Một Lần Nữa Nhé

Chương 12: Nếu Tôi Theo Đuổi Chị?

“Nếu như tôi nói không thì cậu sẽ như nào?” cô vẫn không thề hạ nụ cười vẫn nói với anh.

“Chị thật sự là không đồng ý sao?” anh buồn rầu hỏi lại cô.

Cô không nghĩ rằng người trước mặt mình là một tổng tài cao cao tại thượng.

“Tôi đâu có bảo tôi không về cùng anh bao giờ đâu” cô nheo mắt nhìn anh.

Vừa nghe như thế anh liền nở một nụ cười vô hại với cô. Thật sự quá đẹp trai rồi cô không tin được trên đời này có được người đẹp trai như anh.

“Vậy chiều tôi đến tìm chị nhé” anh cười nói với cô.

Cô gật nhẹ đầu nhỏ của mình rồi quay về phòng mình hôm nay cô không nghỉ trưa quá lâu mà nhanh chóng quay lại công việc thăm khám, hôm nay các bệnh nhân sao nhìn dễ thương kinh khủng khϊếp. Đến tầm gần bốn giờ chiều có một bác bệnh nhân đến tìm cô hoạt nhìn bà thấy cũng đứng tuổi tầm độ sáu mươi đến bảy mươi tuổi.

“Bà vào đây ngồi đi ạ” cô nhìn phiếu khám thì mới biết bà ấy đến tìm cô khám bệnh, giờ này bệnh nhân không có nên cô ưu tiên cho bà ấy.

“Bác sĩ không bấm số sao?” bà ấy hình như có vẻ ái ngại nhìn cô.

“Dạ không sao đâu ạ bà cứ vào đi” cô nở nụ cười nhẹ nói với bà.

“Bác sĩ à dạo này tôi hay bị đau ở gót chân và ngay cả xương sống nữa” bà ngồi vào bàn nói.

“Vậy hôm nay cháu đưa bà một tí thuốc giảm đau, rồi hết lễ này bà quay lại chụp hình nha bà, bởi vì hôm nay là cuối giờ chiều rồi nên mấy bác sĩ làm bên chụp hình đã nghỉ và về quê hết rồi bà ạ, nếu có đau quá bà cứ liên tục xoa bóp và sẽ đỡ hơn một chút, mong bà thông cảm giúp cháu ạ” cô dịu dàng nói rõ cho bà nghe.

Bà nhìn cô gái còn khá trẻ trước mắt mà đã làm một cô bác sĩ đứng ngang hàng với phó viện trưởng của bệnh viện lớn này bà không khỏi hán phục và chấm con bé đôi phần.

“Được vậy bà cảm ơn cháu hết lễ bà lại đến khám” bà cười nhẹ rồi chống tay lên bàn để đứng lên.

Cô nhìn bà có vẻ như rất khó khăn việc đứng lên nên nhanh chóng rời khỏi bàn làm việc để đỡ bà ấy ra ngoài vừa mới ra ngoài cô đã nhìn thấy Đinh phu nhân và Đinh Quân Hạo cũng đang đi ngang qua đây.

“Ơ mẹ đi đâu đây, bị gì mà đi khám bệnh” Đinh phu nhân đến gần bên cạnh bà lão đang đúng bên cô.

“Chân mẹ bị đau gót và xương sống nên đến đây, đừng nói với mẹ ông sui cũng đang nằm bệnh viện ở đây à” bà lão rất vui vẻ nói chuyện với phu nhân.

Cô đơ mặt ra một chút rồi nhận ra đó là mẹ ruột của đại phu nhân nhà họ Đinh, trời ơi bất ngờ cô không nghĩ bà ấy lại nhìn rất giản dị như vậy.

“Đúng vậy mẹ đi bệnh viện còn không định bàn với con và cả mấy chị sao” phu nhân nhăn mặt nói.

