Lúc trước Lý Thừa Càn chưa nhìn thấy gϊếŧ dê, càng chưa thấy dê sinh con, bám vào hàng rào xem, đôi mắt không chớp, hai tay nhỏ nắm thành quyền, tích cực cổ vũ dê mẹ: “Nỗ lực! Nỗ lực! Các ngươi có thể! Không phải sợ! Dùng sức dùng sức lại dùng lực! Dê con rất nhanh liền ra ngoài. Chờ dê con ra, ta cho các ngươi ăn ngon!”
Lý Uyên ghé mắt, sao lại làm giống sinh hài tử thế, dê mẹ nghe hiểu được sao?
Dê mẹ hiểu hay không không rõ ràng lắm, nhưng Lý Thừa Càn một tiếng một tiếng cố lên, ọt, một con dê con từ trong bụng dê mẹ chui ra. Ngay sau đó con thứ 2, 3, 4 tựa như gói sủi cảo, nhanh chóng lại thuận lợi sinh ra.
Lý Thừa Càn kích động đến kéo lấy tay áo Lý Uyên: “A a a, gia gia, sinh, sinh! Dê con sinh ra rồi!”
Lý Uyên:…
Dê mẹ sinh dê con, ngươi kích động như vậy làm cái gì? Không biết còn tưởng rằng là Hoàng nãi nãi sinh hài tử!
Lý Uyên không có lời gì để nói, nhưng cúi đầu nhìn trên mặt Lý Thừa Càn dào dạt vui mừng cùng với biểu cảm sung sướиɠ khó có thể nói nên, khóe miệng lại gợi lên một tia mỉm cười.
“Một, hai, ba, bốn, năm, sáu…”
Theo thứ bảy con, cũng là con dê cuối cùng sinh ra. Trong đầu Lý Thừa Càn vang lên âm thanh điện tử: Chăn nuôi dê mẹ hoàn thành. Kinh nghiệm +70, đồng vàng +70. Kiểm tra đo lường kinh nghiệm giá trị đạt tiêu chuẩn, nông trường thăng cấp, khen thưởng sơ cấp hộp bí mật một cái, mở khóa hạt giống mới, xin hỏi ký chủ có muốn sử dụng đồng vàng mua sắm?
Lý Thừa Càn sửng sốt một lát, giây lát cao hứng đến nhảy dựng lên.
Cậu có hai cái bí mật. Thứ nhất: cậu thường xuyên nằm mơ, trong mộng cậu sống ở dị giới thế kỷ 21, ở nơi đó, cậu không có gia đình. Cậu sẽ phân thân, ban ngày và đêm tối nhưng mà cùng là một người.
Từng ngày cậu ở Đại Đường lớn lên, trong mơ “ Cậu” cũng từng ngày lớn lên. Bất đồng chính là, thời gian hai bên không giống nhau. Cậu ở Đại Đường vừa năm tuổi, mà ở dị giới, cậu đã bảy tuổi.
Thứ hai, cậu có cái nông trường, hai năm trước thức tỉnh. Triều đình trọng nông nghiệp. Năm ba tuổi, Lý Uyên vì làm gương tốt, dẫn dắt con cháu hoàng gia xuống đất gieo trồng. Mẹ ôm cậu, nắm tay nhỏ rải hạt giống, trong đầu nháy mắt leng keng một tiếng: Kiểm tra đo lường đến ký chủ tự mình gieo giống, hệ thống nông trường kích hoạt.
Lúc ấy Lý Thừa Càn tuổi còn nhỏ, cũng không lý giải được đây là chuyện gì. Nhưng mà vào trong mơ là cái tin tức lớn nổ mạnh, biểu tỷ thích ăn chơi lại lảm nhảm, luôn thích cùng cậu lải nhải lẩm bẩm. Cậu nghe biểu tỷ nói qua rất nhiều chuyện. Thí dụ như biểu tỷ xem một ít tiểu thuyết kỳ kỳ quái quái.
Cậu dần phát hiện, cậu có được hệ thống nông trường giống như trong tiểu thuyết. Phát hiện điểm này, cậu bắt đầu mân mê nông trường, va va đập đập sờ soạng một đoạn thời gian, rốt cuộc biết được cách vận hành nông trường, sau đó theo nông trường làm nhiệm vụ. Mỗi lần gieo trồng nuôi dưỡng thành công, đều sẽ đạt được kinh nghiệm cùng đồng vàng. Đồng vàng dùng để mua sắm hạt giống cùng ươm giống, kinh nghiệm dùng để thăng cấp.
Cấp bậc nông trường càng cao, mở khóa đồ mới càng nhiều.
Nhìn giao diện một chuỗi màu xám đã mở khóa nguyên liệu nấu ăn, bắp chuối dứa dâu tây tôm hùm đất …, Lý Thừa Càn nuốt nuốt nước miếng. Đây đều là đồ ăn ngon!
Lý Thừa Càn không rõ, đối với thế giới trong mộng lại là đồ vật bình thường, vì sao Đại Đường cái gì cũng không có. Cậu muốn ăn, rất muốn ăn, chính là ăn không được. Ủy khuất, thở dài.
Cho nên khi Lý Thừa Càn nghe được “Mở khóa hạt giống mới” năm chữ kia, cao hứng đến tột đỉnh, đôi mắt sáng hơn sao, giống như thấy được ngàn vạn mỹ thực đang vẫy tay với cậu.
Cậu kích động mở ra nhìn giao diện, nhìn về phía hệ thống mở khóa hạt giống mới: Dưa hấu.
Lý Thừa Càn ở Đại Đường ăn qua một loại dưa, nhìn qua cùng loại với dưa hấu, gọi là dưa lạnh. Nhưng vị kém xa dưa hấu trong mộng.
Dưa hấu tốt, dưa hấu tuyệt! Dưa hấu ngon nhiều nước, ướp lạnh dưa hấu về mùa hè giải nhiệt. Hiện tại gieo, mùa hè vừa vặn có thể ăn. Mỹ mãn.
Lý Thừa Càn không chút suy nghĩ, trực tiếp mua. Mua, cần thiết mua! Chạy nhanh mua!
Ngón tay nhấn xuống, Lý Thừa Càn đột nhiên phản ứng lại. Cái hệ thống nông trường này cái gì cũng tốt, chính là cho phương thức gieo hạt giống mới có ch “Độc đáo”.
Thí dụ như cậu trước đây mở khóa cà chua, mua không bao lâu, trên đường đi du xuân không thể hiểu được bị trẹo chân, ngã vào bên cạnh đống bùn đất, trong bùn đất phát hiện hệ thống đánh dấu một mảnh mầm cà chua nho nhỏ.
Lại thí dụ như dê mẹ vừa sinh xong trước mắt, phương thức là ở trong tiệc mừng thọ thượng náo loạn rất hiếm lạ.
Đối lập một chút, lần này hệ thống sẽ lấy cái phương thức gì đem hạt giống mới cho cậu đâu?
Trù —— trù ——
Tiếng chim hót xẹt qua trời cao. Lý Uyên ngẩng đầu a một tiếng: “Sao lại có diều hâu?”
Diều hâu? Lý Thừa Càn đột nhiên cả kinh, trong lòng dâng lên một dự cảm xấu.
Xong đời!