Bé Con Omega Duy Nhất Của Toàn Thế Giới

Chương 4

Biết rõ tính cách của ba mẹ nuôi nên Tần Trạch không chọn cho ba mẹ nuôi một vài chỗ ở có điều kiện quá đắt đỏ, cũng không tự mình tạm ứng một phần tiền cho thuê mà nghiêm túc chọn một khu tập thể của trường Tiểu học công lập.

Người sống trong khu phần lớn đều là giáo viên và người nhà của trường Tiểu học công lập kia, nhân viên qua lại dễ dàng, nhưng bởi vì khu tập thể này đã xây được nhiều năm, một bên tường trải dài đầy dây thường xuân nên tiền thuê nhà cũng không tính là đắt.

Đường Chí Dũng và Trần Mạnh cũng coi như bớt được gánh nặng với số tiền tiết kiệm trong mấy năm nay.

Biết hai vợ chồng mang theo một đứa trẻ ngồi tàu hỏa suốt hai ngày hiện giờ chắc hẳn đã rất mệt mỏi, hai thiếu niên dẫn đường cũng không nán lại lâu, trước khi đi chỉ nói cho họ biết những địa điểm công cộng như khu chợ, bệnh viện, đồn công an, siêu thị bách hóa ở gần đây, sau đó khéo léo từ chối lời mời bọn họ ăn cơm của Đường Chí Dũng, rời khỏi khu tập thể.

Nhìn theo bóng dáng khuất dần của hai thiếu niên, Đường Chí Dũng quay đầu lại nhìn căn phòng trống không có phần cửa hướng về phía Tây Nam trong gian nhà tứ hợp viện kia, vừa nãy anh ấy đã đóng tiền thuê nhà, đây là nơi gia đình bọn họ sẽ ở trong hai năm tiếp theo.

Mấy tiếng sau đó, Đường Chí Dũng và vợ là Trần Mạnh không nghỉ ngơi ngay mà đặt con trai nhỏ vẫn còn đang ngủ lên chiếc giường đã lau khô sạch sẽ, sau đó đến cái giếng trong viện lấy chậu nước bận rộn quét tước trước sau một lượt.

Đầu tiên là đến nhà chủ thuê ở cách vách lấy ít than. Ban đầu, Trần Mạnh muốn đến khu chợ ở thành phố C mua, nhưng chủ thuê thấy bọn họ vừa chuyển đến, lại mới đóng tiền thuê nhà liền bảo rằng sẽ đưa cho bọn họ một ít.

cô ấy thả cục than vào bếp lò trong phòng, dùng tờ báo cũ dẫn lửa đốt than lên, cửa sổ hơi hé ra một cái khe nhỏ, căn phòng vốn lạnh lẽo như hầm băng lúc này mới dần dần ấm lên.

Hai vợ chồng cũng không cần thỉnh thoảng phải đến trước giường kiểm tra xem tay của đứa trẻ đang ngủ có lạnh không nữa.

Đợi đến khi quét dọn xong căn phòng từ trong ra ngoài, Trần Mạnh đi đến khu chợ gần đó mua đồ ăn về, trời bên ngoài đã sắp tối đen.

Thậm chí, ngoài trời bắt đầu có những bông tuyết lớn nhẹ nhàng rơi xuống.

Ngoài phòng đang đợt rét đậm, trong phòng, người phụ nữ đang ngồi bên bếp lò nướng mấy củ khoai nhỏ.

Mấy củ khoai lang nhỏ chín rất nhanh, trong không khí dần tràn ngập mùi hương ngọt ngào của khoai nướng.

Trong lòng thầm tính toán thời gian, đầu tóc của mình đã sửa sang chải chuốt lại chỉnh tề, mặt cũng đã rửa, người phụ nữ có khuôn mặt thanh tú nhẹ nhàng đi đến bế con trai nhỏ trên giường lên, dùng bàn tay đã rửa sạch sờ khuôn mặt nhỏ nhắn nóng hầm hập vì ngủ của con trai: "Thu Thu, dậy thôi. Chúng ta đến nơi rồi."