Mười Kiếp Mãi Yêu Em

Quyển 1 - Chương 1: Lai lịch?

[Một bà trùm hắc bang máu lạnh, tàn nhẫn và quyết đoán. Trong một lần tình cờ hay do sự sắp đặt từ trước mà cứu giúp một cô gái không rõ lai lịch. Tình yêu lao đến như đầu đạn hạt nhân. Hạnh phúc chưa được bao lâu thì nàng vô cớ biến mất không một vết tích. Một lần nữa nàng xuất hiện với một thân phận khác. Từ người yêu biến thành kẻ thù, liệu tình yêu này có kết thúc viên mãn?.]

Thành phố California, Los Angeles nơi dành cho giới siêu giàu chạy đua với thú vui xa hoa.

Tổ chức Devil ngang nhiên hoạt động, chiếm giữ địa vị quyền lực trong thế giới ngầm ở Hoa Kỳ. Đến cả chính phủ cũng có người của tổ chức khét tiếng này gài vào.

Người đứng đầu tên Lily, một bà trùm Mafia thứ thiệt. Nhận diện ra sao thì chẳng có ai biết ngoài thành viên cấp cao.

Phía dưới căn hầm thiếu sáng, một người đàn ông bị tra tấn đến nỗi thân tàn ma dại, trên người đủ loại vết thương lớn nhỏ chồng chéo lên nhau.

- Boss đã đến.

Tiếng thông báo vừa dứt, mấy chục tên đàn em tự giác xếp thành hai hàng dài, chừa ra một lối đi ở giữa, cung kính cuối đầu chào.

Đôi giày da bóng loáng bước đi lộp cộp. Một người phụ nữ uy phong diễm lệ đeo chiếc mặt nạ vàng được chế tác thủ công tinh xảo xuất hiện.

Tên đàn em đặt xuống một cái ghế gỗ trước mặt khẻ phản bội. Lily ngồi xuống ghế, cây quyền trượng được chạm khắc đầu con rắn bằng vàng rồng ngậm viên đá Ruby được cô cầm chống xuống giữa hai chân.

- Là ông ta?.

Chất giọng lạnh thấu xương cất lên, nhiệt độ tầng hầm đột ngột giảm xuống, ai nấy đều lạnh sống lưng.

- Vâng thưa Boss.

Tên đàn em thân cận, hình thể đồ sộ cũng phải sợ hãi mà nói vấp.

- Boss... Làm ơn tha cho tôi... Tôi thề sẽ không phản bội tổ chức lần nào nữa... Xin ngài... Tha cho tôi một mạng.

Người đàn ông được cho là kẻ phản bội bò đến, bám víu chân của Lily, run rẩy cầu xin.

Bịch.

Quyền trượng giơ lên, đập mạnh vào đầu người đàn ông làm gã ngã lăn sang một bên. Máu lập tức chảy ra, thấm ướt một phần gương mặt bầm dập.

Ngay lập tức một tên đàn em túm tóc người đàn ông giật ngược về sau.

- Kẻ phản bội thì mãi mãi vẫn là kẻ phản bội.

Lily một bên lau vết máu dính trên cây quyền trượng, một bên lãnh khốc nói.

Chiếc khăn lụa thượng hạng bị quăng xuống đất, Lily giơ bàn tay ra, tức thì có một khẩu súng lục được dâng lên.

"Đùng."

Viên đạn bay ra từ nòng súng, xuyên thủng trán kẻ phản bội. Máu đỏ phúng ra một đường cong parabol, người đàn ông trung niên chết không nhắm mắt.

- Xử lí cho sạch sẽ.

Lily trả lại khẩu súng cho tên đàn em cấp cao đồng thời nhắc nhở.

- Rõ thưa Boss.

Đám đàn em đồng thanh đáp, đồng loạt cúi đầu chào.

Trên đường trở về nhà thì bỗng nhiên có một bóng người lao ra.

"Két."

Chiếc xe Rolls-Royce Sweptail hộ tống Lily phanh gấp.

Tài xế vội vàng xuống xe xem xét tình hình thì phát hiện một cô gái bất tỉnh nhân sự.

Kẻ nào chán sống như vậy, dám chặn đầu xe của mình?. Lily nghĩ thầm, bực bội mà mở cửa bước xuống xe.

Cũng tại lúc này vài ba người đàn ông từ xa xa chạy đến, hiển nhiên là đang truy đuổi cô gái bị xe tông này.

- Này, cô kia, cô là người nhà của con nhỏ này phải không?

Người dẫn đầu hít thở mấy hơi liền chờ không kịp mà bặm trợn hỏi, mấy người còn lại mặt mày cũng dữ tợn không kém, lại chạy một quãng đường xa để rượt theo đối phương mà sắc mặt trở nên khó coi muôn phần.

