Đã 10 Năm Kể Từ Khi Nói Câu "Hãy Giao Mọi Thứ Ở Đây Lại Cho Tôi, Đi Trước Đi", Tôi Trở Thành Huyền Thoại

Chapter 21:

Bóng dáng của con quái vật bí ẩn.

Chúng tôi rời khỏi thủ đô rồi hướng đến đích của cả hai.

Nhiệm vụ được đưa ra bởi một ngôi làm lớn cách thủ đô đâu đó 2 tiếng đi bộ.

Trên đường đi, Serulis vui vẻ gợi chuyện với tôi:

“ Thật kỳ lạ khi mà có quái vật xuất hiện ở gần thủ đô như phải không? ”

“Thông thường thì những con quái vật xuất hiện gần những thành phố lớn như vậy rất yếu.”

“ Vì do là yêu cầu dành cho mạo hiểm giả hạng E thì đúng là chúng yếu thật.’’

Từ lúc bắt đầu khởi hành Serulis đã có tâm trạng rất tốt. Chắc hẳn cô bé rất thích đi khám phá nên mới vậy.

Trong cả hai đang đi , cô bé cứ liên tục về những trải nghiệm mà tổ đội anh hùng ngày trước đã trải qua trong quá khứ. Và bởi đây cũng là một dịp tốt để ôn lại chuyện cũ, nên tôi kể lại những kỉ niệm hào hùng về cha cô bé – Goran.

Cũng nhờ những câu chuyện đó mà trước chúng tôi đã tới nơi từ lúc nào cũng không biết.

Khi tôi tôi đến nơi, người dân chào đón chúng tôi rồi dẫn hai người bọn tôi đến nhà của trưởng làng, cũng chính là người đưa ra yêu cầu cho Hội.

Ông ấy rất vui khi Serulis trình ra chứng nhận mạo hiểm giả của cô bé. Họ đã đợi rất lâu và cuối cùng cũng đã có người chấp nhận yêu cầu mà họ đưa ra.

“ Cảm ơn hai đứa rất nhiều vì đã đến tận đây.”

“Không, không. Giúp đỡ người dân là việc mà mạo hiểm giả nào cũng cần phải làm mà. Cháu nghe nói ngôi làng này đang bị một con quái vật quấy rối có phải không?

Tôi để việc giao tiếp lại cho Serulis, chắc tôi chỉ nên can thiệp khi cô bé thật sự cần giúp đỡ thôi.

Và từ những gì thôi thấy thì cô bé đang thể hiện thì cô bé đang làm rất tốt dù đây là lần đầu tiên làm việc này.

Cô bé tỏ ra rất thân thiên và lịch sự với mọi người trong làng và chính điều đấy đã làm cô bé đã lấy được thiện cảm của mọi người trong làng.

Và điều này có thể sẽ giúp cô bé trong tương lai sau này.

“ À, về điều đó thì…”

Trưởng làng có vẻ bối rối.

“Ta thật sự cũng không chắc nó có phải một con quái vật không nữa… .”

“Bác nói thế nghĩa là sao ạ?”

“Đúng là ngôi làng đã chịu tổn thất. Cũng có những nhân chứng thấy nó nhưng mà mỗi người lại đưa ra các miêu tả khác nhau nên..”

“Bác có thể nói rõ hơn được không ạ?”

“Ừm. Đầu tiên…”

Trưởng làng kể lại dữ kiện nhân chứng đầu tiên đưa ra.

Nó là một con sói lớn. Có 3 đầu và có thể thở ra lửa từ miệng của nó.

Serulis tổng hợp lại rồi lẩm bẩm,

“…Một con Cerberus.”

“Con Cerber-gì cơ …? Nó có mạnh không?”

“Vâng, rất mạnh là đằng khác.”

“Ta hiểu rồi. Đáng sợ thật đấy.”

“Và nó gây ra thiệt hại gì vậy ạ?”

“Nó bắt mất một con cừu.”

“Chỉ có thế thôi á?”

Vị trường làng khó chịu khi thấy phải ứng của Serulis.

“Cháu rất vô lễ đấy. Cháu có biết con cừu có giá trị như thế nào với nông dân bọn ta không?”

“ Xin lỗi, cháu không biết việc đó”

Chắc bây giờ tôi nên ra mặt giúp cô bé nhỉ.

“Do những con Cerberus là loài cực kì hung bạo. Nên nếu nó thật sự tấn công làng thì đáng lẽ cả bầy cừu của mọi người đều biến mất chứ không chỉ là 1 con đâu. Việc cô bé ngạc nhiên là đúng thôi.”

“Ra là thế, vậy thì chúng ta đã thật sự gặp may rồi.”

Mặt của ông ấy tái đi khi ông ấy nghe điều tôi nói.

“Nó được phát hiện ở đâu vậy trưởng làng?”

Serulis trải tấm bản đồ ra rồi hỏi trưởng làng.

