Yêu hồ bị Tư Duệ chửi mắng liền động đuôi, kéo lại gần trước mặt. Tam Cô thấy con mình sắp bị hút âm sinh liền kêu lên:
- Tư Duệ... Tư Duệ...
- Con hồ ly thối tha, có giỏi thì ngươi ăn ta đi, thả nhi nữ của ta ra…
Không riêng Tam cô, cả Oa Y cũng lo lắng cho sinh mệnh của Tư Duệ gương mặt có tám phần hoảng sợ, nước mắt đầm đìa. Đầu quay sang tượng đá Long thần tiếp tục cầu cứu:
- Long... Long Thần... xin người người cứu tỷ tỷ và mẫu thân.
- Người muốn gì Oa Y cũng bằng lòng dâng tặng cả.
Tượng đá nhìn thấy nước mắt của Oa Y liền không đành lòng, dù sao cũng là tình trăm kiếp cũng biết xót xa mà. Huống gì nữ nhân lại chủ động dâng nộp Long Thần phong lưu một thời, làm sao nỡ từ chối. Nhưng mà phải hỏi rõ ràng đã, lỡ nữ nhân này hứa bừa thì sao?
Không khí xung quang đột nhiên loãng ra, gió lớn từ đâu nổi lên cuồn cuộn làm cho cả gian nhà gỗ vang lên những tiết va đập “ầm ầm”
Bên tai Oa Y lúc này có một âm thanh trầm ấm vang lên.
- Tiểu Oa Y ta thiếu một thê tử. Nàng có bằng lòng làm tân nương của Long Quỷ không? Tiểu Oa Y...
Long Thần đúng là biết lợi dụng thời cơ. Biết người trong "kẹt" giá nào cũng sẽ chiều ý hắn hết. Còn Oa Y nghe mấy lời của Long Thần thì chẳng biết lúc này nên vui hay là nên buồn đây. Hoàn cảnh gì rồi, sao ngài ấy không đòi châu báu, kỳ trân dị bảo đi, lại đòi cái gì mà ngượng ngùng như thế.
Oa Y lúng túng, đôi mắt tròn lên chẳng biết phải đáp lời Long quỷ thế nào. Một kẻ xấu xí sao có thể xứng với ngài ấy.
Lúc này hồ yêu cảm thấy không ổn, phần đuôi trắng của nó đang quấn lấy Oa Y dường như bị mất hẳn yêu lực, không thể điều khiển, càng không có sức để siết chặt lấy cổ của nàng ta. Tâm trí hồ yêu vốn ranh ma xảo quyệt quyết định nhanh chóng hút âm sinh của mẫu tử Oa gia để tránh đêm dài lắm mộng.
Một luồng yêu khí từ miệng của hồ yêu truyền ra, dòng khí xanh thẩm nồng tanh từ từ truyền vào mũi của Tư Duệ. Oa Y lúc này chẳng còn sự lựa chọn nào nữa liền đồng ý:
- Được được... Oa Y đồng ý.
Tượng đá rung chuyển nhẹ, bật ra tiếng cười sảng khoái:
- Ha ha ha... Thành giao nhé tiểu nương tử.
Một ánh sáng màu đỏ từ tượng đá loé lên cuộn tròn thành dòng rồi đột ngột chui thẳng vào cánh tay của Oa Y đọng lại trên da một ấn ký đỏ rực. Ánh sáng đỏ còn lại tụ thành dòng lướt ngang một đường mỏng đã chặt đứt phần đuôi của hồ yêu, thả Oa Y rơi xuống đất.
- Aaaa…
Tiếng hồ yêu kêu lên đau đớn, nó xoay người lùi lại cố thủ không thể tiếp tục công đoạn hút âm sinh của Tư Duệ. Đuôi bị đoạn mất đột ngột làm nó rùng mình, ánh mắt sắc bén chứa đầy yêu khí nhìn xung quanh để tìm kẻ pháp lực cao thâm đang ẩn mình đánh lén vừa nãy:
Khí tức toả ra dường như mạnh mẽ hơn hồ yêu tưởng tượng nhiều, kẻ đang đến có một quỷ khí thật bức người.
- Kẻ đến là ai còn không hiện thân...
Hồ yêu tuy đau đớn, nhưng bản chất cao ngạo chưa biết sống chết là gì, lên tiếng thách thức cả Long quỷ tu luyện vạn kiếp. Lúc này bức tượng đá Long Mẫu bất chợt run lên.
Cạch cạch cạch…
Rồng đá đã yên vị suốt mấy trăm năm qua đang rung lắc dữ dội. Kéo theo mặt đất như muốn nứt ra, gió ngày càng nổi lớn hơn mang âm thanh rát cả tai người.
Tam Cô vội kêu lên.
- Long Mẫu hiển linh... Long Mẫu hiển linh rồi.
Tiếng Rồng gầm thét gầm lên tạo ra một xung khí muốn nứt cả trời đất. Áp khí tỏa ra đánh thẳng vào người của hồ yêu:
- Áaa...
Chín đuôi to lớn của hồ yêu liền bị khí tức đỏ rực từ tượng đá tụ thành một đường mãnh nhỏ cắt đứt hết phần đuôi, huỷ đi yêu khí một trăm năm tu luyện của yêu hồ.
Phách yêu bị chấn động bởi tiếng gầm của Long quỷ, vỡ thành trăm mảnh biến mất khỏi tam giới ngay tức khắc. Làm cho yêu hồ không kịp phản kháng đã tan biến.
Hồn yêu biến mất trả lại thể xác của nữ nha hoàn nằm bất tỉnh trên nền đất. Cả ba mẫu tử Oa gia cũng bị tiếng gầm đó làm cho bất tỉnh.
Yêu hồ đã trừ, miếu Long mẫu lại trở về như trước. Long Thần tiếp tục rơi vào giấc ngủ say.
Tiếng gầm của Long quỷ đã làm nhiều yêu ma xung quanh kinh sợ. Yêu ma yếu ớt thì lập tức bị tan cả hồn phách. Kẻ có pháp lực mạnh hơn thì cũng bị hao tổn yêu khí do phải chịu một xung lực quá lớn.
Phía biệt phủ của Võ Bá cũng bị khí tức của Long quỷ áp xuống khiến cho nữ nhân hồng y xinh đẹp vỡ cả một phần hồn, miệng rỉ máu ho sặc sụa.
- Khụ khụ khụ…
Võ Bá thân hình khỏe mạnh, cơ thịt săn chắc, làn da rám nâu, thân trên không một mảnh vải đang ôm ấp vuốt ve nữa nhân xinh đẹp trong tay. Thấy nàng đột nhiên thổ huyết liền lo lắng.
- Mỹ nhân… Nàng… Nàng sao vậy?
Mỹ nhân hồng y vội lấy tay lau đi vệt máu nơi khóe miệng rồi nói:
- Ta không sao.
- Ngươi đáng ghét quá, làm ta đau…
Vừa nói mỹ nhân hồng y vừa đẩy nhẹ Võ Bá ra, gương mặt tỏ ra hờn giận. Võ Bá thấy mỹ nhân của hắn không sao liền thở nhẹ an tâm một tiếng rồi lại ôm vào ngực nâng niu:
- Là lỗi của ta, là ta nóng vội, mỹ nhân đừng giận.
- Ta sẽ đền ngay cho nàng.