- Không thì sao mà phải thì sao?

Lily cho tay vào túi quần, âm trầm đáp. Theo cô đánh giá ngũ quan mấy người này chẳng khác gì hung thần ác bá, trăm phần trăm có hiềm khích với cô gái này.

- Bọn tôi mặc kệ cô có quan hệ gì với cô ta không, một là cô trả hết số nợ của cô ta cho chúng tôi, hai là chúng tôi báo cảnh sát rằng cô tông chết người.

Làm tiền sao? Giang hồ cho vay gặp phải mafia thứ thiệt, thế nhưng đám người này một chút cũng không hề nhận biết người trước mặt bọn họ đáng sợ đến nhường nào.

- Mấy người có tin...

Lão tài xế muốn tiến lên thay cô chủ đôi co, thế nhưng không ngờ tới lại bị Lily đưa tay ra cản.

- Bao nhiêu tiền? Tôi sẽ thay cô ấy trả hết cho mấy người.

Cách thức làm việc này chưa hề tồn tại trong phong thái của Lily, vậy mà hôm nay lại phá lệ nhúng nhường đối phương.

Tên cầm đầu cũng không ngờ tới mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy, hiện tại con nợ không biết sống chết, tưởng chừng đâu số tiền này mất trắng, ai dè gặp trúng kẻ úng não, sẵn sàng gánh nợ cho một người chẳng hề quen biết gì, mà điều đó không quan trọng, quan trọng là bọn hắn có thể thu hồi cả gốc lẫn lãi.

- Một trăm...

Tên cầm đầu chưa nói trọn vẹn câu đã bị đàn em bên cạnh dùng tay che miệng, đồng thời to nhỏ gì đó bên tai hắn.

- Đại ca nhìn chiếc xe hơi đó đi, kiểu dáng như vậy đảm bảo không hề rẻ chút nào, đoán chắc người này vô cùng có tiền, hay là chúng ta nâng giá lên cao một chút đi, chẳng phải sẽ một vốn ba lời sao.

- Chí lý, lâu lắm mới thấy mày thông minh đột xuất.

Tên cầm đầu gật gù đồng tình, sau đó sửa lại lời nói trước đó.

- Ba trăm ngàn đô.

Wao, tính luôn cả vốn lẫn lời chỉ có một trăm ngàn đô, vậy mà chỉ sau một lời nói liền nhân ba, còn hơn mấy bà thím chặt chém ngoài chợ nữa.

Lily nghe xong chỉ cười thầm trong bụng, ngoài mặt lại điềm tĩnh mà rút ra tờ ngân phiếu, sau khi điền mấy số không liền đưa cho bọn họ.

- Cô có cần chúng tôi giúp xử lý cái xác này không?

Tên cầm đầu niềm nở ngỏ ý phụ giúp một tay, nhưng nhận được cái lắc đầu của Lily.

- Không cần.

- Vậy tạm biệt, buổi tối vui vẻ.

Mấy tên đó quơ tay vẫy chào Lily, nhanh chóng mất hút trong màn đêm.

Còn cô vui cái nỗi gì khi nhận cục nợ từ trên trời rơi xuống. Lily xoay lưng định trở vào xe thì lão tài xế im hơi lặng tiếng nãy giờ mở miệng phát biểu.

- Cô chủ, chúng ta có cần đưa cô gái này đến bệnh viện không?.

Lão tài xế dè dặt hỏi.

- Đem về nhà tôi.

Lily định nói là mặc kệ cô ta nhưng sao lời vụt ra khỏi miệng lại khác với suy nghĩ trong đầu.

Thoáng thấy lão tài xế có ý định bồng cô ấy lên xe, Lily nhanh nói tiếp.

- Để tôi bồng cô ta.

Tài xế cũng không suy nghĩ nhiều mà trở về ghế lái, ít giây sau Lily bồng cô gái đó ngồi ở hàng ghế sau.

Chiếc xe thuận lợi chạy về dinh thự uy nga, cổng hàng rào tự động mở, cứ cách một khoảng sân sẽ có vệ sĩ đứng canh gác.

"Cạch."

Một tên vệ sĩ chạy đến mở cửa xe cho cô chủ. Đôi chân dài miên man bước xuống xe, một người phụ nữ sở hữu gương mặt tuyệt mỹ băng sơn, vóc dáng nổi trội với chiều cao 1m7, bế theo cô gái một đường tiêu soái đi vào dinh thự.

Mấy tên vệ sĩ đứng gần đó bất ngờ, khó hiểu nhìn nhau, tại vì đó giờ cô chủ có đυ.ng đến nam sắc lẫn nữ sắc đâu, sao hôm nay lại dẫn, à không, bồng một em về nhà?.

