Không Muốn Trở Thành Đầu Bếp Bánh Ngọt Thì Không Thể Làm Diễn Viên Quần Chúng Giỏi Đâu

Chương 6: "Ôm Một Cái Đi!"

Chương 5 (Thượng) - 1

Đã một thời gian rồi Phương Kiều không liên lạc với người đại diện, sáng sớm lúc nhận được điện thoại còn hơi bất ngờ. Còn bất ngờ hơn nữa chính là người đại diện ở đầu dây bên kia báo rằng đã nhận cho cậu một bộ phim truyền hình đề tài dân quốc. giục cậu nhanh chóng vào đoàn.

Phương Kiều đã từng nghe nói tới bộ phim truyền hình này, đây là bộ phim do công ty của cậu - Tinh Châu Ent. - bỏ vốn đầu tư, đã khởi quay từ mấy tuần trước. Hiện tại họ mới bảo cậu vào đoàn, vừa nghe đã biết là bị nhét ngang vào.

Phương Kiều đoán là lần trước Lục Ngạn Châu rất hài lòng với sự phục vụ của cậu, cho nên mới đổi được một phần quà nhỏ ngày hôm nay. Cậu đột nhiên có chút đắc ý, muốn nói chuyện này cho Lâm Nghiêu nghe, để chứng minh rằng cậu không phải bị quỵt ngủ*.

(Gốc là 白睡, ý chỉ người bị quy tắc ngầm mà không nhận được tài nguyên gì, chỉ bị gọi tới ngủ rồi bị đuổi đi.)

Nhắc tới Lâm Nghiêu, ngày hôm đó ba người bọn họ gặp mặt rồi khó chịu mà tan rã, đã một khoảng thời gian dài rồi Phương Kiều không gặp lại Lục Ngạn Châu, cũng không nghe nói hắn tìm gặp lại Lâm Nghiêu lần nào, quả nhiên là kẻ phong lưu đa tình như Lục tổng cũng chỉ có lòng nhiệt tình đúng 3 phút mà thôi.

Bộ phim dân quốc này được quay tại khu nhà cũ ngay trong thành phố, nên ngay buổi chiều ngày hôm đó Phương Kiều vào đoàn luôn. Vào đoàn rồi mới biết vai diễn của cậu là đầy tớ của một gia đình giàu có.

Thế là từ đây, list sự nghiệp của cậu lại có thêm một vai quần chúng.

Phần diễn của Phương Kiều trong bộ phim này ít đến đáng thương, gần như không có lời thoại, nhưng ngày nào cũng phải có mặt ở phim trường.

Cũng chẳng còn cách nào, những vai diễn phụ của phụ như bọn họ, nghỉ hay diễn đều phải theo diễn viên chính, nếu lỡ hôm nào mà diễn viên chính tâm tình bất ổn, đợi những người khác diễn hết rồi mới quay lại tiếp tục, vậy thì toàn bộ những diễn viên quần chúng đều phải sẵn sàng đợi lệnh bất cứ lúc nào.

Ví dụ như nam chính bộ phim này, diễn viên trẻ mới nổi gần đây, Hàn Gia Việt.

Ngoại hình của Hàn Gia Việt xuất chúng, đi theo hình tượng "chó con" đang thịnh hành hiện tại, cực kỳ được lòng phái nữ.

Không phải là nghệ sĩ dưới trướng Tinh Châu Ent mà vẫn có thể cướp được vai nam chính trong bộ phim này, có thể thấy chống lưng đằng sau rất vững.

Ngày nào chó con họ Hàn này cũng là người cuối cùng tới phim trường, thường xuyên đột ngột "nghỉ phép", cả đoàn làm phim đều không thể làm gì cậu ta.

Hôm nay Phương Kiều vừa hoá trang xong ở phim trường, lúc đi ra ngoài vừa vặn trông thấy một chiếc xe Benz màu đen đang đậu, liền đoán được Hàn Gia Việt đã tới.

Chỉ là cậu thấy chiếc xe này hơi hơi quen mắt, Phương Kiều nheo mắt lại nhìn biển số, sau đó trong lòng nhảy dựng lên.

Hoá ra chó con họ Hàn và mình có cùng kim chủ baba!

Rõ ràng là cùng một kim chủ, người ta thì có xe đón xe đưa còn có cả vai nam chính, sao đãi ngộ lại khác nhau một trời một vực vậy?

Xen Benz dừng lại hồi lâu mà vẫn không thấy có người xuống xe, Phương Kiều đợi một lát rồi cảm thấy hơi lạnh, liền trở lại trong phòng mặc cái áo khoác tiện thể rót tách trà nóng. Chờ tới khi cậu ra ngoài, Hàn Gia Việt đã xuống khỏi ghế phó lại, đi rất vội vàng.

Đang là một diễn viên đang nổi, Hàn Gia Việt rất chú trọng vẻ ngoài, ngày thường khi xuất hiện trước mặt mọi người đều luôn chỉnh trang và ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ, nhưng mà đầu tóc cậu ta lúc này có chút rối loạn, gương mặt trắng nõn hơi hơi ửng hồng.

Phương Kiều vừa liếc mắt cái đã nhìn ra manh mối, lập tức trợn mắt há mồm.

Xem ra chế độ đãi ngộ không bằng người ta thì phải trách bản thân cậu chưa đủ "cố gắng" rồi.

Lục Ngạn Châu ngồi ở ghế lái vừa kéo khoá quần lên vừa cười mắng một câu "yêu tinh", sau đó đạp chân ga lái xe rời khỏi phim trường.

Mấy ngày kế tiếp, mỗi khi Phương Kiều nhìn thấy Hàn Gia Việt đều không nhịn được mấy cái suy nghĩ kỳ quái trong đầu, mắt lúc nào cũng như có như không dính lên người cậu ta, giống như làm vậy thì có thể học hỏi được cái gì đó vậy.

Đến một hôm rốt cuộc Hàn Gia Việt cũng phát hiện được điều bất thường, ngay lúc Phương Kiều liếc mắt nhìn mình, cậu ta liền nhấc mắt nhìn lại.

Đột nhiên bị bắt quả tang làm Phương Kiều rất ngượng ngùng, đành quay đầu đi, muốn giả vờ như hành động của mình chỉ là vô tình chạm mắt, lại bị Hàn Gia Việt gọi lại.

"Này, có phải anh muốn xin chữ ký của tôi không?"

"..."

"Đừng ngại." Hàn Gia Việt cười với Phương Kiều, cầm lấy cái bút rồi ký một chữ rồng bay phượng múa lên giấy rồi đưa cho cậu, "Cầm đi."

Phương Kiều gượng gạo nhận tờ giấy, thầm cảm thán nụ cười của chó con thật là ngọt ngào, chẳng trách "con dê" Lục Ngạn Châu kia lại thích như vậy.

---///---///---