Đại Lão Giới Huyền Học Xem Bói Rất Linh!!!

Chương 18: Hắc Huyền Sư

Một tiếng "Ầm" vang lên thật lớn giữa đêm khuya, chiếc xe xuyên qua làn sương mù dày đặc trắng xóa, một mạch lao qua quảng trường rộng rãi, cuối cùng vững vàng trở lại trên con đường quốc lộ vắng tanh.

Chị chủ nhà từ từ mở mắt ra, xe đã tắt máy không biết tự lúc nào, trước mặt vừa vặn có một chiếc đèn đỏ.

Em gái chị chủ nhà ngồi trên dãy ghế đằng sau nhìn cảnh sắc quen thuộc xung quanh mà suýt nữa bật khóc vì vui mừng.

Cô chuẩn bị tốt nghiệp nghiên cứu sinh, lúc này mà chết thì thật sự rất đáng tiếc, may mắn thế nhưng cô mạng lớn thoát nạn!

Sau khi vượt qua chiếc đèn đỏ trước mặt, họ không quay về chỗ cây cầu nữa, và lần này họ về đến nhà trong tích tắc.

"Nhanh!"

Chiếc xe dừng lại ngay dưới sảnh của tòa chung cư, ba người họ không dám chậm trễ một giây này, lập tức mang thi thể của Như Như trở về nhà.

Một giờ sáng, Ninh Chi ngồi trên giường nhìn thi thể ướt sũng đang được đặt giữa phòng, quay đầu nói với vợ chồng chủ nhà đang đứng gần đó: "Tôi cần giấy vẽ bùa màu đen cùng với màu đỏ chu sa. Chu sa dùng để thu hút linh hồn, ngoài ra thì tôi cần cả máu của hai vợ chồng nữa.

"Được, trong nhà tôi không có sẵn bùa chú với chu sa, để tôi đi chuẩn bị."

Sau khi trải qua mấy chuyện kỳ lạ kia, lại thêm hy vọng cứu con gái nên người chồng chị chủ nhà đã thay đổi thái độ hoàn toàn, nghe thấy lời Ninh Chi nói liền đi ra ngoài mua giấy vẽ bùa với chu sa mà không phàn nàn lấy một lời.

Đi được hai bước, anh quay đầu lại hỏi: "Chu sa thì có thể mua được ở hiệu thuốc nhưng mà giấy vẽ bùa màu đen thì có thể mua được ở đâu vậy?"

"Đến mấy nhà bán quan tài hoặc là nhà tang lễi." Ninh Chi nhấn mạnh: "Nhớ kỹ là nhất định phải là giấy vẽ bùa màu đen."

_______

Ba giờ sáng, dương khí do mặt trời mang đến ban ngày đã cạn kiệt, âm khí ngủ yên đã bắt đầu rục rịch trong đêm, thời điểm này là thời điểm âm khí nhiều nhất.

Cậu nhân viên trực tại nhà tang lễ đang xem bộ phim hành động tình cảm xứ Hàn đang ngáp ngắn ngáp dài.

Cậu ta nhướng mày, trong lòng không khỏi than thở.

Lúc này người sống đều đã ngủ hết rồi, làm gì có khách đến tìm nữa cơ chứ, tại sao lại phải cần trực quầy?! Vẫn cứ cần người trông cái cửa hàng bán đồ cho người chết như thế này!

Đáng tiếc vẫn còn rất nhiều người nhẹ dạ cả tin, như cậu ta lúc mới đi làm chủ cửa hàng đã bảo sẽ mở cửa 24/24 giờ, thế nên giờ có buồn ngủ thế nào cũng phải ngồi đây trông hàng.

Ngay tại lúc cậu ta sắp ôm mặt mà ngủ gật thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng xe đang từ từ đến gần, cuối cùng dừng lại ngay trước cửa của cửa hàng họ.

Nhân viên bán hàng còn tưởng là ông chủ nửa đêm không ngủ đến kiểm tra, suýt chút nữa thì nhảy dựng lên, mím môi, vừa mở mắt đã thấy một người đàn ông lạ mặt xuống xe.

"Xin chào, cậu có bán giấy vẽ bùa đen và chu sa không?"

