nhìn lại.

Cố Tứ hai mắt sáng ngời hỏi: "Chị Lâm, trong quán bar có gì vui hay không?"

"Rất thú vị nha, nhìn xem các chị gái phía sau cuồng nhiệt nóng bỏng như thế nào." Lâm Sương nhướng mày, ngữ khí tràn đầy dụ hoặc, "Tiểu đệ, để chị gái mang ngươi đi chơi."

Cố Tứ hưng phấn nói: "Được, được nha! A.."

Cả người cậu nhóc bất ngờ bị túm lấy ở phía sau cổ áo, nhấc bỗng lên phịch một tiếng cậu nhóc bị ném trên giường.

Đông tác hết sức dứt khoát và lưu loát. Cậu nhóc té ngã chõng vó trên giường.

Chờ cậu đứng dậy từ trên giường cậu thấy chị gái cậu đã ngồi vào vị trí mà cậu vừa mới ngồi.

Đôi chân dài mảnh khảnh và thắng tắp được chị cậu vắt chéo đặt trên bàn. Lưng thoải mái tựa ra phía sau ghế, ghế ngã một góc 30 độ rất vững chãi.

Cô gái ngồi trên ghế hiện ra một vẻ đầy hoang dã.

Cố Mang lau tóc, mở đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn Lâm Sương, trong mắt tràn ngập sương lạnh.

Lâm Sương bĩu môi, nũng nịu nói, " Làm sao vậy, sao lại nhìn tôi nhứ vậy chứ?"

"Đừng đem em trai tôi làm hư." Giọng nói của Cố Mang lạnh lùng, mới mở miệng nói liền mang theo một chút áp lực, cô lười biếng hỏi: "Tìm tôi có chuyện gì?"

Lâm Sương nhấp một ngụm rượi, mỉm cười đầy quyến rũ.

"Cái người họ Lục kia tìm cô, tôi dùng định vị của cô động chút tay chân, đem người lừa gạt tới chỗ này, cô có muốn tới chơi chút không?"

Cố Mang dừng một chút, đem khăn trên tay đặt ở trên bàn, "cô sợ thiên hạ không đủ loạn sao."

"Làm sao có thể sợ thiên hạ không đủ loạn." Lâm Sương thích nhất là cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô hỏi: "Cô đối với Lục thiếu gia không có hứng thú hay sao?"

"Cô cũng đừng mà có xem thường anh ta." Cố Mang nói.

Tuổi tác là thứ nguỵ trang tốt nhất của cô, không ai có thể ngờ vị thành y mà họ luôn tìm kiếm chỉ mới có mười bảy tuổi.

Nhưng đối với Lục Thừa Châu mà nói, cô không giám ở trước mặt anh mà trêu đùa, trước mặt anh cô cẩn thận một chút.

"Kinh thành tiếng tăm của Lục thiếu lừng lẫy, tôi nào dám xem thường anh ta." Lâm Sương khua khua tay, lại hỏi: "Ngươi thật sự không tới sao? Tối nay bên trong quán bar có một buổi đấu giá, cuối buổi đấu giá cò một khối ngọc bội, có tác dụng trấn tĩnh thần kinh, lời đồn cũng ít có ác, mấy năm nay chẳng phải cô đang nghiên cứu các phương pháp điều trị thần kinh hay sao."

Đôi mắt trong veo của Cố Mang có một chút dao động cảm xúc, " Cô đang ở đâu."

"Tôi đang ở quán bar Thiên Khuyết."

Thiên khuyết địa điểm giải trí bậc nhất kinh thành, có mức phí ăn chơi cao nhất Minh Thành.

Những người vào được đó không phải người đơn giản, những người váo được đó không phú thì quý.