"Bịch."

Dùng một chân đạp mạnh cửa phòng khiến nó bậc mở, Lily bồng cô gái không rõ lai lịch trực tiếp đi vào phòng ngủ của mình.

Nhẹ nhàng đặt cô gái xuống chiếc giường kingsize thiếu hơi ấm của tình nhân.

Nhìn sơ qua cô gái bất tỉnh trên nệm, trên người nàng đã có sẵn thương tích từ khi nào.

Lily đi vào phòng tắm, thấm ướt một cái khăn sạch, lau đi bụi bẩn bám trên gương mặt nàng.

Thoáng cái nhan sắc xinh đẹp tựa như Thiên Thần hiện ra. Bờ mi dài cong vυ't, mũi cao thanh thoát, môi anh đào quyến rũ. Từng nhịp thở đều đặn như có sức hút vô hình hấp dẫn ánh nhìn của cô. Nhìn nàng giống như một nàng công chúa Disney ngủ say giữa rừng hoa thơm ngát.

"Thình thịch."

Thoáng cái trái tim hoá đá của Lily lỡ nhịp, một luồng gió xuân thổi vào lòng cô.

Thẩn thờ nhìn nàng một hồi lâu, Lily nhấc máy gọi bác sĩ riêng đến thăm khám cho cô gái này.

- Cô ta chỉ bị trầy xước ngoài da, còn lại không có vấn đề gì nghiêm trọng.

Sau khi băng bó, sát trùng vết thương xong, bác sĩ trình bày tình huống bệnh nhân cho Lily nghe.

Thật tình không có gì nghiêm trọng ngoài cái trán bị quấn băng, tay chân chi chít vết thương lớn nhỏ, nhìn qua thật giống một con búp bê rách nát.

Cô chỉ đơn giản gật đầu đã hiểu, sau đó phất tay, vị bác sĩ liền hiểu ý mà rút lui khỏi phòng.

Đứng bên mép giường nhìn người đẹp bị thương tích như vậy làm lòng người xót xa không nguôi, trời sinh ai lại chẳng yêu thích cái đẹp, Lily dù máu lạnh cách mấy cũng không ngoại lệ.

Rốt cuộc đến ngày hôm nay cô cũng bị con quỷ tình yêu quật!.

Sáng hôm sau nàng tỉnh lại, đầu mơ hồ đau nhức, đôi mắt phượng chậm rãi hé mở.

Phút chốc phát hiện ra bản thân đang ở một nơi xa lạ, tâm bất an cùng đề phòng mà nhìn xung quanh.

Hoảng hốt khi phát hiện trên người nàng thế nhưng chỉ có mỗi chiếc áo sơ mi rộng thênh, thân dưới hoàn toàn mát mẻ, hơn nữa lại cùng một người phụ nữ xa lạ chung chăn.

"Bùm."

Đầu nổ tung chấn động, cái quái gì đang diễn ra vậy nè?.

Nàng chỉ nhớ bản thân nàng đang chạy trốn khỏi một đám người thì bị xe tông. Những chuyện xảy ra sau đó nàng không có chút ấn tượng nào hết. Bất quá, hiện tại nên chuồn khỏi nơi này trước đã.

Nàng đang định bước xuống giường thì đúng lúc Lily thức giấc, kéo nàng nằm trọn vào lòng cô.

- Cô là ai? Thả tôi ra!.

Nàng hốt hoảng vùng vẫy kịch liệt.

- Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là em bị tôi nhìn trúng, nhất định em phải thuộc về tôi.

Lily ngang ngược tuyên bố.

- Cô mau buông tôi ra, tôi không quen biết cô, nếu cô không cút, tôi la lên bây giờ.

Nàng khó chịu mà cố chấp đẩy người cô ra trong bất lực.

Lần đầu tiên có người bất kính với cô như vậy nhưng Lily không tức giận. Có lẽ nàng là ngoại lệ chăng?.

- Em cứ la đi, ở đây là nhà của tôi, không có ai cứu em đâu.

Lily nhếch môi cười gian. Xoay chuyển đè nàng dưới thân, hai tay cô cầm lấy cổ tay nhỏ của nàng, gắt gao cưỡng chế sự phản kháng của nàng.

- Không quen cũng không sao, chỉ cần ấy ấy một lần liền thân thiết thôi.

Lily thấy nàng trừng mắt nhìn mình mà bậc cười nói thêm.

Mắt nàng trợn trắng lên khi nghe cô thản nhiên thốt ra cái lí lẽ củ chuối như vậy.

Đạo lí từ trong miệng của cô ra à? Còn có loại xã giao đó nữa sao?.