“Nào cháu ngoại yêu của bà đến đây bên bà nào, lâu rồi bà chẳng gặp cháu” bà cụ rất yêu thương anh liền vẫy vẫy anh đến.

Anh cũng chẳng ngại ngùng gì mà đến bên bà cò yêu thương thơm thẳng vào má.

“À rất cảm ơn bác sĩ Nghi nhé có gì bác sĩ cứ thông báo bệnh tình của mẹ tôi cho tôi hoặc cho thằng Hạo nhé” phu nhân rất vui vẻ nói.

“Được chứ phu nhân” cô cười nhẹ.

Không lâu sau cả ba người đều rời khỏi cô mới đi đến phòng của thằng nhóc Huy, vừa đến cô đã nhìn thấy hai đứa nhóc đang không muốn rời đi.

“Hai anh chị có thể nào dừng ở đây được chưa ạ, em bị tủi thân đó ạ” cô đứng dựa vào cửa giả vờ lau nước mắt.

Vừa nghe tiếng cô nói hai đứa nhóc liền bật cười không ngừng, thằng nhóc thối kia còn dùng các mặt hống hách nói với cô.

“Chị không có bồ liền ghen tị với tôi chứ gì lêu lêu”.

“Đồ láo toét” cô trừng mắt nói.

“Này Khả cậu nhìn xem chị ta như thế hèn gì không có người yêu, chỉ được cái giỏi” cậu ta vờ núp ngoài sau người yêu mình

Cái gì thế cô thật sự muốn phi dao vô người cái thằng nhóc ngu ngốc này, lương y từ mẫu như cô lại gặp bệnh nhân này quả thật là tam tai quá mà.

“Được để chị bác sĩ xinh đẹp này nhìn bây không có chị coi có gặp mặt nhau được không” cô hách mặt lên nói.

“Nói chị ác chị còn cãi, cậu về đi nhớ học hành nghiêm túc đó thương cậu” thằng nhìn cô ghét bỏ mà nhìn người yêu thì thương yêu hết mực.

Cái tình yêu gà bông này khiến cô quá chói mắt rồi nhìn càng ngày càng tức, chắc tại mình không có người yêu nó vậy, mặt cô bí xị không nói gì mà trực tiếp quay đi. Cô cùng với bé Khả đi ra ngoài khi đi qua chỗ bán tí quà cũng như đồ ăn như bánh kẹp ngoại trong bệnh viện cô mới ngừng lại bước nhanh vào lựa vài hộp bánh rồi tính tiền. Đưa bé Khả ra ngoài rồi cô vội đưa một hộp quà đến cho cô bé.

“Này em lấy đi sắp lễ rồi chị có tí quà cho em và gia đình đấy nhé” cô cười nói.

“Thôi mà chị, chị đừng có như vậy mà” cô bé có vẻ rất ngại khi nhận quà từ cô.

“Trời ơi có cái gì đâu em nhanh chóng cầm quà về đi mấy cái này chị lo được chứ hột xoàn không mua được thôi” cô nói nhỏ.

Cô bé cười định nói cảm ơn thì xe đến cô liên mở cửa xe rồi nhanh chóng vẫy tay chào con bé nhỏ, cô quay lại phòng mình thay quần áo bình thường rồi đi ra ngoài, hôm nay cô tan tầm sớm nên đón luôn xe buýt đến siêu thị mua vào thứ mẹ cô đã gửi cho cô xem cần mua, vừa vào đến siêu thị cô đã vội mở điện thoại của mình mà xem list đồ mẹ cô đã gửi cho cô.

Nhìn qua thì thoa mắt chóng mặt ù tai luôn rồi dài còn hơn đường cô về quê nữa, nên cô tự ý bỏ qua mấy thứ có thể mua ở nhà được đi lấy mấy hộp bánh kẹo mà lòng cô hơi đau vì tiền lương tháng này rồi, đến khi ra ngoài thu ngân để tính tiền cô nhìn hàng dài người xếp hàng đều đang cúi đầu bấm điện thoại trên tay cầm chiếc iphone đời mới cô nhìn rồi lại nhìn xuống cái iphone xs max mua cũ của mình cũng chỉ biết ước mà thôi.