Nghe được một nửa thì cậu nhân viên trông hàng đã biết người đàn ông muốn gì, nghe đến mấy chữ "giấy vẽ bùa màu đen", bàn tay đang cầm giấy bùa màu vàng lập tức cứng đờ lại.

Giấy bùa đen? Đó không phải là...

Đầu ngón tay cậu lạnh dần đi.

Thấy cậu nhân viên bán hàng đứng yên không nhúc nhích, anh chủ nhà đang lo lắng cho con gái liền không khỏi sốt ruột: "Xin hỏi nơi này có bán giấy vẽ mùa màu đen không?"

"... À vâng vâng..."

Chồng chị chủ nhà không hề chú ý đến nụ cười cứng nhắc của nhân viên bán hàng, cứ như vậy thở phào nhẹ nhõm.

Anh ta chưa từng nghe đến giấy bùa chú màu đen, trước đó còn lo lắng không mua được vật phẩm này, không nghĩ tới vừa đến cửa hàng đầu tiên đã tìm được!

"Tôi muốn..." Chồng chị chủ nhà lấy điện thoại di động ra, chợt phát hiện mình quên không hỏi Ninh Chi cần bao nhiêu lá bùa, liền nói với nhân viên: "Tôi lấy mười tờ!"

Trên trán nhân viên bán hàng xuất hiện vài giọt mồ hôi lạnh, cậu run rẩy nhìn bóng người đàn ông.

May mắn thay may mắn thay, ông trời phù hộ, người này có bóng, đây là người không phải ma!

Nhưng người cần đến giấy bùa đen thì làm gì có ai khác ngoài Hắc Huyền Sư! Nghĩ đến những Hắc Huyền Sư gϊếŧ người không chớp mắt kia, lại còn có sở thích nuôi đủ các loại yêu ma quỷ quái, chân cậu nhân viên trẻ tuổi lập tức mềm nhũn.

Chuyện này còn tệ hơn cả gặp ma! Thà là ma quỷ tới mua hắc phù cơn hơn là gặp Hắc Huyền Sư!

Cậu ta chống tay lên quầy cố gắng không để lộ bất kỳ dấu hiệu khác lạ nào, thế nhưng giọng nói run rẩy vẫn phản bội lại cậu ta: "Nhưng chúng tôi chỉ còn lại ba cái mà thôi..."

"..." Chồng của chị chủ nhà nghe vậy lập tức cau mày: "Ba cái cũng được, tổng cộng là bao nhiêu tiền?"

"Hắc phù rất hiếm, một cái hai trăm, chu sa loại trung bình là năm trăm một hộp..."

Gia đình của anh chủ có cả tòa chung cư, hàng tháng thu tiền nhà cũng không thiếu tiền, thế nên anh chủ ngay lập tức bỏ qua chu sa loại trung bình kia: "Tôi muốn loại tốt nhất."

"Chu sa loại tốt nhất là năm mươi ngàn..."

"Lấy hai hộp."

Chồng của chị chủ nhà cầm lấy đống đồ vừa mua đi ra cửa, cậu nhân viên bán hàng ngay lập tức ngồi bệt xuống đất, đến lúc phản ứng lại mới phát hiện ra lưng áo phía sau của mình đã ướt đẫm mồ hôi.

Cậu ta vội vàng ngồi dậy, vồ lấy điện thoại đánh thức ông chủ đang ngủ say dậy.

"Ông chủ, có chuyện quan trọng! Thật sự có người tới cửa hàng chúng ta mua ba tờ hắc phù đấy!"

____

Bút lông chấm đẫm chu sa cùng máu tươi, bài tay tái nhợt đang không ngừng di chuyển, cây bút múa lượn trên tờ hắc phù, nét chữ trên giấy như rồng bay phượng múa, lúc mà lá bùa được vẽ xong liền lóe lên ánh sáng đỏ.

"Được rồi." Ninh Chi đặt bút xuống: "Đem lá bùa này dán lên trán con bé, mười lăm phút sau gỡ ra, sau đó đem nó đốt thành tro rồi đem đun lấy nước cho con bé uống."

Chồng chị chủ nhà nhận lấy lá bùa.