“ Quanh khu vực này”

“Cháu hiểu rồi”

Không hay rồi, hai người bọn họ nói chuyện như thể thủ phạm là con Cerberus.

Thôi xong. Đáng lẽ cô bé nên hỏi thêm về miêu tả của các nhân chứng còn lại chứ. Chẳng phải trưởng làng đã nói là tất cả chúng đã rất mâu thuẫn từ trước rồi sao?

Và thế là tôi quyết định can thiệp vào việc này.

“Vậy những miêu tả khác thì như thế nào vậy?”

“À phải rồi. Người tiếp theo là một thợ săn trong làng”

“Ồ”

“Theo anh ấy thì nó có 3 cái đầu…”

“Vậy nên nó là một con Cerberus…” Serulis gật đầu

“… và là một con rắn rất lớn”

“ Thế thì không đúng”

“ Vậy nó không phải là Cerberus?” Trưởng làng thắc mắc

“ Nếu nó là 1 con rắn thì không phải..”

“Vậy à…”

Cả hai con đều có 3 đầu, nhưng rắn và sói là hai loài hoàn toàn khác nhau.

Nó có thể là một con Cerberus nếu là sói, nó sẽ là một con Hydra nếu là rắn.

“Trưởng làng, các miêu tả còn lại ra sao?”

“À vâng”

Các miêu tả mà trưởng làng nêu ra đều là các sinh vật cực kì nguy hiểm:

Một con vật khổng lồ có một mắt – Cyclops , một sinh vật có đuôi rắn, đầu sư tử, và mình dê- Chimera.

Và cuối cùng là một con rồng.

Nghe xong Serulis phát hoảng.

“ Sao toàn là thứ khủng khϊếp gì không vậy..”

“Đúng vậy, toàn bộ bọn chúng đều rất nguy hiểm” và trưởng làng cũng vậy.

“ Thế thiệt hại đã đến mức nào rồi vậy?”

Tôi hỏi và trưởng làng tiếp tục cung cấp thêm thông tin nhưng thật sự thì chẳng có gì quá tệ cả.

Tổn thất lớn nhất có lẽ là con cừu bị bắt đi còn lại thì chỉ có một ít rau củ chưa thu hoạch hay là cá mà làng bắt được bị đánh cắp mà thôi.

Còn về phía con người thì chỉ có những nhân chứng chỉ bị sốc khi thấy sinh vật đấy.

“ Chuyện này là sao kia chứ?”

Serulis nhìn về phía tôi rồi thắc mắc.

Tôi làm ngơ cô bé rồi nhờ trưởng làng đánh dấu lại những nơi mà con quái vật xuất hiện.

Toàn bộ có vẻ như đều tập trung ở phía Tây của ngôi làng.

“Tôi hiểu rồi. Cảm ơn vì đã cung cấp thông tin.”

“Thế cậu có muốn hỏi tôi thêm bất cứ thứ gì nữa không?”

“Nhiêu đây là đủ rồi. Cảm ơn ông rất nhiều.”

“Th.. Thế là sao cơ chứ?” Serulis hỏi

Tôi thì thầm với con bé rồi chúng tôi cùng rời khởi nhà của trưởng làng do tôi không muốn những giả thiết hay phân tích của tôi làm ông ấy hoảng sợ.

“Ngài Locke. Ý của ngài là sao?”

“Để ta giải thích cho cô. Mặc dù ta không biết đó là loài/loại quái vật gì nhưng ta không nghĩ nó mạnh như thế đâu.”

“Sao ngài lại chắc như vậy?”

“Bởi vì nếu nó có sức mạnh như thế, thì nó đã chẳng cần phải tạo ra những ảo ảnh như vậy để doạ dân làng.”

“ Ra là vậy.”

Serulis có vẻ đã bị thuyết phục, sau đó tôi trải bản đồ rồi chỉ ra cho cô ấy.

“Và ta nghĩ nó đang sống trong khoảng khu vực này.”

“Thật sao?”

“ Do các ảo ảnh đều quá đáng sợ, nên chắc chắn con quái vậy không hề muốn con người lại gần nơi nó sinh sống. Nên ta nghĩ cần phải đến để điều tra ở khu vực này.”

“Hiểu rồi. Ra là lý do.”

Bởi vì lời khai của các nhân chứng không nhất quán mà thiệt hại của ngôi làng lại quá nhỏ.

Nếu đây thật sự là một cuộc thảo phạt Cerberus, thì nó đáng lẽ ra phải là nhiệm vụ cấp A.

Nhưng đây chỉ là nhiệm vụ bậc F nếu xét theo lượng thiệt hại mà ngôi làng này phải chịu.

Chắc hẳn Hội đã gặp khó khăn rất nhiều khi đánh giá mức độ của nhiệm vụ này. Và họ đã đúng khi đi đến quyết định rằng không có con quái vật cấp A sinh sống ở đây.

“Vậy thì ta cần phải nhanh chóng đến phía Tây ngôi làng.”

Serulis nói vui vẻ rồi bắt đầu di chuyển.