“Con nghe?” cô vừa ra khỏi siêu thị liền nhận được cuộc điện thoại của mẹ mình.

“Hôm nay con về xe mấy giờ vậy mẹ bảo bố con đến xe rước con” mẹ cô bên đầu dây lên tiếng hỏi.

“A hôm nay con về ké một người bạn mẹ ạ, không cần bố mẹ đến đón con đâu ạ” cô ngoan ngoãn lên tiếng nói.

“A nếu vậy được về sớm bảo bạn ghé nhà ăn cơm con nhé, đừng có phiền bạn nha con” mẹ cô cũng nhặn dò cô rất kỹ càng.

Không nói quá nhiều cô phải lôi đóng đồ vừa mua được lên xe buýt về nhà, vừa mới về đến nhà trọ thì cô thở đứt hơi thật sự không có thời gian sắp xếp nhiều chuyện được như vậy cô liền xắn tay áo lên đi dọn dẹp đồ chiều nay cô còn về quê nữa.

Lúc về nhà cũng gần bốn giờ ba mươi rồi xếp xong đồ cô đã nằm hừ ra một cách mệt mỏi bây giờ cô cũng chẳng biết ăn uống gì nữa cứ nằm mãi như vậy thôi.

Đến tận bây giờ cô chỉ muốn chợp mắt một chút mà thôi, chưa kịp nhắm mắt lại điện thoại cô đã vang lên tiếng chuông rồi.

“Alo?” cô mệt mỏi hỏi.

“Tôi chuẩn bị đánh lái qua đón chị, tí chị ra đón tôi có gì tôi cầm đồ giúp chị nhé” anh hình như giọng có chút khác.

“Được” cô không quá mặn mà với việc nói chuyện điện thoại này,

Vừa tắt máy cô đã đứng lên tìm bộ đồ nào để mặc, nhìn đi nhìn lại cô quyết định một set đồ vải dạ tweed ngắn tay đính ngọc tua rua cùng với váy ngắn cùng chất vải màu trắng nhìn có hơi lòng lộn nhưng cô muốn ăn mặc cũng gọi là đẹp một chút. Vừa vặn khi cô bước từ phòng tắm ra đã nhận được điện thoại từ anh cô trực tiếp tắt máy mà vội đi xuống dẫn anh lên.

“Xin lỗi nhé tôi vừa tắm xong” cô thở thật sự không đều.

Anh nhìn từ đâu đến chân của cô dép đi trong nhà cũng chẳng thèm thay, tóc vẫn rất ướt nhìn dáng vẻ của cô anh còn không nghĩ cô là một bác sĩ chuyên nghiệp nữa.

“Được rồi sau này chị đừng vội như thế nữa” anh cười nhàn hạ nói với cô.

Thiên Nghi nở một nụ cười nhẹ với anh rồi dẫn anh lên phòng trọ của mình để đem dùm cô vài món đồ thật ra cô không thể chuyển xuống được nên cũng chỉ đành nhờ anh mà thôi. Vừa lên xe của anh cô mới cảm nhận được chiếc xe sang trọng này rồi quá là tuyệt vời nội thất trong chiếc xe Porsche Cayenne Turbo hạng sang quả thật nó khác với chiếc xe buýt cô hay đi thật, vừa đi ra khỏi ngoại ô thành phố thì anh bất ngờ qua hỏi cô.

“Nếu bây giờ em theo đuổi chị thì sao?”

_____________________________________

Porsche: Porsche AG, thường được gọi tắt là Porsche, là một công ty chuyên

sản xuất xe hơi thể thao hạng sang của Đức kiêm thương hiệu con trực

thuộc Volkswagen AG - tập đoàn ô tô hàng đầu thế giới cũng như gia tộc

nhà Porsche.