Trên lá bùa màu đen, từng vệt từng vệt chu sa trộn cùng với máu chưa khô chậm rãi lan ra, giống như một con rắn đỏ không nhừng uốn éo bơi lội trong dòng sông rộng lớn đen kịt, mang lại một cảm giác kỳ dị khó hiểu.

Ngón tay anh cứng đờ trong giây lát, thế nhưng chỉ nghĩ đến việc lá hắc phù này có thể đem con gái mình đã chết sống lại liền không do dự gì nữa, kiên định đem lá bùa dán lên trán con bé.

Ở một nơi không ai nhìn thấy, khí đen quẩn quanh cơ thể của Như Như nãy giờ đang chậm rãi bị tấm hắc phù kia hấp thu, trải qua một đợt xoay chuyển, những hắc khí ấy chậm rãi chuyển đến chân của Ninh Chi.

Trong không khí ngày một nhiều khí đen lẩn quẩn, một khuôn mặt nhăn nhó, vặn vẹo càng lúc càng rõ ràng hơn, hắn ta gầm lên một tiếng, lao thẳng đến cửa nhà Ninh Chi, cả căn phòng đột nhiên nổi lên một trận cuồng phong.

Nhìn bóng đèn trên đầu đang lập lòe, nhấp nháy liên tục, hai vợ chồng chủ nhà vô thức ôm đứa con gái đang nằm dưới đất thật chặt rồi nhìn lên Ninh Chi đang ngồi trên giường.

Giọng chị chủ nhà run run: "Ninh Chi, chuyện này..."

Ninh Chi không nói gì, cô uể oải vươn tay tóm lấy khuôn mặt vặn vẹo của con ma đang lao đến: "Một lần chọn mục tiêu vậy mà có thể đợi đến mười năm, ngươi cũng kiên trì thật đấy."

Vợ chồng chị chủ nhà không nhìn thấy thứ mà cô cầm trên tay, chỉ thấy tay của Ninh Chi đang bắt lấy không khí, giọng điệu thản nhiên lại mang theo chút lười biếng, vốn dĩ thấy hơi kỳ lạ nhưng khi nhìn đến những đường gân tay nổi lên trên đôi bàn tay tái nhợt của Ninh Chi, lại cảm thấy sợ hãi, bất giác ôm chặt con gái trong lòng lại, còn cẩn thận đem lá bùa dán chặt hơn vào trán Như Như.

Bóng đen vùng vẫy trong tay Ninh Chi, mãi cho đến khi bàn tay đang siết chặt lấy cổ nó càng lúc càng mạnh hơn, ngay khoảnh khắc cổ nó chuẩn bị đứt lìa, lúc đó hắn ta mới kịp phản ứng lại - Huyền sư này không hề giống với những người mà nó đã gặp, những người kia một lòng muốn siêu độ nó, mà người này chỉ muốn gϊếŧ nó!

"Đại nhân! Đại nhân tha cho tôi, tôi cũng là bị ép!" Oán linh hoảng sợ, bóng đen chậm rãi hiện hình. Trong mắt người bình thường, tay Ninh Chi vốn đang bắt lấy không khí thì giờ đây lại có thêm một bóng đen.

Lúc này nó đang bị Ninh Chi bóp lấy cổ, chân không chạm đất nhưng vẫn có thể suy trì tư thế quỳ trên không với cái cổ bị siết, thoạt nhìn có vẻ khá thàn khẩn.

Ninh Chi khịt mũi hai tiếng: "Bị ép? Ai ép ngươi?"

Con quỷ không hề nghĩ ngợi gì liền trả lời: "Chính là Huyền...A a a aaaaaaaaa!"

Nó vừa mới mở miệng bắt đầu nói chuyện, đột nhiên chuyển sang giãy dụa kịch liệt, giống như đang bị thứ gì đó bịt miệng lại.

Ngay sau đó, hai mắt hắn phồng to lên trông như sắp nổ tung, rõ ràng chỉ là một linh hồn không có thực thể vậy mà lại có tiếng xương gãy truyền đến từ phía nó, toàn bộ cơ thể phồng to lên như khinh khí cầu, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.